Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cơn mưa đúng lúc - 2

Cập nhật lúc: 2024-09-20 19:31:16
Lượt xem: 1,392

nhãn, trong lòng ôm một chồng sách, mặt mày thanh tú, nụ cười trong vắt. Nhưng tôi thực sự vẫn rất muốn hỏi hắn, lúc đó tôi và hắn mới gặp nhau, còn rất giấu mình, làm sao có thể cười tươi đến mức như vậy?

 

Sau đó có một đêm khuya. Đó là lần đầu tiên của chúng tôi. Tôi gặp phải vấn đề đối với đề tài mình. Sau khi hắn biết, kiên nhẫn chỉ điểm sai cho tôi, ngón tay nhẹ nhàng điểm trên lưng tôi, thái độ thản nhiên: “Hiểu chưa?”

 

Tôi ngộ ra, sau đó vui mừng ôm lại hắn, hắn nhìn tôi, ánh mắt chậm rãi sâu thẳm, cuối cùng đè lên phía trước, môi mỏng khẽ nhúc nhích, xúc cảm lạnh lẽo. Hắn có chút khẩn trương, nhưng trên mặt vẫn không chút để ý, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi: “Sênh Sênh.”

 

“Vâng”.

 

Nửa chừng, hắn nhỏ giọng, nhắc tới bức tranh kia, nói: “Lần đầu tiên chúng tai gặp nhau, em đứng ở đó, anh đã rất muốn phác hoạ lại.”

 

Tôi cười, hôn lên cổ hắn, có ý ám chỉ: “Anh và những người bạn gái trước kia, cũng như vậy sao?”

 

Trong nhu tình triền miên thì thầm kể lại lần đầu gặp gỡ. Hắn chậc một tiếng, lăn lộn chống lại tôi: “Em đi ra ngoài hỏi người ta xem, anh đã cùng ai đi đến bước này chưa?”

 

Sự ám muội lặng lẽ trôi đi. Sau đó, tôi không thể cười được nữa, tôi được hắn ôm vào lòng, cúi đầu khóc.

 

Tháng chín ở Bắc Thành tràn ngập sắc thu, khắp nơi trên mạng tràn ngập video du khách đến cầu phúc, tôi nài nỉ hắn đi cùng.

 

Hắn đã thức nhiều đêm dài, hoàn thành mọi việc đang làm, đặc biệt dành một ngày  đi cùng tôi. Hắn nắm tay tôi bước qua hàng trăm bậc đá trên con đường núi quanh co, dõi theo từng bước đi của tôi, sợ tôi đi đường giẫm lên khoảng không.

 

Nhưng sau đó rời khỏi hắn, tôi lại nghĩ, cả đời này, làm sao có thể không ngã nhào?

 

Lúc đó, tôi thật sự thích hắn.

 

3

 

Mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi nào? Có lẽ, bắt đầu từ việc nhìn thấy bức ảnh đó. Đó là tháng thứ năm chúng tôi bên nhau.

 

Kỳ Hàn có rất nhiều bạn bè, sinh nhật hắn, tất cả mọi người đều muốn chúc mừng. Việc chuẩn bị bắt đầu từ hơn mười ngày trước. Lúc đó tôi vừa đúng dịp được nghỉ, nên tham gia cùng. Qua lại nhiều nên bọn họ nói chuyện phiếm chưa bao giờ tránh né tôi.

 

Dần dần, tôi biết Kỳ Hàn đối với chuyện tình cảm thực sự cũng từng để tâm, hắn nghiêm túc cầu hôn, nghiêm túc chọn nhẫn, chọn nơi đính hôn. Chỉ là cuối cùng, bởi vì một chuyện nhỏ, cô gái đó cảm thấy hắn không đủ yêu mình, sau khi ầm ĩ, hai người đều mệt mỏi, một người tức giận đi xa, một người không giữ lại, cứ như vậy chia tay. Họ gần như đã kết hôn.

 

Nghe đến cuối cùng, có người cho tôi xem ảnh chụp, không e dè: “Nhắc mới nhớ, cô và Tô Hồng có chút giống nhau, nếu không lúc trước chúng tôi cũng sẽ không vì cô mà đánh cược.”

 

Trong ảnh, Tô Hồng cười rất tươi. So với bức tranh cô gái đứng ở dưới tàng cây nhãn rất giống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/con-mua-dung-luc/2.html.]

Lúc mới biết được vụ đánh cược này, tôi chỉ cảm thấy bọn họ nhàm chán, bây giờ nhìn lại, lại cảm thấy người ngu ngốc thật ra là mình. Tất cả mọi người đều biết, hắn chia tay với mối tình đầu, đến nay vẫn không cam lòng.

