Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chuyện Tình Của Chúng Tôi - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-09-06 16:11:48
Lượt xem: 50

15.

Cuộc thi đại học rất nhanh đã kết thúc.

Ra khỏi phòng thi, tất cả đều giống như giấc mơ.

Không ai điên cuồng, không ai kêu to, tất cả đều rất bình tĩnh.

Ngày tra điểm, hai nhà chúng tôi đều ngồi chờ trước máy tính.

Tôi khẩn trương lạ thường, Tưởng Tiến nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.

Ấn xuống phím xác nhận, tôi sợ ngây người.

"Tiểu Tiến 727, Ngôn Ngôn 724, trời ạ, tuyệt vời!" Mẹ tôi hét ầm lên.

Tôi lại rơi nước mắt rồi, quả nhiên cố gắng không phí công sức, đồng thời vận khí tăng cao, phát huy vượt xa bình thường.

Hôm sau chủ nhiệm lớp chúng tôi ăn bữa cơm chia tay lớp: "Các em có thể có người đây là lần gặp mặt lần cuối."

Chủ nhiệm lớp mà một người rất tốt, cũng rất hài hước, giống như một người cha già bồi bạn với chúng tôi ba năm, cho nên tất cả mọi người đều hưởng ứng tích cực.

Cơm nước xong xuôi mọi người quyết định đi KTV ca hát, nhìn rượu đủ màu sắc, tôi cũng quyết định điên cuồng một lần.

Rượu rất cay, không uống ngon giống như trong truyền thuyết.

Tưởng Tiến không ngừng ngăn tôi.

"Chỉ lần này thôi, được không?" Tôi nũng nịu, lắc lắc cánh tay Tưởng Tiến.

Anh bất đắc dĩ: "Được rồi, chỉ lần này thôi."

Nhưng tôi không nghĩ tới, tửu lượng của tôi lại kém như vậy, chỉ một ly liền ngã, bắt đầu say điên cuồng.

Anh đưa tôi về nhà.

Tôi thừa dịp chống chếnh kabe-don Tưởng Tiến trên tường, tay phải giương cằm anh: "Gọi chị."

Anh khẽ cười: "Chị, chị uống say rồi."

Ánh đèn ne-on chiếu xuống mặt anh, đặc biệt mê hoặc.

Nhìn hầu kết anh lên xuống, tôi thực sự không nhịn được, hôn xuống cổ anh.

"Chị đây không say." Tôi quật cường.

Đột nhiên anh với tôi thay đổi vị trí cho nhau, chân của tôi dần dần mềm nhũn...

16.

Sau đó chúng tôi quay lại trường một chuyến.

Sân trường rất yên tĩnh, chỉ có ngẫu nhiên truyền đến tiếng đọc sách của các em học sinh.

Trên đường nhỏ, bóng cây rậm rạp, truyền đến tiếng ve kêu.

Sân trường quen thuộc như thế nhưng không thuộc về chúng tôi.

Bảng vinh quang trên cửa trường học, tên hai chúng tôi song song với nhau, trong hình nam sinh cười tùy ý.

Tôi quay đầu, nhìn người đàn ông bên cạnh vẫn chói mắt như cũ, không khỏi nở nụ cười.

"Này, trên mặt anh có thứ gì kìa."

"Em giúp anh lấy xuống." Anh cúi đầu.

Tôi hôn mặt anh rồi nhanh chóng chạy đi.

Ừm, ánh nắng hôm đấy thật ấm.

17.

Chúng tôi cùng nhau chọn đại học Bắc Kinh.

Anh đăng kí khoa máy tính, tôi đăng kí khoa Hán ngữ.

Sau khi thuận lợi trúng tuyển, chúng tôi cầm giấy báo nhập học cùng nhau đi du lịch.

Cầm giấy nhập học sẽ được giảm nửa giá, sao không có thể động tâm!

8.

Lựa chọn của chúng tôi là Tam Á.

Đến biển tôi kích động nhảy lên, đây mới đúng là biển cả!

Là đứa bé sống ở trên núi, thường xuyên si mê với cáo video đi biển bắt hải sản, vẫn còn chưa cảm thụ vẻ đẹp biển khơi.

Trời mới biết tôi có suy nghĩ muốn rải muốn bắt trai, đuổi cua, nhặt vỏ sò,...

Lúc này đúng lúc mặt trời lặn, chăn trời phủ kín ráng chiều, kim quanh chiếu trên mặt biển, gió nhẹ thổi qua, một mảnh sóng nước lấp lánh.

Đột nhiên anh dừng lại, nhắm mắt, mở hai tay.

"Ngôn Ngôn, cảm giác như vậy thực sự rất tốt đẹp."

Tôi học bộ dáng anh, nhắm hai mắt lại.

