Con Đường Trọng Sinh Của Mỹ Nữ Ngốc - C13 + 14

Cập nhật lúc: 2024-07-06 13:44:34
Lượt xem: 2,162

13.

"A Trúc, trước mắt Khương Hà đã vào Đông cung. Nàng ta rất quen với việc dụ dỗ nam nhân. Sau này nếu như Thái tử lên ngôi thì sợ rằng phủ tướng quân chúng ta khó lòng mà được yên ổn." Tỷ tỷ nói.

Tỷ ấy đi đi lại lại trong phòng một cách chậm rãi.

“A Trúc, tỷ có cách. Hãy đưa cô nương bên cạnh Trì Quân Hạc đến phủ Thái tử, để cho bọn họ tranh giành đi. Ngày sau, cho dù Thái tử có đăng cơ thì Khương Hà cũng không dám động vào phủ tướng quân.”

Ôi tỷ tỷ ngốc nghếch của ta.

Thái tử không nhất thiết phải trở thành Hoàng đế.

Ta giả vờ bừng tỉnh, mắt sáng lên, nhào vào lòng tỷ tỷ: “Đúng rồi, cứ như vậy đi. Bên cạnh Quân Hạc ca ca không có nữ nhân đáng ghét kia và Khương Hà cũng không có thời gian nghĩ cách hãm hại phủ tướng quân.”

Ta nghe tỷ tỷ nói về kế hoạch trả thù của tỷ ấy và thầm nghĩ: “Tỷ tỷ của ta thật thú vị. Tỷ ấy quả là một mỹ nữ ngốc.”

14.

Sáng sớm hôm sau, ta đi đến phủ của Quân Hạc để đưa bánh ngọt cho hắn.

Bánh ngọt không phải ta làm, chỉ là ta thuận tay lấy từ phòng bếp.

Nhưng tâm ý của ta đặt vào món bánh này, đúng không?

Ta là thiên kim quý nữ, chẳng lẽ phải tự mình xuống bếp sao?

Ta tới phủ Thừa tướng, dùng một ánh mắt dọa lui gã sai vặt, trực tiếp xông vào.

Quân Hạc ca ca múa kiếm dưới tàng cây đào, dáng người hắn mạnh mẽ, không phải kiểu cường tráng như trâu của phụ thân ta.

Dù dáng vẻ cao lớn, nhưng động tác lại nhẹ nhàng.

Với khuôn mặt này, sao có thể không coi hắn là nam nhân đẹp nhất kinh thành chứ?

Đáng tiếc triều đại này rất coi trọng võ nghệ, cho nên người ta không xếp hạng ngoại hình của nam nhân.

Ta si mê nhìn chằm chằm vào hắn một lúc rồi nghe thấy giọng nói đáng ghét của cô ả kia.

“Quân Hạc, ăn điểm tâm nào.” Mặc Tuyết bưng đĩa đồ ăn đi ra, từ xa đã có thể ngửi được mùi thơm.

Những chiếc bánh ngọt trên tay ta chợt mất đi hương vị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/con-duong-trong-sinh-cua-my-nu-ngoc/c13--14.html.]

“Sao quận chúa lại đến đây?” Quân Hạc cất kiếm và bình tĩnh nhìn ta.

Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng ta vẫn thấy hụt hẫng trước ánh nhìn thờ ơ của hắn.

"Quân Hạc ca ca, A Trúc xin lỗi vì chuyện xảy ra ngày hôm qua." Ta hành lễ, đôi mắt nai chậm rãi nhìn sang.

Mặc Tuyết lập tức chắn trước người Quân Hạc, không cho hắn nhìn ta.

Dường như cảm thấy hành động này quá đột ngột, cô ta mỉm cười nói: "Không sao đâu, ta tha thứ cho A Trúc muội muội."

Ai là muội muội của cô?

"Hôm nay, A Trúc cố ý tới gặp mặt ca ca lần cuối, từ nay về sau, sợ là... khó gặp lại.”

Khi ta nói đến chữ "mặt", hai hàng nước mắt theo gò má chảy xuống.

Đừng hỏi gì cả. Đây là ta cố ý tập luyện đấy.

Trì Quân Hạc đối với ta vẫn có chút tình cảm. Một đại mỹ nhân đứng ở trước mặt hắn chảy nước mắt, hắn không thể thờ ơ.

“Tại sao?” Hắn vô thức hạ giọng.

"Hoàng hậu cữu mẫu nói, muốn A Trúc vào cung gả cho Thái tử điện hạ. A Trúc tuy rằng không lớn tuổi bằng Mặc Tuyết tỷ tỷ, nhưng dưới sự dạy dỗ của mẫu thân, từ nhỏ đã biết lễ độ đúng mực..." Ta khiêu khích nhìn thoáng qua Mặc Tuyết.

Đúng, lời của ta là để nhạo báng về tuổi tác và sự thiếu lễ độ của cô ta đấy.

“Nếu... nếu gả cho Thái tử điện hạ, sau này A Trúc sẽ coi Thái tử điện hạ là trời của mình, muốn gặp Quân Hạc ca ca sợ rằng sẽ vô cùng khó khăn.”

Sắc mặt Trì Quân Hạc có chút mất tự nhiên: "Tuổi của muội còn quá nhỏ, hiện tại nói chuyện nghị thân không phải quá sớm sao.”

"Mẫu thân cũng muốn sớm định thân cho muội. Thái tử điện hạ và muội là anh em họ, có thân phận cao quý, tướng mạo lại càng giống Phan An, mẫu thân cũng sợ hắn bị tiểu tiện khác... cô nương khác nhớ thương."

“A Trúc còn nhớ rõ, khi còn bé, muội thích leo cây nhất. Thật ra muội không phải thích leo cây, mà là chờ mong Quân Hạc ca ca có thể một lần nữa đi qua dưới tàng cây đào.”

Ta khẽ nói, một cơn gió thổi qua, thổi tung vài sợi tóc dài của ta, những cánh hoa đào hồng mỏng manh rơi vào tay ta, còn ta nhìn về phương xa với đôi mắt lạc lõng.

Chắc bây giờ trông ta quyến rũ lắm đây.

Ta không biết Trì Quân Hạc lúc này nghĩ gì, nhưng ta biết Mặc Tuyết bây giờ nghĩ gì.

Cô ta rất muốn cười nhưng không dám cười, nhìn mặt cô ta thật là xấu xí.

Ta phải nhanh chóng trở về nhìn tỷ tỷ yêu thương để rửa mắt mới được.

Bình luận

6 bình luận

Loading...