Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Con Quỷ Đó Cầm Hoa Đến Tận Cửa - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-05-07 20:32:49
Lượt xem: 2,031

5.

Bọn họ nói, mọi chuyện thành ra thế này đều là do tôi, nếu bắt được tôi thì nhà họ Triệu sẽ không cần phải chịu trách nhiệm về việc hủy hôn rồi!

Tôi muốn bỏ chạy lắm chứ, nhưng chuyện cấp bách hiện giờ chính là gọi điện cứu người là trên hết.

Cô ta sắp hôn mê tới nơi rồi, hồn đang dần dần thoát ly với thể xác, nghe được động tĩnh này, cũng không biết sức lực từ đâu, khi mở mắt ra liền đưa tay nắm lấy chân váy tôi.

“Tôi từng nghe nói về cô, cô có thể gặp được ma quỷ?” Hơi thở cô ta rất yếu ớt, “Tôi không gả, hắn ta nhất định sẽ trở thành lệ quỷ đến tìm tôi, cầu xin cô, hãy giúp tôi...”

Tôi cũng muốn giúp lắm chứ, nhưng tôi lại không có năng lực đến thế.

Càng huống hồ chi bây giờ tôi còn lo không xong bản thân mình nữa kia.

“Em ấy không phải em trai cô sao...” Cô ta thở dốc nói tiếp, “Cô xem như là vì em ấy được không?”

Trực giác nói với tôi rằng, tôi nên rời khỏi mảnh đất thị phi này.

Nhưng Lâm Lâm vẫn còn đang đợi cô dâu của em ấy, nếu không thì chấp niệm của em ấy không thể nào tiêu tán được.

Tôi không một chút do dự, hỏi: “Mấy người ai biết đường? Dẫn tôi đi đến nghĩa trang đi.”

Nếu như tôi có thể độ hóa được Lâm Lâm thì bây giờ chạy đến đó chắc vẫn còn kịp.

Nhưng vừa nghe chữ nghĩa trang thì mọi người đã đồng loạt lùi lại phía sau, “Nơi đó tà môn như vậy, ai mà dám đi chứ?!”

Đột nhiên có người lên tiếng: “Thuận đường, tôi đưa cô qua đó.”

Thuận theo tiếng nói, một chiếc xe nhỏ ngừng bên cạnh đường xuất hiện, người cũng đã ngồi lên ghế lái, tầm mắt âm u nhìn không rõ tướng mạo, chỉ nghe anh ta giục tôi: “Tôi cũng đang vội lắm, rốt cuộc cô có đi hay không?”

Vì chuyện xảy ra quá vội vàng, tôi liền gật đầu đồng ý, phi nhanh đi qua đó.

Dưới ánh đèn mờ ảo, biểu cảm của mọi người xung quanh trở nên rất mơ hồ không rõ, nhưng vẫn có thể nghe được có người “ơ” lên một tiếng.

Phản ứng của tôi luôn chậm đi nửa nhịp, còn chưa kịp nghĩ ngợi gì, vừa vào tới trong xe thì toàn bộ tất cả đèn đường đều bị dập tắt hết.

Dân làng đang nhốn nháo ở phía trước, giờ đây cũng không còn một bóng người, xung quanh đều là bóng tối đen khịt cùng với ánh trăng sáng vằng vặc.

Không đúng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/con-quy-do-cam-hoa-den-tan-cua/chuong-5.html.]

Giây phút tôi phản ứng lại thì đã cảm nhận được phía sau gáy có cái gì đó đang áp sát vào, lạnh buốt đến thấu xương, tiếp theo có thứ gì đó vừa mềm vừa ẩm ướt l.i.ế.m lên vành tai tôi, khiến tôi nhịn không được mà rùng mình một phen.

Tôi thầm mắng một câu, cho nên nói, quỷ thật là xảo quyệt mà, thật đáng sợ!

Kinh nghiệm lúc nhỏ đã mách bảo tôi rằng, không được cử động, không được sợ hãi.

Phía sau truyền đến giọng nói âm trầm lạnh lẽo: “Thơm nhỉ, không hổ danh là nương tử mà ta chờ đợi đã lâu.”

Có tư tưởng sẽ có thể giao tiếp, đây chính là cấp bậc lệ quỷ.

Sư phụ từng dạy tôi, phàm là lệ quỷ thì đều có chấp niệm.

Tôi niệm nhỏ câu chú tồi mở miệng dò thám: “Anh có chấp niệm gì sao?”

Một tiếng hừ lạnh trong bóng tối, ngập tràn sự khinh bỉ.

Lại có thứ gì đó bắt đầu quấn lên người tôi, càng lúc càng phóng túng không kiêng dè, hình như đó là tóc thì phải, tết thành một b.í.m tóc dài, chậm rãi luồn lách như một con rắn, cuối cùng là trói cả người tôi lại.

“Lát nữa nàng sẽ biết ngay thôi.”

Tôi bị đẩy ngã, trong chiếc xe rộng rãi, đột nhiên không gian lại trở nên chật hẹp áp bức.

Đưa tay ra sờ, máy móc bằng sắt giờ đây đã trở thành cỗ quan tài bằng gỗ, mùi sơn đen đặc trưng xộc thẳng vào mũi, nắp quan dường như đã bị đóng đinh, đến cả hô hấp cũng rất khó khăn.

Tôi sờ vào trái tai, không còn vẻ trầm tĩnh lúc ban đầu.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Khi nãy anh l.i.ế.m trái tai tôi đã tháo chiếc bông tai xuống, bên trong viên châu ngọc có bùa cứu mạng mà sư phụ để lại cho tôi!

Có thể tên lệ quỷ này đã biết lai lịch của tôi rồi!

Không khí mỏng manh, ý thức hỗn loạn, tôi sốt ruột gần chết, lại nhớ đến những lời mà Lâm Lâm nói với tôi hôm đó.

Em ấy hỏi tôi bản thân nó có trở thành lệ quỷ không?

Tôi đáp rằng: “Không đâu, có chị bảo vệ cho em này!”

Đây cũng là lời nói mà sư phụ từng nói với tôi.

 

Loading...