Chỉ chốc lát sau: "Ngôn Ngôn, em mở mắt ra đi."

Tôi mở mắt ra, nhìn anh cầm bó hoa hồng đi tới trước mặt tôi.

Ánh nắng chiều lên người của anh, khuôn mặt đẹp dưới mái tóc hơi ngổn ngang.

"Ngôn Ngôn, trước kia em nói nếu chúng tôi cùng vào được một trường đại học, em sẽ thử ở với anh, bây giờ còn tính không?"

Giọng nói Tưởng Tiến khẽ run.

Nhìn ánh mắt anh thành khẩn, chân thành, tôi nhận lấy hoa hồng, nở nụ cười: "Tất nhiên là còn."

Đột nhiên Tưởng Tiến ôm chặt tôi.

"Thật tốt! Ngôn Ngôn, em là của anh, thật tốt! Anh sẽ vĩnh viễn tốt với em..." Miệng anh không ngừng nói linh tinh.

Hai tay tôi cũng vòng qua lưng anh, đạp lại cái ôm nhiệt tình.

19.

Ngày hôm sau chúng tôi dậy sớm, chuẩn bị đi ngắm mặt trời mọc ở biển.

Khi chúng tôi đến, bầu trời vừa bắt đầu chuyển sang màu trắng, bóng những hàng dừa trông đặc biệt đẹp mắt.

Gió biển thổi tung vạt váy tôi, mang theo chút lạnh buốt.

"Tưởng Tiến, em có hơi lạnh." Tôi ôm tay.

Anh bóp bóp mặt tôi: "Đã nói cho em mà em còn không tin."

"Tới đây, bạn gái nhỏ của anh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chuyen-tinh-cua-chung-toi/chuong-3.html.]

Anh cởi áo.

Tôi tiến vào áo rộng, vòng tay ôm lấy eo anh, đầu tựa vào lồng n.g.ự.c anh.

Cách quần áo mỏng manh, tôi có thể cảm giác được nhịp tim mạnh mẽ của anh.

Rất tốt.

"Ngôn Ngôn, mặt trời sắp mọc rồi."

Tôi chui đầu ra, chỉ cảm thấy bị cảnh trước mắt làm cho chấn động.

Cuối biển vàng rực, ánh bình minh phản chiếu xuống mặt biển đẹp như một bức tranh.

"A... Đẹp quá..." Tôi hét to về phương xa.

Nhìn tầng tầng sóng biển, tôi không nhịn được, kéo Tưởng Tiến đi nghịch nước, chạy băng băng, hưởng thụ thời khắc tự do.

Biển khơi lãng mạn khó mà diễn tả bằng lời.

20.

Sau khi trời sáng, chúng tôi bắt đầu đi bắt hải sản đã tâm tâm niệm niệm.

Tôi học như trên video hướng dẫn, rắc muối trên cửa hang, quả nhiên chỉ chốc lát sau thì có con trai chui ra, mặc dù không nhiều giống như video nhưng cũng rất thú vị.

Chúng tôi cầm lấy thùng nước với xẻng nhỏ, đi dọc bờ biển, một đường nhặt được đủ kiểu vỏ sò với ốc biển, còn xây lâu đài cát.

Khi trời nóng, đi được một lát thì khát nước nên tôi thuận tay mua nước dừa ven đường.

Nước dừa rất ngọt, đúng là thứ thiết yếu của ngày hè!

"Tưởng Tiến, rất ngọt đấy, đúng là nước dừa ở biển khác nhau!"

Tôi đưa nước dừa cho anh.

"Không tin." Anh không nhận.

"Muốn tin không?" Tôi thu tay uống thêm một ngụm.

Đột nhiên anh hôn tôi, dùng lưỡi cạy mở môi tôi, thăm dò môi tôi, kết thúc còn khẽ cắn môi dưới tôi.

"Ừm, hiện tại tin, đúng là rất ngọt." Anh khẽ cười nhìn tôi.

Tôi ngượng ngùng không nhịn được, đẩy anh ra: "Tưởng Tiến, nhiều người nhìn như vậy."

"Xấu hổ a. Vậy lần sau chúng mình tìm chỗ không người..."

Tôi nhanh chóng che miệng anh: "Tưởng Tiến, đứng đắn chút."

Anh kéo tay tôi xuống: "Yes, sir!"

"Vậy chúng ta tiếp tục xuất phát?" Anh cười nhẹ nhìn tôi, nắm tay tôi tiếp tục đi về phía trước.

Rất nhanh màn đêm buông xuống, đèn ở biển rất tệ.

Chúng tôi dậy sớm, còn đi một ngày, thể lực đã gần hết.

"Tiến Cẩu, em mệt." Mắt tôi nhìn anh tha thiết.

