Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cô Dâu Nổi Loạn - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-10-03 10:33:47
Lượt xem: 58

8

“Anh sợ sao?”

“Hay là anh chột dạ?”

Tôi ngồi trên đùi anh, vỗ vỗ cơ bụng anh,

Từ trên cao nhìn xuống hắn: "Sợ tôi kiểm tra ra anh là không sạch sẽ sao?"

Trần Tự bỗng nhiên nở nụ cười.

Nụ cười lần này không giống mấy lần trước.

Thuần khiết mà lại vô cùng vui vẻ.

Tôi liền cảm thấy trong lòng hình như có chút rung động.

Hắn quả thật rất đẹp trai a.

“Thẩm Từ, em tự mình kiểm tra đi."

Hắn buông tay ra.

Tôi khó khăn lắm mới rời mắt khỏi mặt của hắn.

Sau đó từng tấc từng tấc một từ bụng dưới đi xuống.

Ừm......

“Trần Tự, nó thoạt nhìn... có chút đáng yêu.”

Trần Tự đột nhiên ho khan.

Trong nháy mắt tiếp theo, tôi lại trực tiếp bị hắn ôm ngang.

Thân thể hai người chúng tôi cùng rơi vào chiếc giường lớn mềm mại.

Trần Tự đan chặc mười ngón tay vào tay tôi, có chút ngang ngược mạnh mẽ mà hôn tôi:

“Thẩm Từ, em lập tức sẽ biết, nó đáng sợ cỡ nào.”

9

Lúc Phó Cảnh Sâm trở về phòng tân hôn đã là ba giờ sáng.

Cô bé nhảy ba lê, táo bạo liền thay quần áo mà đi đến khiêu vũ.

Không khí trong phòng trong nháy mắt đã lên tới đỉnh điểm.

Cảm xúc của hắn lại bắt đầu hạ xuống trong nháy mắt đó.

Đã gần hai giờ.

Thẩm Từ không có một cú điện thoại, không có một tin nhắn wechat.

Ước chừng là sắp kết hôn tiến vào lồng giam, hắn phóng túng chính mình, có chút đi quá mức.

Có lẽ Thẩm Từ cũng nghe được một ít tin đồn.

Nhưng tính tình cô đều rất mềm yếu, người trong nhà lại không tốt với cô.

Cô luôn luôn rất lệ thuộc vào anh.

Như bạn bè nói, cô tức giận, hắn liền dỗ dành một chút liền tốt lại.

Hắn biết mình có chút quá phận, nhưng cũng không có quá nhiều lo lắng.

Không có điện thoại và wechat cũng không quan trọng, Thẩm Từ nhất định còn chưa ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-dau-noi-loan/chuong-4.html.]

Đang chờ hắn về nhà.

Phó Cảnh Sâm bỗng nhiên cảm thấy cô gái trước mặt có chút tẻ nhạt vô vị.

Từ nhỏ Thẩm Từ cũng từng học múa ba lê.

Nhưng khi cô nhảy ba lê, tuyệt đối sẽ không có vẻ mặt như vậy.

Phải dùng từ hình dung như thế nào đây, thánh thiện.

Đúng, chính là thánh thiện.

Cô gái như vậy, mới là nữ nhân hắn muốn cưới, mới xứng làm vợ của hắn.

Khi tài xế đưa hắn về phòng tân hôn, cả tòa nhà đều không có ánh sáng.

Phó Cảnh Sâm khẽ nhíu mày.

Lúc xuống xe, không khỏi có chút bất an.

Hắn vào tòa nhà chính, xuyên qua phòng khách, lên phòng ngủ chính ở tầng hai.

Cửa phòng ngủ chính mở một nửa, hắn đi vào, bật đèn.

Ánh sáng ấm áp phủ kín cả căn phòng.

Trên giường cưới to như vậy, chăn trải đều, Thẩm Từ lại không có ở đây.

Phó Cảnh Sâm đã có chút hơi men trong người đột nhiên tỉnh hơn phân nửa.

Hắn bước nhanh đi vào phòng tắm, lại từng phòng từng phòng mà tìm tới.

Không ai cả.

Cuối cùng hắn dừng bước, gọi điện thoại cho Thẩm Từ.

Lại tắt máy.

Phó Cảnh Sâm bỗng nhiên cảm thấy một cảm giác khó chịu không nên lời.

Hắn ném điện thoại xuống, thả lỏng cà vạt ra, ngồi trên sô pha.

Thẩm Từ hẳn là thật sự tức giận, có thể về nhà cô rồi.

Đúng, cô cũng chỉ có thể về Thẩm gia.

Phó Cảnh Sâm bỗng nhiên an tâm.

Người nhà họ Thẩm sẽ khuyên cô lập tức trở về.

Người nhà họ Thẩm càng ngóng trông hôn lễ này.

Hắn mệt mỏi cùng cơn đau đầu không ngừng kéo đến.

Nếu Thẩm Từ ở nhà, sẽ nấu canh cho hắn, mát xa, chuẩn bị nước để hắn tắm rửa.

Nhưng tối nay cô ấy không có ở đây.

Nhưng không sao, muộn nhất là sáng mai.

Thẩm gia sẽ đích thân đưa cô ấy về.

Mà lúc này đây, hắn lại có chút áy náy, cho nên, hắn nhất định sẽ dỗ dành cô thật tốt.

Trước mặt gia đình cô, cho cô đủ thể diện.

Cô rất dễ dỗ, hắn hiểu rõ hơn ai hết.

 

Loading...