Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chuyện Xưa Chưa Kể - 4

Cập nhật lúc: 2024-09-15 13:51:37
Lượt xem: 43

Hoàng thượng khẽ nhíu mày, dịch người ra xa ta một chút, nhưng lại ân cần kéo chăn đắp cho ta.

"Bị nhiễm phong hàn rồi, đắp kín chăn vào."

Vừa lùi ra xa lại vừa ân cần, đây là kiểu gì vậy?

Chẳng lẽ hắn đã cứu ta thật sao? Giờ chúng ta vẫn còn nằm chung một giường ư?

Hắn là Bồ Tát chuyển thế hay sao?

"Ngủ đi."

Hắn dùng giọng điệu ra lệnh, rồi lại tự ý nhắm mắt, dường như không hề đề phòng ta.

Ta không dám động đậy, chỉ tò mò nhìn hắn chằm chằm.

Rốt cuộc hắn muốn làm gì? Nhìn kỹ thì khuôn mặt này thật tuấn tú.

Liệu hắn có tỉnh dậy rồi g.i.ế.c ta không?

Hắn lát nữa sẽ ban cho ta thuốc độc hay xử ta bằng trượng? Khuôn mặt này thật sự đẹp, c.h.ế.t tiệt...

Hoàng thượng dường như cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của ta, cuối cùng không nhịn được nữa, lặng lẽ mở mắt.

Hắn vừa mở miệng như muốn nói gì đó, thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng ồn ào.

"Ngô quý phi! Người không thể vào!"

"Hoàng thượng! Xin người hãy nghe thiếp giải thích! Thiếp thật sự oan uổng a~~~"

Tỷ tỷ ở ngoài cửa gào thét đòi vào, chữ cuối cùng ngân nga ba âm, ta sợ nàng ta rách cả cổ họng mất.

Hoàng thượng xoa xoa đầu đầy vẻ nhức nhối, rồi trở mình xuống giường.

Ta cũng vội vàng bò dậy, nhưng bị hắn trừng mắt.

"Nằm xuống, đắp chăn kín vào."

Ta theo bản năng nghe lời, ngoan ngoãn nằm xuống lại.

Ngồi sau tấm bình phong, Hoàng thượng cho phép tỷ tỷ vào.

"Hoàng thượng ~ thiếp oan uổng a~~~"

"Giải thích."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chuyen-xua-chua-ke/4.html.]

Giọng Hoàng thượng trở nên lạnh lùng, uy nghiêm.

"Là con tiện tỳ Ninh Nhi kia đố kỵ với thiếp, muốn hãm hại thiếp, thiếp bất đắc dĩ mới phải ra tay khống chế nàng ta để tự bảo vệ mình!"

Hoàng thượng dường như sắp sửa trợn trắng mắt:

"Một mình nàng ấy nửa đêm đi ám hại cả đám các ngươi, nàng ấy bị quỷ nhập tràng hay sao?"

Hoàng thượng khựng lại, nhận ra lời nói có phần bất ổn, liền trở lại vẻ lạnh lùng như trước.

"Người đâu, Ngô quý phi phạm thượng, phạt cấm túc nửa tháng."

"Không phải vậy thưa Hoàng thượng!"

Chỉ có nửa tháng cấm túc...

"Vậy thì cấm túc một tháng, cắt bổng lộc nửa năm."

Cắt bổng lộc ư? Cũng không tệ.

"Lôi xuống."

“Hoàng thượng ~ thiếp oan uổng a~~~"

Tỷ tỷ từ khi tiến cung, tuy chưa từng một lần được sủng hạnh.

Nhưng nhờ vào chỗ dựa là phụ thân - vị Trấn quốc tướng quân quyền uy, nàng ta vẫn luôn ngạo mạn, hống hách trong hậu cung.

Hoàng thượng vì muốn bênh vực ta, vậy mà dám trừng phạt nàng ta như thế.

Chẳng lẽ...

Hoàng thượng đã phải lòng ta rồi???

“Phụt——"

Hoàng thượng đang ngồi sau tấm bình phong nhấp trà, bỗng nhiên phun hết ra ngoài.

"Trẫm không có ý gì khác với ngươi."

Nhận thấy ánh mắt ta đột nhiên biến đổi, Hoàng thượng thở dài:

"Trẫm có thể biết được những gì ngươi đang nghĩ, ngươi thấy rất kỳ lạ phải không?"

Ta ra sức gật đầu, thầm nghĩ cũng chẳng có gì lạ, nếu hắn đã yêu ta, thì tất nhiên phải bỏ công sức tìm hiểu tâm hồn ta, biết đâu cả thân xác nữa chứ…

 

Loading...