Chạm để tắt
Chạm để tắt

CÔ CON GÁI ÚT - 5

Cập nhật lúc: 2024-09-06 03:00:42
Lượt xem: 2,662

Dương Liên Tâm kéo tôi ra khỏi phòng bệnh, dẫn tôi ra ngoài ăn phở bò.

 

Đây là lần đầu tiên tôi được ăn phở bò, tôi chỉ ăn một miếng rồi muốn để dành cho bà ngoại.

 

"Chị ơi, em có thể để dành cho mẹ ăn được không?"

 

"Đây là của em, lát nữa chị sẽ mua thêm cho mẹ."

 

"Phở bò ngon lắm, mẹ bệnh cần ăn nhiều thịt để bồi bổ, chị bảo chủ quán cho thêm thịt nhé."

 

"Được, chị sẽ bảo họ cho thêm thịt." Dương Liên Tâm nhẹ nhàng nói, "Giờ chúng ta nên cùng nhau góp sức cứu mẹ, có đúng không?"

 

"Dạ đúng. Chị bảo em làm gì cũng được, chỉ cần chị cứu mẹ thôi."

 

"Thật ra cũng đơn giản thôi, có một gia đình giàu có không có con, họ đã xem qua bát tự của em và muốn nhận em làm con gái nuôi, em sẽ được hưởng phúc. Họ sẽ cho chị một khoản tiền, chúng ta sẽ dùng số tiền đó để chữa bệnh cho mẹ, được không?"

 

Tôi hiểu rồi, tôi là con gái nuôi của dì Miêu, dì đối xử rất tốt với tôi. Giờ sẽ có thêm một người đối xử tốt với tôi, lại còn có thể cứu bà ngoại, tôi sẵn lòng đồng ý.

 

"Dạ được." Tôi vội vàng đồng ý.

 

10

 

Khi Dương Liên Tâm nhận được tiền, tôi được đưa đến một ngôi nhà lớn.

 

Nhìn căn nhà được trang hoàng tinh xảo, tôi mơ tưởng nếu bà ngoại cũng được sống trong ngôi nhà đẹp như vậy thì tốt biết bao.

 

Tôi mong bà sớm khỏi bệnh để đến đón tôi về nhà.

 

Bố mẹ nuôi mới của tôi rất nghiêm khắc, họ không cho tôi nhắc đến bà ngoại, cũng không cho tôi nói đến việc về nhà.

 

Cho đến khi tôi nghe lén họ nói chuyện, tôi mới biết rằng chị gái đã bán tôi.

 

"Khi đến thời điểm thích hợp, chúng ta sẽ lấy tim của cô bé để thay cho Bảo Nhi."

 

"Tại sao con trai chúng ta luôn gặp khó khăn, còn cô bé này lại khỏe mạnh và bình yên vậy chứ?"

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-con-gai-ut/5.html.]

"Chúng ta có tiền, con trai chúng ta chắc chắn sẽ không sao."

 

Tôi tìm cơ hội, né tránh sự giám sát của người giúp việc, kìm nén nỗi sợ con ch.ó sói to trong sân, rồi trèo qua tường trốn ra ngoài.

 

Tôi chạy về hướng đông người, vừa chạy vừa hét lớn: "Có người muốn lấy tim tôi, tôi muốn tìm chú cảnh sát."

 

"Tôi bị bán rồi, chị tôi đã bán tôi."

 

"Tôi tên là Dương Liễu Nguyệt, mẹ tôi tên là Liễu Thúy Phân."

 

Người qua đường tốt bụng đưa tôi đến đồn cảnh sát, khi ấy tôi đã tám tuổi, tôi thuộc lòng địa chỉ nhà, thậm chí còn nhớ số điện thoại của tiệm tạp hóa trong thôn Đào Nguyên.

 

Bà ngoại đến đón tôi ngay trong ngày, bà vẫn còn mặc đồ bệnh viện.

 

Bà ôm chặt lấy tôi, an ủi tinh thần đang hoảng loạn của tôi: "Ngoan Ngoãn, mẹ luôn ở đây, mẹ sẽ không bao giờ để lạc mất con nữa."

 

"Mẹ không làm mất con, mà là chị đã bán con đi."

 

11

 

Dương Liên Tâm bị nghi ngờ liên quan đến tội buôn người, theo luật, chị ấy phải ngồi tù.

 

Tuy nhiên, nếu bà ngoại tôi - người giám hộ, không khởi kiện, chị ấy có thể tránh được việc phải ngồi tù.

 

Dương Liên Tâm liên tục cúi đầu trước bà ngoại tại đồn cảnh sát: "Mẹ, con không có ý định bán em gái, con chỉ muốn em được sống sung sướng thôi. Nó chỉ được nhận nuôi thôi, chuyện này không phải là buôn người."

 

"Mẹ, con không thể ngồi tù, nếu con ngồi tù, sau này Phú Quý sẽ không thể thi công chức hoặc vào quân đội. Ước mơ của nó là trở thành một quân nhân, con không thể để mình có vết nhơ. Con xin mẹ, vì cháu ngoại của mẹ, đừng khởi kiện được không."

 

"Bây giờ chị đã đẩy Ngoan ngoãn đi, chị nên biết rằng không có con bé, tôi không thể sống được. Chị đã không nghĩ đến việc tôi sống hay chết, tại sao tôi lại phải cho chị một cơ hội?" Bà ngoại ôm chặt tôi, không buông tay dù chỉ một chút.

 

"Tôi là con ruột duy nhất của mẹ mà, sao mẹ có thể nhẫn tâm với tôi như vậy? Cho dù mẹ có ích kỷ không nghĩ đến tương lai của tôi và Phú Quý, mẹ cũng không thể bỏ mặc Dương Liễu Nguyệt. Có một người chị có vết nhơ như tôi, con bé cũng sẽ không yên ổn đâu."

 

Bà ngoại im lặng.

 

Một lúc sau, bà thở dài và nói với Dương Liên Tâm đang khóc lóc dưới sàn nhà: "Chỉ lần này thôi."

 

"Nếu chị còn dám động đến Ngoan Ngoãn một lần nữa, tôi sẽ không ngần ngại cắt đứt tình mẹ con với chị đâu."

Loading...