Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cô Bao ở ngã tư đường - Chương 30

Cập nhật lúc: 2024-08-07 22:38:34
Lượt xem: 16

Mặc dù sinh hồn của Trình Công không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng gã biết chắc chắn không phải chuyện tốt nên liều mạng giãy dụa.

"Mấy... Mấy người muốn làm gì?"

Sau đó lại khoát tay với thầy Chiêm: "Con mẹ nó đồ biến thái c.h.ế.t tiệt, đừng sờ ông đây!"

Bình thường, thầy Chiêm tu tập tà thuật, móng tay sắc bén từ từ lướt trên bụng Trình Công...

Đào Hố Không Lấp team

Soạt!

Hai tay ông ta đ.â.m vào bụng Trình Công.

Sinh hồn của Trình Công trơ mắt nhìn bụng mình bị đ.â.m thủng, sau đó bắt đầu rỉ m.á.u tí tích.

Gã liều mạng giãy dụa.

Bên cạnh giường bệnh có một cái nút nhưng không thể nào nhấn được.

Mười ngón tay của thầy Chiêm như cái kiềm, chậm rãi mở bụng của Trình Công.

Sinh hồn của Trình Công bị dọa gần như muốn biến hành, tóc dựng thẳng lên, gào thét: "A a a tim của tôi..."

Hai tay của gã liều mạng vung vẩy nhưng vô dụng.

Gã xoay người lại, quỳ xuống đất cầu xin Bao Nhị tha thứ: "Xin lỗi, xin lỗi! Anh biết sai rồi! Anh biết sai rồi! Em tha thứ cho anh được không!"

Bao Nhị mỉm cười không nói gì.

Trình Công lại bắt đầu cầu xin tôi: "Thầy cũng là người tu hành, chẳng phải lòng dạ từ bi à? Sao có thể làm ra chuyện tàn nhẫn vậy được?"

Tôi cười với gã: "Anh thật biết đùa, tôi chỉ tái diễn những chuyện anh từng làm trên chính thân thể anh, vậy mà anh đã kêu trời kêu đất không chịu nổi à?"

Thầy Chiêm túm ruột của gã từ từ kéo ra, tham lam ăn, trên mặt dính đầy máu.

Bụng của Trình Công nhanh chóng xẹp xuống.

Sau khi ăn ruột xong, thầy Chiêm lại kéo thận của gã gặm cắn.

Trình Công như bị điên mắng to: "Kim Giác! Mày và ông Chiêm khác gì nhau chứ? Vì tiền? Vì sắc! Dùng tà thuật hại người!"

Sau khi hô xong, sắc mặt của gã trở nên dữ tợn, cười nhìn tôi và Bao Nhị: "Được rồi, hôm nay ông đây rơi vào tay chúng mày, tao chịu, nhưng thế thì sao chứ? Mấy năm nay ông đây hưởng phúc, hai người chó má chúng mày cũng không hưởng được, hoàn toàn đáng giá!"

Trình Công thấy tôi không nói gì, lại hô: "Đừng nghĩ ra tôi không biết quy tắc của các người, hôm nay dùng tà thuật g.i.ế.c người, trước sau gì cũng có một ngày mấy người sẽ gặp báo ứng!"

Tôi lắc đầu: "Đạo diễn Trình, tôi nhắc lại lần nữa, tôi không g.i.ế.c người, tôi chỉ là người chuyển mạng."

Tôi nhìn Bao Nhị.

Nói thật, bây giờ nụ cười của Bao Nhị hơi đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-bao-o-nga-tu-duong/chuong-30.html.]

Cô ấy âm thầm đi đến sau sinh hồn của Trình Công, khẽ nói với gã: "Còn nhớ năm đó, anh đẩy tôi vào phòng vip của nhà đầu tư thế nào không?"

Trình Công hoảng sợ, dường như ý thức được điều gì đó, nhưng gã đã bị dọa đến mức không nói nên lời.

"Bao Nhị, đừng..."

Nhưng giọng nói của gã quá yếu.

Bao Nhị nở nụ cười xấu xa với gã: "Cục cưng, đêm nay... Biểu hiện tốt một chút!"

Cô ấy nói xong, đẩy sinh hồn của Trình Công lên nhục thân đang nằm trên giường bệnh...

Sinh hồn của Trình Công giãy dụa giữa không trung, muốn túm thứ gì đó.

Có lẽ đây là giây phút dài nhất trong đời gã.

Bởi vì gã đã tưởng tượng được giây tiếp theo sẽ cảm nhận được cái gì.

Gã trơ mắt nhìn mình chậm rãi rơi xuống giường bệnh.

Rơi xuống nhục thân đã bị móc sạch bụng.

Gã hét một tiếng... 

Trình Công trở về nhục thân của mình.

Gã mở choàng mắt, sau khi run rẩy qua đi ngồi dậy hoảng sợ nhìn bụng rỗng của mình.

Đôi tay đẫm m.á.u của thầy Chiêm vẫn đang lục lọi trong bụng Trình Công, dần dần muốn đ.â.m lên cơ hoành của gã.

Bao Nhị đưa tay kéo quỷ trắng đang nhập vào thân thể thầy Chiêm ra, chỉ hai ba lần đã xé rách khiến nó hồn phi phách tán.

Thầy Chiêm tỉnh lại, nhìn cảnh tượng của Trình Công ở trước mặt bị dọa sợ.

Sau đó bắt đầu nôn mửa

Thần kinh cảm nhận được cảm giác đau đớn trong cơ thể hơi chậm, lúc này gã mới cảm nhận được đau, phát ra tiếng rít không giống người: "Á...."

Có mấy y tá vội vàng xông từ bên ngoài vào, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bọn họ bị dọa ngồi bệt xuống đất.

Tôi đi đến trước giường bệnh, khẽ nói bên tai gã: "Yên tâm, cho dù đại tràng, ruột non, thận, bàng quang của anh đều hỏng cả rồi, nhưng đầu óc thông minh vẫn còn. Anh có tiền như vậy, sẽ không c.h.ế.t đâu."

Tất cả danh lợi, vận thế của Trình Công đều do Bao Nhị làm quỷ vượng cho gã.

Bây giờ lấy đi cũng rất công bằng đúng không?

Nếu chính nghĩa đến muộn thì tính thêm chút lãi vậy.

Giờ phút này, oán hận đọng trong lòng Bao Nhị thật lâu cuối cùng cũng tan thành mây khói.

 

Loading...