 

Hắn vẫn chú ý đến động thái của cô ấy như cũ, hàng năm cô ấy sinh nhật, hắn đều sẽ không ngại xa xôi ngàn dặm cố ý nhờ người đưa cho cô ấy trang sức quý giá nhất, cô ấy ở nơi đó có bất kỳ chuyện gì không thuận lợi, cũng rất nhanh sẽ có người nói cho hắn biết, cho dù như thế nào, hắn đều sẽ đi một chuyến, sau đó lặng lẽ giúp cô ấy giải quyết tất cả. Không cho cô ấy biết, không liên lạc, nhưng cũng không buông xuống. Chỉ có tôi ngây thơ cho rằng, mình trong lòng hắn thực sự khác biệt.

 

Cuối cùng, có người mỉm cười nói: “Sau khi Tô Hồng rời đi, anh Kỳ vẫn luôn có bạn gái, nhưng chúng tôi đều đoán, anh ấy làm như vậy là vì ép Tô Hồng trở về.”

 

Nói xong, mọi người ở đây đều nở nụ cười, Kỳ Hàn nói chuyện điện thoại xong trở về, ngồi ở bên cạnh tôi, nhéo lòng bàn tay tôi, cúi đầu cười một tiếng: “Nói cái gì vậy? Vui vẻ thế.”

 

Tôi nhìn hắn, đáy lòng lạnh lẽo, đờ đẫn nói: “Đang nói về mối tình đầu của anh.”

 

Hắn giật mình, thất thần hiếm thấy, đến cuối cùng cũng không nói ra cái tên kia, chỉ thản nhiên mở miệng: “Có gì hay để nói?”

 

Đây là lần đầu tiên tôi có ý định chia tay với hắn.

 

Thực ra, tôi nên biết ơn bạn bè của hắn vì đã không giấu tôi. Chính vì họ đã nói với tôi điều này mà không quan tâm đến cảm xúc của tôi nên tôi mới có thể tỉnh táo mà nhìn rõ tình hình. Để cho tôi hiểu được, tôi chỉ là khách qua đường của Kỳ Hàn, là thủ đoạn để hắn yêu một người khác.

 

4

 

Sau hôm đó, tôi mơ hồ cảm thấy, giữa tôi và Kỳ Hàn có gì đó thay đổi. Nhưng không ai trong chúng tôi chủ động nhắc tới Tô Hồng. Hắn cũng không có ý muốn giải thích với tôi.

 

Hắn đối với tôi càng ngày càng hào phóng, hắn đưa tôi di tham dự các cuộc đấu giá, chỉ cần tôi nhìn cái gì nhiều một chút, rất nhanh sẽ có người đưa đến trước mặt tôi.

 

Tôi quên mất là từng nghe ai đó nói rằng Kỳ Hàn đối xử tốt với từng người bạn gái, lúc chia tay cũng không keo kiệt, đối phương muốn cái gì, hắn liền cho cái đó, dù là tiền, hay là tài nguyên. Có chút ý tứ tiền trao cháo múc.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Đêm trước sinh nhật hắn, có người gửi cho tôi hai bản hợp đồng chuyển nhượng. Một biệt thự và một chiếc xe hơi. Lúc tôi nhận được, đầu ngón tay đều lạnh, sau đó tôi dùng bàn tay run rẩy gọi điện thoại cho hắn.

 

Hắn trả lời rất nhanh.

 

Tôi giả vờ như không có việc gì, hỏi hắn: “Sinh nhật anh, tặng quà lớn như vậy cho em, không thấy thiệt thòi sao?”

 

“Thiệt thòi cái gì? Thích em, muốn đối tốt với em.” Hắn đáp, ngữ điệu hơi nâng lên, mang theo chút ý cười, như trêu chọc khi tình yêu còn mãnh liệt.

 

Tôi bóp lòng bàn tay, ép buộc bản thân mình bình tĩnh: “Mấy thứ này quá quý giá, gần bằng sính lễ rồi.”

 

Hắn thật lâu không nói chuyện. Tôi mím môi, nước mắt lặng lẽ chảy xuống. Cuối cùng, ngữ điệu của hắn dừng lại, thờ ơ nói: “Sênh Sênh. Đừng suy nghĩ nhiều. Ngủ sớm một chút, tối mai anh tới đón em.”

 

Tôi có nên tin không? Hắn làm những thứ này, là bởi vì thích tôi, chứ không phải muốn tách tôi ra.

Loading...