Cô Dâu Sống Trong Bãi Tha Ma - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-07 21:16:33
Lượt xem: 1,023

Khi tôi học năm hai trung học, Mai Mai, bạn cùng bàn với tôi đính hôn. Phải gả cho người anh trai cả hơn ba mươi tuổi của tôi. Mai Mai có ch*t cũng không đồng ý nên đã uống thuốc.

Mẹ tôi nói, nhà chúng tôi đã đưa ba ngàn tệ rồi, có ra sao cũng phải đưa th/i th/ể đến làm âm hôn với người anh thứ hai đã ch*t vì bệnh của tôi.

Họ đ/ào m/ộ lên rồi đặt x/ác vào trong quan tài.

Quả nhiên đêm đó, họ nghe thấy bên trong phát ra tiếng động "Rầm, rầm, rầm…", có người gan dạ đến gần nghe ngóng, rồi nói âm thanh bên trong là đang động phòng.

Một năm sau, đột nhiên vào một đêm, cửa lớn nhà tôi truyền đến tiếng gõ cửa. 

Bên ngoài có một cô gái đứng trước cửa mỉm cười và nói: “Ba, mẹ, mau mở cửa cho con đi, con là Mai Mai, con mang cháu trai về cho ba mẹ đây.”

1.

Lúc đó anh cả của tôi không có ở nhà, ba mẹ tôi sợ quá nên không dám đi ra mở cửa.

Con chó Đại Hoàng nhà tôi bình thường hung dữ gần ch*t, bây giờ nó cụp đuôi lại trốn dưới gầm giường, kêu lên những tiếng rên rỉ đáng thương.

Sáng hôm sau khi mặt trời đã lên cao, mẹ tôi đi ra mở cửa, nhìn thấy trước nhà có một đống trứng ếch xanh xám b/ê b/ết m/áu. 

Bà vừa giận vừa sợ lại vừa ghê tởm, liền vội vàng đi mời trưởng thôn đến.

Người trong thôn của chúng tôi đều cùng một họ, cho nên rất đoàn kết với nhau.

Trưởng thôn thấy thế lập tức mời một vị hòa thượng đến. Vị hòa thượng đang đi vòng quanh niệm kinh thì tràng hạt trên tay bỗng nhiên bị đứt, chuỗi hạt vương vãi khắp nơi.

Sư thầy nói ông ấy không thể giúp chúng tôi được rồi, nhưng ông lấy sợi tơ từ xâu chuỗi Phật ra, quấn dây đỏ một vòng quanh thôn, lại đưa cho mỗi người dân một tràng hạt Phật, bảo chúng tôi dùng sợi dây đỏ đeo lên cổ, như vậy chí ít có thể bảo vệ chúng tôi an toàn trong 108 ngày tới.

Trong 108 ngày này, mỗi nhà trong thôn đều phải dâng hương tế bái, không được nổi giận, không được thấy m/áu, không được đ/ộng ph/òng, phải thành tâm sám hối, nói không chừng có thể hóa giải oán hận của Mai Mai.

Sau đó, quả nhiên mọi chuyện đều bình yên trở lại, trong lòng mọi người cũng dần dần quên bẵng đi chuyện này.

Chớp mắt cái đã ba tháng trôi qua, sắp đến năm mới thì anh cả của tôi đột nhiên lái xe trở về.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-dau-song-trong-bai-tha-ma/chuong-1.html.]

Ở thành phố anh ấy kiếm được một ít tiền nên đã thuê một chiếc xe hơi, vì thể diện bố mẹ tôi tự ý giật sợi dây đỏ cản trở, để anh ấy lái xe từ đầu làng đến cuối xóm.

Anh ấy không chỉ về một mình, mà còn dẫn theo một cô bạn gái.

Quần áo trên người rất thời trang, đánh cả lớp phấn dày và tô son tươi tắn, không đoán được bao nhiêu tuổi, thậm chí không nhìn rõ gương mặt, lúc nhìn người khác mí mắt liếc sang một bên, lúc đi bộ thì õng ẹo, trên người tỏa ra cảm giác vừa đẹp vừa xấu một cách kỳ quái.

Anh cả nói: "Đây là Cao Diễm, bạn gái con quen được trên thành phố đó ạ."

Cao Diễm cười niềm nở rồi gọi một tiếng: "Ba, Mẹ."

Ba mẹ tôi rất vui: "Diễm Diễm, đây là quà gặp mặt" rồi đưa cho cô ta một bao lì xì lớn.

Anh cả của tôi hơn ba mươi tuổi, ở trong thôn sớm đã quá lứa rồi, không ngờ còn có thể tìm được một người bạn gái xinh đẹp như vậy.

Cao Diễm đưa tay vào trong phong bì vân vê, lại cười: "Con cảm ơn ba mẹ."

Tối hôm đó khi đi ngủ, Cao Diễm nói sợ lạnh, muốn ngủ cùng với anh cả.

Tôi mới nhắc đến quy tắc trước đây trong thôn, nhưng vừa mới mở miệng, mẹ tôi liền lấy một cái đũa đánh vào người tôi: “Con nít con nôi thì biết cái gì, ngậm miệng vào”.

Khi tôi vẫn còn muốn nói thì ba tôi cũng tức giận, gằn giọng nói: "Mày lại ngứa mồm rồi đúng không?"

Kết quả là tối hôm đó, họ đã ở cùng nhau.

Tôi không ngủ được nên lén lút bò dậy, kết quả lại nhìn thấy phía sau cửa sổ có hai người đang đứng lấp ló, xém chút nữa là tôi hét toáng lên rồi.

Nhìn kỹ lại hóa ra là ba mẹ tôi.

Chỉ cần nhìn thôi cũng đủ thấy mẹ tôi đang rất hài lòng.

“Cứ thế này thì năm sau có thể bế cháu rồi.” Bà ấy lại nói: “Ngày mai ông lên thị trấn mua một ít m/áu hưu về đây, phải cho thằng cả tẩm bổ lại.”

Bố tôi kéo vạt áo của mẹ, hai người quay về phòng.

Đêm đó trăng sáng vằng vặc chiếu rọi xuống mặt đất, không biết có phải ảo giác hay không, nhưng tôi nghe thấy tiếng giày bị kéo lê bên ngoài.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...