Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chủ Mẫu Ác Độc - 22

Cập nhật lúc: 2024-09-10 17:46:30
Lượt xem: 83

22

Lần này ta không né.

Sau lưng ta nhảy ra một võ sư lực lưỡng, túm lấy cổ nàng ta nhấc nàng ta lên như đang nhấc con gà mái sục sôi ý chí chiến đấu.

'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'

Nực cười làm sao, kiếp trước ta không hề phòng bị, bị bọn họ hại ch.ết, đời này ta há có thể không chuẩn bị?

Lữ Quan Lộc vốn định xông lên, nhìn thấy võ sư trông như hung thần ác sát, nó rụt cổ, trốn sau lưng Lữ Thanh Hoan.

Lữ Thanh Hoan kinh ngạc.

Gã cũng không biết phía sau ta có bảo tiêu.

Gã vẫn luôn biết ta si mê gã, nên gã tự cho là có thể nắm ta trong lòng bàn tay, luôn luôn nhìn ta đầy khinh thường, chẳng thèm để ý.

Lúc này gã mới phát hiện ta đã khác xưa.

“Im miệng! Ngươi đưa Lộc Nhi về trước đi, Lương gia sẽ tự đưa ra lời giải thích thay ngươi!”

Gã trừng mắt nhìn Ngụy Kim Chi.

Ngụy Kim Chi vẫn còn chút đầu óc, không muốn xe rách mặt nhau ngay lúc này, thế là oán độc nhìn chằm chằm ta, kéo Lữ Quan Lộc đi.

Lữ Thanh Hoan thay đổi sắc mặt, cười như một con lang sói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chu-mau-ac-doc/22.html.]

“Nương tử, nàng không thể sinh con được nữa, mà Lộc Nhi lại là cháu độc đinh nhà họ Lữ ta, nàng xem như nể mặt vi phu, cứu Lộc Nhi đi!”

Lữ Thanh Hoan biết cách chọc vào chỗ đau của ta.

Lúc trước ta bị khó sinh khi sinh Uyển Nhi, suýt nữa thì một x.ác hai mạng.

Là cha ta rút kiếm bắt người đỡ đẻ nổi danh trong thành đến mới cứu được ta và Uyển Nhi.

Chỉ là ta không thể có con được nữa.

Ta cũng từng có ý định nạp thiếp cho Lữ Thanh Hoan, nhưng hiên ngang lẫm liệt từ chối.

Giờ nghĩ lại, gã thiết lập nhân cách thâm tình trước mặt cha mẹ ta cơ mà.

Huống chi, gã đã có con với kẻ khác từ lâu.

Lương Tuế Tuế ta chấp chưởng Lương gia nhiều năm như vậy, tuy nói có cha ta che chở bảo vệ, nhưng ta tự thấy bản thân cũng nó năng lực mới có thể giữu gìn gia nghiệp.

Nhưng ta lại không có mắt nhìn người, lại đi coi trọng cái loại mặt người dạ thú.

Nén xuống sự chán ghét và hối hận, ta giả vờ thở dài nói: “Chuyện Lộc Nhi làm hôm nay, ngươi ngẫm lại đi, chỉ dựa vào một Lương gia là có thể giải quyết sao?”

“Tấm thân trong sạch ngọc ngà của con gái nhà người ta, há có thể dùng tiền bạc để giải quyết? Ngươi đề cao Lương gia ta quá đấy.”

“Thái Sử muốn một lời giải thích, ngươi mau đi bàn bạc tìm cách giải quyết với em trai em dâu ngươi đi! Đừng liên lụy đến Lương gia ta, ta cũng không thể ngồi nhìn mấy trăm miệng ăn bị cuốn vào rắc rối mà phải đuổi bọn họ đi.”

Không màng đến Lữ Thanh Hoan ở phía sau la hét, ta thong thả rời đi.

Loading...