Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cô vợ của sĩ quan - Chương 51

Cập nhật lúc: 2024-09-06 09:00:30
Lượt xem: 46

Trân Trân về đến nhà, rất vui vẻ nói với Thị Hoài Minh: "Chị dâu Lý Sảng đồng ý rồi."

Vẫn chưa hết thời gian 15 phút, Thị Hoài Minh nói với cô chuyện này: "Vậy ngày mai anh dẫn em đi Tà Loan Đại Tập mua đồ, em nghĩ xem mai làm những món ăn gì, ngày mai đến chợ trực tiếp mua là được."

Trân Trân hiếu kỳ: "Tà Loan Đại Tập?"

Thị Hoài Minh: "Ừm, chợ lớn nhất Hi Thành, lúc chủ nhật vô cùng náo nhiệt."

Trân Trân cũng rất thích họp chợ, gật gật đầu nói: "Được."

Hai người hàn huyên vài câu, thời gian cũng đã đến.

Thị Hoài Minh liếc mắt nhìn đồng hồ trên bàn, lập tức trở nên nghiêm túc: "Chuyện ngày để mai ngày mai lại nói, trước tiên làm xong chuyện ngày hôm nay."

Nhìn anh như vậy, Trân Trân cũng nhanh chóng kiềm chế suy nghĩ lại, vội vã bày ra thái độ nghiêm túc học tập.

Trước tiên Thị Hoài Minh kiểm tra mức độ nắm vững nội dung kiến thức mới học tối hôm qua của cô.

Thấy cô đều nhớ kỹ, biết đọc biết viết chính tả, anh liền dạy chín thanh mẫu còn lại cho cô, dạy xong nói: "Vẫn là như thế, tiện thể học thuộc luôn phép nhân từ 4 đến 6."

Trân Trân gật đầu đáp lại, nhìn anh ra ngoài.

Lý Sảng ăn cơm trưa xong đi đến cửa hàng thực phẩm phụ làm việc.

Lúc cửa hàng ít người, cô ấy đi tìm A Văn, nói với A Văn: "Nhà em có bột nở không?"

A Văn nghe vậy rất là bất ngờ, nhìn cô ấy: "Làm gì hả? Chị muốn làm bánh nướng mặn không nhân à?"

"Chị nướng bánh gì chứ." Lý Sảng cười: "Hàng xóm Tiểu Miên Hoa cần, chị giúp cô ấy hỏi một chút."

Nhắc tới Tiểu Miên Hoa kia, biểu cảm trên mặt A Văn cứng đờ, không nói gì mà nhìn Lý Sảng, sau đó đè nén âm thanh nói: "Chị có tật xấu gì vậy? Chị biết rõ ràng trước đó. . . . . . vợ anh ấy muốn bột nở, chị lại tìm em?"

Lý Sảng cũng không tức giận: "Không phải là do em ở trước mắt à, tìm cũng thuận tiện hơn."

A Văn tức giận đến nghiến răng: "Em thấy chị chính là cố ý!"

Lý Sảng: "Em đừng có đổ oan cho chị."

Cô ấy vẫn nói chuyện chính: "Một câu thôi, em có tìm được hay không?"

A Văn quả quyết nói: "Không có! Tìm không được!"

Nói xong nhìn Lý Sảng một hồi, tức giận hỏi: "Có ý gì hả? Chị và cô ta coi như đã tốt đẹp rồi à?"

Lý Sảng cười một hồi: "Cái gì tốt hay không tốt chứ, vừa là hàng xóm lại là chiến hữu, không phải nên giúp đỡ lẫn nhau à? Ấu trĩ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-vo-cua-si-quan/chuong-51.html.]

A Văn không vui: "Chị biết rõ em. . . . . . chị còn giúp cô ta cái này cái kia!"

Lý Sảng nhìn A Văn, giảm âm lượng xuống thấp: “Em cũng không phải không có mắt đúng không, người ta cũng không phải cướp đàn ông từ trong tay em, đây vốn là chồng của người ta, chỉ có thể nói rõ em và Thị Hoài Minh không có duyên phận."

A Văn đương nhiên biết đạo lý này rồi.

Cô ta nói với Lý Sảng: "Em đang nói chị, không phải nói Thị Hoài Minh!"

Lý Sảng vỗ vỗ vai cô ta: "Được rồi được rồi, chị đi tìm người khác hỏi một chút."

Lý Sảng đi rồi, A Văn một mình đứng bên quầy tức giận.

Sau khi tức giận nửa giờ thì cô ta lại đi tìm Lý Sảng: "Chị giúp em trông quầy hàng một cái, em đi ra ngoài một chút."

Không phải chuyện gì lớn, Lý Sảng không hỏi cô ta muốn đi đâu, chỉ nói: "Đi nhanh về nhanh."

A Văn chạy khỏi cửa hàng thực phẩm phụ.

Sau mười mấy phút trở về, trong tay ôm một cái túi vải bố.

Đi tới bên quầy, cô ta quăng túi vải bố lên trên quầy, vẻ mặt và giọng nói lạnh nhạt: "Trong này là bột nở, chị cầm dùng đi, nhưng phải trả lại cho em, nhà em chỉ có một túi như thế."

Lý Sảng đưa tay kéo cái nút thắt túi vải bố, chỉ thấy bên trong có một cái bát, trong bát là bột nở.

Biết ngay cô ta không nhỏ nhen như vậy, Lý Sảng cười lên: "Cái này nhất định sẽ trả lại cho em."

Nói xong bóp bóp mặt A Văn: "Chờ chị lại xem xét một đối tượng khác tốt hơn cho em."

A Văn: "Nói chuyện nhớ giữ lời!"

Lý Sảng: "Nhất định sẽ giữ lời!"

A Văn: "Phải tốt hơn cả Thị Hoài Minh!"

Lý Sảng: "Chị nhất định sẽ tận lực!"

Sau khi Thị Hoài Minh lên lớp, Trân Trân liền ở nhà củng cố nội dung mà anh mới dạy.

Đại Bạch tới tìm cô chơi, cô cũng nhịn sự mê hoặc không đi ra ngoài, thế là Đại Bạch nằm bên cạnh bàn viết chữ của cô, yên lặng nhìn cô rồi đung đưa cái đuôi to như cây chổi kia.

Hoàn thành nhiệm vụ học tập xong, Trân Trân cũng vừa vặn đúng thời gian làm cơm.

Lúc làm cơm, trong lòng cô nghĩ, ngày mai mời cả nhà Lý Sảng tới ăn cơm, phải làm bao nhiêu món ăn, làm món gì. Mời người ta ăn cơm phải chú ý chút, không thể tùy tiện xào vài món ăn thôi.

Vừa làm cơm. rửa nồi xong thì nghe được tiếng gõ cửa từ ngoài cửa chính truyền đến.

Loading...