Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào - Phần 2

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:21:26
Lượt xem: 203

 4

 Sau khi nhìn chằm chằm vào chấm đỏ trên phần mềm một lúc, trong đầu tôi chợt nảy ra một ý nghĩ điên rồ, tôi lấy điện thoại ra và bấm số của Lý Thành.

 

 Điện thoại đổ chuông nhiều lần trước khi được kết nối, tôi thậm chí còn nghe thấy giọng kết thúc đầy giận dữ của Lý Thành, Tiết Khiết muốn trả lời cuộc gọi của anh ta.

 

 Hơi thở của Lý Thành ở đầu bên kia điện thoại không ổn định, anh ta thậm chí không nhận ra hơi thở mơ hồ của mình.

 

 “Có chuyện gì vậy?” Tôi hỏi: “Anh đang chạy à?”

 

 Lý Thành dừng một chút, sau đó cười nói: “Anh đi toilet.”

 

 “Có bẩn không?”

 

 Lý Thành dừng một chút: “Bà xã?”

 

 “Hả? Nhà vệ sinh bẩn à? Sắp hết hơi rồi?”

 

 Như cảm thấy trong lời nói của tôi có gì đó không ổn, Lý Thành ngập ngừng gọi tôi: “Bà xã à? Có chuyện gì vậy?”

 

 “Anh biết Tiểu Khiết có bạn trai không?” Tôi đổi chủ đề, dùng giọng điệu bình thường nói.

 

 “Làm sao anh biết được?” Lý Thành thản nhiên trả lời.

 

 “Tại sao giọng điệu của anh lại không nhiệt tình như vậy?”

 

 “Anh không biết cô ấy rõ lắm.”

 

 Anh không biết rõ về cô ta, nhưng anh có thể l.à.m t.ì.n.h với cô ta.

 

 “Sao anh lại không biết rõ?” Tôi khịt mũi.

 

 “Bà xã… em ở đâu?” Lý Thành lo lắng.

 

 “Em ở ngoài cửa.”

 

5

 

 Hơi thở của Lý Thành ngừng lại trong giây lát, sự bất mãn trong tôi bị bị đè nén.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chua-biet-meo-nao-can-miu-nao/phan-2.html.]

 

 “Em vừa đi chợ về.” Tôi lại nói: “Anh sao vậy? Táo bón à?”

 

Tôi không nhịn được cười, cố ý lắc lắc chiếc chìa khóa trong tay, phát ra tiếng leng keng.

 

Lý Thành thở phào nhẹ nhõm.

 

 “Ôi, chuyện này đừng nói nữa... Sức khỏe của dì càng ngày càng kém, cứ nghĩ đến Tiểu Khiết, em thực sự lo lắng.”

 

 Tiết Khiết không đi gặp mẹ cô ta, mẹ cô ta luôn kéo tôi đến để hỏi.

 

 Sau khi nói về mẹ của Tiết Khiết, tôi nói với anh ta về công ty, Lý Thành muốn mở rộng hoạt động kinh doanh của công ty. Công ty mới ổn định được hai năm, mở rộng kinh doanh vào thời điểm này có quá vội vàng?

 

 Tôi đã thảo luận với Lý Thành trong hơn 20 phút, cho đến khi giọng nói của Lý Thành hoàn toàn biến mất. Hai chúng tôi trò chuyện sôi nổi, ai đó đang hưng phấn chắc khó chịu lắm đây.

 

 Trước khi cúp điện thoại, tôi nhẹ nhàng nói rằng tôi yêu anh ta, Lý Thành gần như vô thức đáp lại tôi. Khi ba từ đó thốt ra, anh ta sững sờ, còn tôi thì cúp điện thoại không chút do dự. Yêu ư? Thật là một sự xúc phạm khi thốt ra từ miệng một kẻ lừa dối.

 

 Trong kính chiếu hậu, vẻ mặt tôi đờ đẫn và ánh mắt lạnh lùng, rất xấu xa.

 

 Điện thoại đột ngột reo lên, đó là cuộc gọi của bố tôi, ông ta mắng xa xả tôi qua điện thoại.

 

 6

 

Ông ta mắng tôi là một kẻ vô ơn, sao lại không c..hết đi. Tôi đã nghe những lời nguyền rủa này từ khi còn là một đứa trẻ nên đã miễn nhiễm với chúng từ lâu.

 

Nguyên nhân những lời nguyền độc ác này là do mẹ của Tiết Khiết bị bệnh nặng và vừa đi cấp cứu, nhưng tôi không ở bên cạnh bà ta.

 

Ngay khi tôi đến phòng bệnh, ông ta đã giận dữ tát và mắng tôi là đồ bất hiếu. Nếu tôi không biết rằng ông ta đang nuôi sugar baby nhỏ hơn tôi hai tuổi, chắc tôi sẽ tin ông ta thực sự si tình.

 

Ngày đó, mẹ tôi mất chưa được trăm ngày, ông ta đã mang tiểu tam về, cả trâu lẫn nghé. Ai cũng biết ông ta như thế nào nhưng không vạch trần ông ta, chẳng qua là vì quyền lực của ông ta mà thôi. Những người khác cũng đổ lỗi cho tôi, họ nói rằng mẹ của Tiết Khiết coi tôi như con đẻ của bà ta, tôi không nên m..áu lạnh và tàn nhẫn như vậy.

 

Mẹ của Tiết Khiết đóng vai một người mẹ tốt quá đạt, mọi người xung quanh tôi biết đều nghĩ rằng bà ta thực sự tốt với tôi. Họ không biết rằng nếu Tiết Khiết làm vỡ chiếc bình cổ của bố tôi, mẹ của Tiết Khiết sẽ đổ vấy cho tôi. Bà ta sẽ khóc lóc và nói với bố tôi rằng trong giấc mơ tôi đã nguyền rủa ông ta c..hết sớm.

 

Bố tôi là ai chứ? Ông ta “tốt nghiệp khoa diễn xuất”, giả làm một người chồng tốt và một người cha đầy trách nhiệm. Ông ta có nhìn thấu được không? Ông ta chỉ vui vẻ khi nhìn thấy tôi bị ngược đãi, nhìn tôi cắn răng chịu đựng, đau khổ không thể nói cùng ai.

 

Bố tôi ở rể, lúc mẹ tôi sinh ra tôi ra thì mất luôn khả năng sinh sản, ông ngoại sợ mẹ tôi bị phụ bạc, ký thoả thuận với bố tôi, nếu ông ta ngoại tình, phải rời khỏi nhà tay trắng. Để thể hiện lòng thành, bố tôi thắt ống dẫn tinh.

 

Ông ta luyến tiếc gia sản của ông ngoại tự làm tổn thương mình nhưng lại hận người nhà họ Tô, kể cả là tôi, con đẻ của ông ta.

Bình luận

2 bình luận

  • Mấy chương cuối nhà dịch có edit khum mà đọc lủng củng quá luôn í

    qz 1 tuần trước · Trả lời

    • Bạn cho mình xem một đoạn chưa edit xem đọc có hiểu gì không với

      Nhân Trí 1 tuần trước · Trả lời

Loading...