Chạm để tắt
Chạm để tắt

Con Gái Tướng Quân Không Dễ Chọc - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-06 23:44:09
Lượt xem: 2,047

Mười tám món binh khí đều được ta sử dụng thành thạo.

 

Mười lăm tuổi, ta theo phụ thân và huynh trưởng xông pha trận mạc, trải qua vô số trận chiến sinh tử.

 

Lũ man di phương Bắc, kẻ nào không biết đến danh hiệu "Thiết Nương Tử" của ta?

Anan

 

Thế nhưng vừa trở về kinh thành, ta lại trở thành con hổ không răng.

 

Ta không biết đàn hát, không biết thêu thùa, thi từ ca phú đều mù tịt.

 

Lời nói cử chỉ tùy ý, không hề câu nệ tiểu tiết.

 

Mới về kinh đã khiến các vị thiên kim tiểu thư kinh thành chê cười.

 

Thật nực cười!

 

Lúc ta ở phương Bắc cưỡi ngựa b.ắ.n cung, lấy đầu tướng giặc, đám người đó còn đang quấn chân, e là đi đường còn không vững, thế mà dám cười nhạo ta sao?

 

Ban đầu ta không thèm để ý đến bọn họ, nhưng nương lại không dày mặt như vậy.

 

Vì muốn cứu vớt danh tiếng sắp tan thành mây khói của ta, nương đau lòng quyết tâm, thề sẽ bồi dưỡng ta thành một tiểu thư khuê các cử chỉ tao nhã, nói năng dịu dàng.

 

Bát cơm của ta bị đổi thành loại nhỏ nhất, hơn nữa mỗi bữa chỉ được ăn một bát.

 

Nương nói như vậy có thể dưỡng thành cái dạ dày bé xíu.

 

Giày của ta cũng bị đổi nhỏ hơn một cỡ.

 

Nương nói như vậy đi đường mới có vẻ đoan trang thục nữ.

 

Nương sai người cất hết trường kiếm, đoản đao và trang phục cưỡi ngựa của ta, lại thức cả đêm may cho ta vô số y phục sặc sỡ.

 

Còn lôi cả tráp trang sức hồi môn của mình ra, cài đầy đầu ta trân châu hoa cài.

 

Cả ngày ta đói đến mức đầu óc choáng váng, mang đôi giày chật chội, đầu đội trâm cài nặng trịch đi loanh quanh trong sân.

 

Chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ bị nương đánh đòn.

 

Sau ba tháng dày vò kinh hoàng, nương tràn đầy tự tin đưa ta đi tham gia cung yến.

 

Tiếc là, ta lại tạt cho nương một gáo nước lạnh.

 

Thật ra, là ta cố ý.

 

Ta không muốn gả cho Thái tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/con-gai-tuong-quan-khong-de-choc/chuong-2.html.]

 

Trong lòng ta chỉ có Diệp Thần.

 

Nhưng nương nói ta không có lựa chọn nào khác.

 

Ta là đích nữ của Trấn Bắc Hầu, sinh ra đã định sẵn là phải gả vào hoàng thất.

 

Ngôn hành cử chỉ như vậy, không thể làm Thái tử phi, còn có thể sắp xếp cho một vị trí trắc phi.

 

Ta nhíu mày cắn môi, bỗng nhiên phát hiện ra khẩu vị của Thái tử không phải là tùy tiện, mà là tỉnh táo.

 

Hắn cưới không phải là ta, mà là sự ổn định của phương Bắc.

 

Nói trắng ra, ta chỉ là một vật cát tường sao?

 

3

 

Hiểu rõ những điều này, ta buồn bã một thời gian.

 

Mối tình đơn phương vô vọng của ta, còn chưa bắt đầu đã kết thúc.

 

Bạch mã hoàng tử trong lòng ta, không biết tương lai sẽ dịu dàng săn sóc ai.

 

Càng nghĩ càng đau lòng, ta ăn hết mười cân hạt dưa, đến nỗi môi đều nổi mụn nước.

 

Tẩu tẩu mang cung trang đến, giục ta tham gia yến tiệc của An Khang công chúa.

 

Ta liếc mắt nhìn, hoàn toàn không có hứng thú.

 

Ta đã sớm nhìn thấy thiệp mời của An Khang công chúa, chỉ là không muốn đi mà thôi.

 

Cho dù có bày tỏ thái độ rõ ràng như vậy, nhưng ta vẫn phải gả cho Thái tử.

 

Ta đã không còn đường lui.

 

Trừ phi ta có bằng chứng xác thực chứng minh mình là nam nhân.

 

Tẩu tẩu nhướng mày cười khẽ, ghé sát tai ta nói:

 

"Huynh trưởng của ta cũng có thể sẽ đi đó."

 

Quả nhiên là tẩu tẩu, hiểu ta!

 

Ta lập tức tỉnh táo lại, vội vàng đứng dậy để tẩu tẩu giúp ta sửa soạn.

 

Sau đó, ta vội vã dẫn theo Cẩm Nguyệt ra cửa, sợ đi muộn sẽ không gặp được Diệp Thần.

Loading...