"Vậy làm sao bây giờ? Anh hết điện rồi, anh phải nạp điện mới vận hành được." Anh cúi đầu, chỉ chỉ gương mặt.

Tôi nhanh chóng hôn gò má anh: "Như vậy được không?"

"Được rồi, khởi động!"

Tôi trèo lên lưng anh, cảm giác quen thuộc khiến tôi nhớ đến ngày đi xem tuyết đầu mùa.

Chỉ là khi đó chúng tôi là bạn bè, hiện tại là bạn trai.

21.

Ngày thứ ba chúng tôi lựa chọn đi biển.

Bởi vì bờ biển ngay cạnh khách sạn nên chúng tôi định mặc áo tắm rồi đi đến sẵn.

Nhưng mà tôi lại chạm vào điều khó.

Trước đó bạn thân tôi Diệp Diệp nghe nói tôi với Tưởng Tiến muốn đi Tam Á chơi thì rất kích động, làm rất nhiều chiến lược, còn xúi giục tôi mua đủ loại áo tắm thanh thuần, khiêu gợi.

"Tiểu Ngôn, không phải tớ nói, chỉ là dáng người của cậu đẹp như vậy, cậu mặc những thứ này tớ còn không chịu được, Tưởng Tiến mà trông thấy chắc chắn sẽ phun m.á.u mũi!" Cô ấy đầu trộm đuôi cướp cười.

Hướng Dương Ngược Nắng

Cuối cùng dưới sự giằng co của tôi, lựa chọn bộ áo tắm vừa khiêm tốn vừa gợi cảm.

Tôi chọn một bộ áo tắm cổ yếm màu hồng tương đối bảo thủ và mặc vào, khung cảnh phía trước tuy mơ hồ nhưng phía sau lại lộ ra gần hết phần lưng.

Diệp Diệp nói không sai, vóc người của tôi trổ mã rất tốt, chỗ cần phát triển đều phát triển.

Nhìn vóc dáng bốc lửa, bắp đùi trắng nõn thon dài trong gương, đúng là rất sexy, nhưng đột nhiên tôi cảm thấy xấu hổ quá, huhu.

Cái này chẳng lẽ là chứng rối loạn xấu hổ sắc đẹp trong truyền thuyết sao?

Không được, nghĩ đến Diệp Diệp khuyến khích tôi: "Tôi muốn trở thành một người phụ nữ tự tin, tôi phải luôn đề cao quan niệm chị đây là nữ hoàng, sự tự tin tỏa sáng, ngẩng cao đầu và em là người xinh đẹp nhất!"

Tôi lập tức tự tin, chị đấy chính là đẹp nhất!

Nghĩ xong, tôi lấy kem chống nắng bắt đầu bôi.

Thế nhưng phía sau lưng tôi làm thế nào cũng không với tới, làm sao bây giờ. Nhờ Tưởng Tiến giúp tôi bôi sao? Trong lòng tôi yên lặng suy nghĩ.

Sau đó tôi vỗ đùi, đúng vậy! Chúng tôi không phải người yêu sao, cái này thì có là gì.

Tôi mở cửa nhà tắm, thò đầu ra ngoài: "Tưởng Tiến, bây giờ em có rảnh không? Giúp em bôi kem chống nắng."

Anh đi tới, tôi nhanh chóng rụt đầu, đứng vững ở trước gương.

Hả? Hiện tại tôi giống như học sinh tiểu học đứng phạt, như thế nào tôi cũng không hăng hái, huhu. Tôi cắn môi, trong lòng thầm mắng mình.

Tưởng Tiến đẩy cửa vào, trong gương tôi nhìn rõ anh sửng sốt mấy giây mới tiếp tục đi tới.

Anh nhận lấy kem chống nắng, vén tóc tôi, bôi lên lưng tôi, lòng bàn tay truyền đến từng trận ấm áp đến mức như đốt lửa.

Thân thể tôi khẽ run.

Đột nhiên hai tay anh vòng qua hông tôi, gò má tôi rơi xuống những nụ hôn dày đặc, rồi đến tai, lại gần xuống dưới đến cổ, bả vai,...

Tất cả đều là địa chỗ mẫn cảm của tôi, quân lính phòng tuyến của tôi đều tan rã.

Nhìn bộ dáng hai chúng tôi thân mật trong gương, nhiệt độ trên mặt tôi đột ngột tăng, thân thể như sắp đốt cháy.

"Tưởng Tiến, dừng... dừng lại."

Anh dừng lại, chôn đầu chỗ cổ tôi.

"Ngôn Ngôn, hôm nay em thật đẹp." Giọng nói anh nghe hơi khàn khàn.

Ta nghe rất nhiều người khen tôi, mà câu nói từ trong miệng anh lại dễ nghe dị thường.

Tôi tùy ý ôm anh nhiều một lát.

 

Loading...