CHUNG CỬU LÊ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-04 16:27:47
Lượt xem: 110

1.

 

Bởi vì sinh ra đã có mắt âm dương nên tôi được địa phủ tuyển dụng làm nhân viên ngoài biên chế, giúp địa phủ thu phục cô hồn dã quỷ, đồng thời giúp tôi- một người có thể chất âm đáng lẽ phải ch. ế. t sớm, tích lũy công đức kiếm dương thọ.

 

Cũng may có thiên phú, mỗi ngày đều chăm chỉ đi bắt quỷ, thành công sống đến mười tám tuổi, còn thi vào đại học. 

 

Ngày đầu tiên vào đại học, tôi bắt quỷ bị trễ giờ, báo danh muộn. 

 

Khi tôi đến ký túc xá, ba người bạn cùng phòng đến trước đã làm quen với nhau. 

 

Nhìn thấy tôi mặc đơn giản, đầu tóc rối bù, ngáp dài bước vào ký túc xá, bọn họ đồng loạt lùi lại một bước... 

 

Tôi phớt lờ ánh nhìn của họ, đặt hành lý xuống, leo thẳng lên chiếc giường trống cuối cùng để ngủ bù. 

 

Đêm qua ma quỷ chạy giỏi quá, tôi đuổi nó cả đêm, bây giờ chân tay tôi đau nhức, chỉ muốn nằm xuống thôi, không cần ga trải giường nữa. 

 

Vừa nằm xuống liền nghe thấy bọn họ bàn tán: "Cô ấy là Chung Cửu Lê sao?" 

 

"Cô ấy thật sự đến đây học sao?" 

 

"..." 

 

Tôi không còn sức phản bác, đi ngủ trước đi!

 

2.

 

Tôi ngủ cho đến khi mặt trời lặn. 

 

Khi mở mắt ra, tôi thấy một cô gái đang lén lút lật xem tấm địa linh kính được buộc trên tay tôi. 

 

Địa linh kính là một quỷ khí ở địa phủ, đồng thời nó cũng là một công cụ quan trọng để tôi thu thập ma quỷ, đêm qua ác quỷ chạy trốn quá nhanh, hiện đang ở trong đó. 

 

"Cô đang làm gì vậy?" 

 

Cô gái đang bước lên ghế của tôi, nhưng bị giọng nói đột ngột của tôi làm cho hoảng sợ ngã xuống đất. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chung-cuu-le/chuong-1.html.]

 

Tôi ngồi dậy nhìn chằm chằm vào cô ta, chờ giải thích. 

 

Cô ta không trả lời tôi, mắt trợn ngược, khi nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, đột nhiên lấy tay che mặt bắt đầu khóc. 

 

Sau đó giây tiếp theo, hai người bạn cùng phòng còn lại quay lại. 

 

Ai dô, loại trà xanh lớn nhất? 

 

"Tư Tư, sao cậu lại khóc?" 

 

Người nói chuyện là một cô gái có khuôn mặt tròn trịa, tóc dài xoăn bước nhanh về phía trước đỡ Lâm Tư Tư đứng dậy.

 

Trong lúc Lâm Tư Tư đang nức nở, cô cũng không quên giải thích: “Tôi chỉ thấy gương của Cửu Lê khá đẹp, tôi muốn nhìn kỹ hơn. Tôi không trách cô ấy…” 

 

Đúng là tôi không đáng trách, nhưng những lời nói mang đậm mùi trà này, khiến người khác chỉ nghe thôi sẽ cho rằng tôi đã làm gì đó khiến cô ta té ngã.

 

Ví dụ như người đang giúp cô ấy nói chuyện: "Chung Cửu Lê, Tư Tư chỉ nhìn vào gương của cậu không có ý định lấy trộm nó, cậu làm gì quá đáng vậy?" 

 

Cô gái này biết nói chuyện quá! 

 

Lâm Tư Tư cũng bị lời nói của cô làm cho nghẹn ngào: "Nhan Nhan, Cửu Lê cũng không nói tôi ăn trộm ..." 

 

Có vẻ như người có mái tóc dài tên là Lý Nhan, còn người còn lại là Lâm Khả Di. 

 

Tôi nhăn mặt nói với Lâm Tư Tư: "Tôi với cậu thân quen à? Liền gọi tôi là Cửu Lê?" 

 

Lâm Tư Tư lập tức lấy cảm xúc, bắt đầu khóc nức nở: "Xin lỗi, tôi sai rồi, tôi chỉ muốn làm bạn với cậu thôi.”

 

"Tôi không cần bạn bè, sau này hãy tránh xa tôi ra." 

 

Những người có thể chất cực kỳ âm trời sinh cô đơn, người thân, bạn bè khó có thể gặp được may mắn và trường thọ, tôi đây cũng là muốn tốt cho họ. 

 

Quạt nhiên, Lâm Tư Tư nghe thấy từ chối của tôi, cô ấy bắt đầu khóc lớn trên bàn. 

 

Hai người bạn cùng phòng vội vàng an ủi cô, cũng không buồn nhắc đến tôi.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...