Chạm để tắt
Chạm để tắt

CÔ CON GÁI ÚT - 1

Cập nhật lúc: 2024-09-05 19:58:59
Lượt xem: 3,494

(Văn án)

 

Vì muốn giữ công việc, mẹ tôi trở thành chị gái của tôi.

 

Bị gửi cho bà ngoại, tôi trở thành 'cô con gái út' được bà cưng chiều nhất.

 

Từ nhỏ, bố mẹ đã không quan tâm đến tôi, nhưng khi tôi kiếm được trăm triệu mỗi năm, họ lại xuất hiện.

 

"Em trai con bị bệnh, con không thể không lo cho nó."

 

"Con là do ta sinh ra, con phải phụng dưỡng chúng ta."

 

Tôi khoác tay bà ngoại: "Xin lỗi, không có luật nào quy định tôi phải phụng dưỡng chị gái và anh rể cả."

 

"Người mà tôi sẽ chăm sóc từ trước đến nay chỉ có bà Liễu Thúy Phân thôi."

 

01

 

Bố mẹ tôi làm việc trong một nhà máy quốc doanh, vào thời điểm đó, kế hoạch hóa gia đình yêu cầu nhân viên của các đơn vị sự nghiệp không được sinh con thứ hai.

 

Trước tôi mẹ có mang thai 02 lần, khi phát hiện là con gái, họ đã phá thai.

 

Vốn dĩ tôi cũng sẽ không được sinh ra, nhưng một ông thầy bói mù nói rằng mẹ tôi lần này mang thai con trai.

 

Bố mẹ vui mừng khôn xiết, chuẩn bị quần áo và đồ chơi cho con trai.

 

Để chuẩn bị cho việc sinh con trai, mẹ tôi đặc biệt chọn bệnh viện ở thành phố, không chọn trạm y tế ở thị trấn.

 

Tôi cất tiếng khóc chào đời, làm tan vỡ mọi ảo tưởng của bố mẹ.

 

Họ tùy tiện quấn tôi trong một tấm vải rách, mang quần áo và đồ chơi đã chuẩn bị đi trả lại ở cửa hàng.

 

Nhân viên cửa hàng nói với họ: "Hai người mua đã lâu rồi, lại còn làm rách nhãn mác, theo lý mà nói thì không được trả lại. Giờ trả, cũng chỉ được nửa giá, chi bằng để cho con gái hai người dùng."

 

Nghe thấy "con gái", bố tôi ngay lập tức như con mèo xù lông, nghiến răng nghiến lợi quát: "Trả! Con bé xui xẻo đó không xứng với thứ dành cho con trai của tôi."

 

Họ một lòng muốn có con trai, nghe nói nếu con c.h.ế.t yểu thì có thể sinh thêm một đứa khác.

 

Cả hai vội vàng bế tôi, gói trong tấm vải rách, đến bên bờ sông của thành phố.

 

Có lẽ số tôi chưa tận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-con-gai-ut/1.html.]

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Hôm đó, ông thầy bói mù đi qua cầu, cầm tấm biển và khăng khăng đòi xem số mệnh miễn phí cho tôi.

 

Sau khi biết giờ sinh của tôi, ông ta bấm đốt ngón tay tính toán: "Mệnh nữ tốt lành, sáu lượng năm đồng."

 

"Mệnh nữ này phúc lớn, hiền hòa, làm việc thiện sẽ được người kính trọng.

 

Trời cho nhà họ Văn lập nghiệp, dòng dõi phú quý tám trăm năm."

 

Mẹ tôi không hiểu những lời thầy bói mù thần bí nói, không kiên nhẫn hỏi: "Ý là gì?"

 

"Đứa trẻ này số mệnh giàu sang, trời sinh mệnh tài, sau này cả gia đình sẽ nhờ nó mà phất lên, không phải bàn cãi."

 

Bố tôi ngơ ngác một lúc, rồi rụt rè hỏi: "Tôi vẫn còn có thể có con trai chứ?"

 

"Nó mệnh có anh em, hai người năm sau có thể đón chuyện tốt."

 

"Mới lần trước ông cũng nói rằng thai này chắc chắn là con trai, ai ngờ lại là con bé này." Mẹ tôi rõ ràng không tin, giọng đầy oán trách: "Thầy bói mù này toàn nói bậy bạ."

 

Thầy bói mù cười nhạt: "Ta đã giữ lại một dòng mạch tài cho nhà ngươi, giữ lại một phượng hoàng cho con trai ngươi, ngươi không cảm ơn mà còn nói ta nói bậy."

 

"Thôi được, phượng hoàng hạ cánh nhà ngươi cũng là oan ức, chi bằng theo dòng sông này mà đi, đầu thai vào gia đình khác."

 

2

 

Sau khi thầy bói mù đi, bố mẹ ngồi bên bờ sông rất lâu, cuối cùng họ vẫn tin lời thầy bói.

 

Lỡ như tôi thật sự có mệnh phượng hoàng, có thể mang lại sự giàu sang cho gia đình, vứt bỏ tôi chẳng phải là vứt bỏ tương lai sao?

 

Nhưng họ càng không muốn từ bỏ công việc lương cao, ổn định mà mọi người đều ngưỡng mộ, sau khi suy nghĩ một chút, họ vội vàng đưa tôi về nhà ngoại – thôn Đào Nguyên.

 

Mẹ tôi đặt tôi, đang khóc toáng lên, vào vòng tay bà ngoại. Bà dịu dàng dỗ dành tôi: "Ngoan nào, cháu ngoan của bà, sau này cháu tên nhỏ là 'Ngoan Ngoãn'. Liên Tâm, tên chính thức của cháu nó là gì?"

 

Dưới vòng tay dịu dàng của bà, tôi ngừng khóc.

 

Mẹ tôi ghét bỏ giới tính của tôi, không hề chuẩn bị sẵn tên cho tôi.

 

Dù họ đã chuẩn bị rất nhiều tên cho con trai, họ cũng không muốn dùng cho tôi.

 

"Mẹ, con không thể giữ nó. Nếu giữ nó, con không thể sinh thêm con nữa. Nếu con không sinh được con trai, con sẽ không có địa vị trong gia đình họ Hà, sẽ bị người ta cười nhạo, cả đời không ngẩng đầu lên được."

 

Bà ngoại lưỡng lự: "Nhưng con có sẵn sàng bỏ việc không? Công việc của hai đứa không cho phép sinh con thứ hai mà."

Loading...