Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CON GÁI ĐẾN TỪ TƯƠNG LAI - CHƯƠNG 4

Cập nhật lúc: 2024-10-21 00:12:04
Lượt xem: 730

4

 

Những giả thuyết điên rồ cứ hiện lên trong đầu tôi, nhưng bên ngoài, tôi vẫn giữ nụ cười dịu dàng và hỏi:

 

"Ừ, con nói đi."

 

Phí Thiên Trình lắc đầu, làm ra vẻ thần bí đáng yêu:

 

"Ba con sắp gặp tai nạn xe hơi, và khi đó dì sẽ chăm sóc ba. Nhưng ba sẽ không thích dì, vì lúc đó mẹ con đã trở về nước rồi. Dì đi chỉ để chuốc lấy sự nhục nhã thôi."

 

Tôi sững sờ, sau đó vuốt tóc cô bé, mỉm cười hỏi:

 

"Tai nạn của ba sẽ xảy ra vào lúc nào?"

 

Phí Thiên Trình chớp mắt, gương mặt bầu bĩnh đáng yêu bỗng nhăn lại:

 

"Ừm... con không nhớ nữa, có lẽ là sắp tới thôi!"

 

Tôi cười nhẹ, dịu dàng nhìn cô bé:

 

"Được rồi, vậy con cố gắng nghĩ trong giấc mơ xem sao."

 

Phí Thiên Trình bĩu môi, có chút không hài lòng:

 

"Dì nghĩ con đang nói dối phải không?"

 

Tôi lắc đầu, an ủi cô bé:

 

"Dì nào dám! Muộn rồi, con ngủ đi nhé!"

 

"Hừ, dì không tin con mà..."

 

—---------

 

Khi Phí Thiên Trình đã ngủ, tôi rời khỏi phòng và sang một phòng khác.

 

Trong cơn mệt mỏi, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

 

Trong mơ, tôi khoác tay cha, trong ánh mắt đầy lưu luyến của ông bà, mặc chiếc váy cưới, tiến về phía Phí Dật.

 

Phí Dật trong giấc mơ vẫn đẹp trai như thường ngày.

 

Anh ấy cười, nhận tôi từ tay cha, giữa tiếng chúc phúc của những vị khách, anh ấy trang nghiêm hứa hẹn:

 

"Tinh Hà, đời này anh sẽ không bao giờ phụ lòng em."

 

...

 

Trong giấc mơ, tôi và Phí Dật thực sự đã trải qua một khoảng thời gian hạnh phúc.

 

Đến năm thứ hai, tôi mang thai.

 

Vì ảnh hưởng của hormone khi mang thai, tôi trở nên nghi ngờ và nhạy cảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/con-gai-den-tu-tuong-lai/chuong-4.html.]

 

Ban đầu, Phí Dật vẫn kiên nhẫn an ủi và chăm sóc tôi.

 

Nhưng rồi, vào một ngày nọ, anh ấy bắt đầu mệt mỏi, trở nên thờ ơ.

 

Và người phụ nữ nhạy cảm trong giấc mơ của tôi đã nhận được một bức ảnh từ một người lạ.

 

Trong bức ảnh, Phí Dật bế một đứa trẻ, bên cạnh là một cô gái trông rất thanh tú.

 

Cả ba cùng cười rạng rỡ trước ống kính, như một gia đình hạnh phúc.

 

Tôi biết rõ đây chỉ là giấc mơ.

 

Nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy bức ảnh ấy, trái tim tôi trong mơ đau đớn như bị xé toạc.

 

Tôi cảm giác như mình đang sống trong giấc mơ, toàn thân lạnh buốt, tim đau nhói, bụng nặng trĩu.

 

Tôi lặng nhìn kẻ lạ kia gửi thêm một đoạn video.

 

Nhân vật chính trong video là Phí Dật và cô gái trong bức ảnh.

 

Cô gái dựa vào lòng Phí Dật, đôi mắt ngấn lệ, hỏi anh ấy:

 

"Anh đã kết hôn rồi, sao còn muốn đến bên em?"

 

Phí Dật nhìn cô với ánh mắt chịu đựng, giọng nói khàn đục, đầy xúc động:

 

"Vậy ai đã khiến em mang thai đứa con của anh rồi lại phải ra nước ngoài? Bây giờ em hỏi anh tại sao lại tiếp tục với em sao? Lâm Hiểu, em đừng giả vờ không biết."

 

Cô gái vừa đẩy anh ra, vừa nghẹn ngào đáp, giọng nói đầy đau thương:

 

"Nhưng anh đã kết hôn rồi, đứa con trong bụng vợ anh sắp chào đời..."

 

Phí Dật siết chặt cô gái vào lòng, giọng đầy vội vã:

 

"Anh có thể ly hôn..."

 

...

 

Đoạn video kết thúc tại đây.

 

Trong giấc mơ, tôi khóc nức nở, từng giọt nước mắt rơi xuống, đôi chân bủn rủn và tôi ngã quỵ xuống sàn.

 

Máu từ giữa hai chân tôi bắt đầu chảy ra, nhuộm đỏ chiếc váy ngủ, lan rộng trên mặt đất.

 

Tôi ôm chặt bụng, đau đớn tận cùng, cố chấp bấm số gọi cho Phí Dật.

 

Nhưng cuộc gọi mãi không có ai bắt máy.

 

Sàn nhà lạnh lẽo, bụng tôi đau nhói, tim nhói buốt từng cơn.

 

Sự tuyệt vọng âm thầm và đau đớn bao trùm cả tâm hồn...

 

Loading...