CHUNG CỬU LÊ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:27:52
Lượt xem: 201

7.

 

Trở lại ký túc xá, Lâm Khả Di và Lý Nhan đã vào lớp, để lại Lâm Tư Tư một mình cuộn tròn trên giường. 

 

Thấy tôi quay lại, Lâm Tư Tư lo lắng đến gần tôi: "Mọi chuyện thế nào rồi? Đã hỏi cho tôi chưa? Tôi nên khôi phục như thế nào?" 

 

Cô ấy khá tự tin rằng mình sẽ có thể khôi phục. 

 

“Đương nhiên là có cách, nhưng cái giá phải trả là…” Tôi cố tình kích thích hứng thú cô ấy. 

 

Lâm Tư Tư lập tức kẹp chặt cánh tay của tôi: "Tôi có tiền, chuyện xong sẽ cho cậu 50 vạn!" 

 

50 vạn so với hai mươi năm tuổi thọ không đáng nói. 

 

Tôi tiếp tục kiếm cớ: “Chỉ có 50 vạn… cô cho rằng tuổi trẻ và mạng sống của mình đáng giá 50 vạn sao?” 

 

Lâm Tư Tư vội vàng nhân đôi: “500 vạn! Tôi sẽ xin bố tôi. Bố tôi chỉ có tôi là con gái nên ông ấy sẽ cho tôi tiền!”

 

Quả nhiên là giàu có, trực tiếp nâng giá gấp 10 lần. 

 

“Nhưng, những đồng tiền này đều là đồ của dương gian, ác quỷ dưới địa phủ không quan tâm…” Tôi chậm rãi nói, muốn nhìn thấy sự chân thành của cô ta. 

 

Nhưng Lâm Tư Tư lại suy sụp, cô ta không nghĩ ra cái gì có thể đổi lại, chỉ là phát điên nói với tôi: "Chung Cửu Lê, chính là cô mang ác quỷ tới đây, cô chính là thủ phạm. Tại sao lại muốn tôi phải trả giá? Tôi là nạn nhân!" 

 

Tôi giơ ngón trỏ ra lắc lắc:

 

"No, no, no, cô không vô tội, vì sao ký túc xá có bốn người, mà ác quỷ chỉ công kích mình cô.”

 

"Đương nhiên là có thù oán với cô! Nói chính xác là có thù oán với cha cô." 

 

"Cha của cô đã g. i. ế. t người, nuốt chửng tiền lương và tiền bồi thường của họ, còn đem họ xây vào tường, làm hại người khác đã ch. ế. t còn không thể đầu thai, chỉ có thể làm ác quỷ!" 

 

Lâm Tư Tư còn mạnh miệng nói: "Vậy cô đi tìm cha tôi, cô tìm tôi làm gì? Tôi vô tội!" 

 

Thật là con gái của tư bản, dứt khoát như vậy đem bố mình đẩy ra. 

 

"Đương nhiên là bởi vì cô sử dụng số tiền đó, khoảng tiền bồi thường mồ hôi nước mắt của hắn." 

 

Tôi sờ sờ đầu Lâm Tư Tư: "Cô một chút cũng không vô tội." 

 

Lâm Tư Tư cuối cùng kêu lên: "Vậy hắn muốn cái gì? Chỉ cần tôi có, tôi có thể làm bất cứ điều gì! Chỉ cần tôi có thể khôi phục lại hình dáng ban đầu của mình." 

 

Tôi ghé sát mặt cô ấy nói với giọng buồn bã: "Hắn muốn 20 năm dương thọ của cô, cô có đồng ý không?”

 

Lâm Tư Tư nước mắt lưng tròng hỏi: "Không có 20 năm tuổi thọ, tôi có thể sống được bao lâu?" 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chung-cuu-le/chuong-4.html.]

"Tai họa sẽ kéo dài hàng ngàn năm. Đừng lo lắng, cô mệnh còn dài." 

 

Lâm Tư Tư cuối cùng cũng gật đầu trong nước mắt. 

 

Thực ra tôi không biết cô ấy có thể sống được bao lâu, nhưng 20 năm dương thọ tôi đã định rồi.

 

8.

 

Sau khi mặt trời lặn, tôi gặp Lục Chi Đạo ở cửa ký túc xá. 

 

Anh ta vẫn mặc trang phục phán quan không phù hợp với môi trường xung quanh. 

 

Bất quá người qua đường không nhìn thấy anh ta, chỉ có tôi, người có mắt m Dương mới có thể nhìn thấy. 

 

“Bây giờ chúng ta đi bắt ác quỷ ở đâu?” Tôi thấp giọng hỏi, để người khác không nghĩ rằng tôi là kẻ điên đang nói chuyện một mình. 

 

Lục Chi Đạo đưa tay ra hiệu cho tôi dẫn đường: "Hắn ta còn mang oán niệm, linh hồn bị giam giữ tại nơi mình chết, hắn chỉ có thể rời khỏi nơi đó trong chốc lát. Bây giờ hẳn là hắn đã quay lại đó.”

 

Lục Chi Đạo đến nơi ác quỷ bị giam giữ, đó là một tòa nhà chưa hoàn thiện, có lẽ là nơi mà ác quỷ gặp rắc rối trước khi chết. 

 

Dưới ánh trăng có vẻ âm khí dày đặc, dù là vì lý do tâm lý hay vì ác quỷ đã trở nên mạnh mẽ hơn, nhiệt độ ở đây đã thấp hơn nhiều so với lần trước tôi đến đây. 

 

Tôi chỉ mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay mỏng, bây giờ tôi lạnh đến nỗi da gà nổi đầy.

 

Tưởng rằng sẽ có cơ hội nhìn thấy phán quan anh dũng bắt được ác quỷ, ai ngờ Lục Chi Đạo lại dùng lời lẽ tấn công: 

 

"Tội quỷ họ Chu ra nhận tội.”

 

“Ngươi thân đã chết, không nên ở lại dương gian nữa, lại càng không nên gây hại trên dương gian.” 

 

"Ta là phán quan của địa phủ, Lục Chi Đạo. Ta đã biết nhân quả, sẽ ra thưởng phạt rõ ràng để kẻ ác phải gánh chịu hậu quả."

 

“Tội quỷ họ Chu, đừng mắc thêm lỗi lầm nữa." 

 

Dựa vào mấy chữ này, ác quỷ thật sự sẽ ra mặt nhận tội sao? 

 

Nhưng thực sự có. 

 

Chỉ sau vài hơi thở, ác quỷ bao phủ trong làn khói đen ngoan ngoãn cúi xuống trước mặt anh nói: "Tội quỷ họ Chu đã đến để nhận tội." 

 

Thực là trâu bò nha, chỉ một vài lời nói đã khiến cho ác quỷ tôi đuổi theo cả đêm chui đầu vào lưới. 

 

Tôi giơ hai ngón tay cái

lên cho anh ta. 

 

Khóe miệng Lục Chi Đạo giật giật, tôi tưởng anh ấy đang cười với tôi.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...