Chạm để tắt
Chạm để tắt

Chủ Mẫu Ác Độc - 07

Cập nhật lúc: 2024-08-02 13:57:56
Lượt xem: 102

7

 

Ta đè giọng nói với nó: “Lộc nhi đừng nóng giận, có gì cứ tìm đại nương nhé. Đừng so đo với bọn họ. Dù gì ngươi cũng còn nhỏ, người chịu thiệt là ngươi thôi.”

 

Lữ Quan Lộc hung tợn nói: “Hai lão bất tử kia chuyện gì cũng chõ mũi vào. Rồi có ngày bọn họ ch.ết trong tay ta!”

 

Có thể thấy Ngụy Kim Chi không ít lần nói xấu hai ông bà Lữ trước mặt con trai.

 

Ta lắc đầu: “Không thể nghĩ như vậy. Bọn họ là cha mẹ của cha ngươi, tất nhiên là cực kỳ quan trọng. Ngươi tuy nhỏ, phải hiếu thảo với ông bà. Ông bà là trưởng bối, không chỉ bây giờ mới quản chuyện, mà chờ ngươi lớn lên chút, bọn họ có đánh ngươi mắng ngươi, để ngươi cưới người vợ ngươi không thích, thì  cũng không sai.”

 

Nó sửng sốt: “Ai thèm cưới vợ bọn họ chọn! Liên quan quái gì đến bọn họ?”

 

Đứa nhỏ này thông minh đấy, vừa nghe liền bắt được trọng điểm.

 

Ta làm bộ do dự một chút mới nói: “Ngươi cũng thấy rồi, ông bà nội ngươi không thích mẹ ngươi lắm. Ngươi lớn rồi, hơn phân nửa sẽ không cho ngươi tùy ý cưới người bọn họ không hài lòng.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chu-mau-ac-doc/07.html.]

Nó cười ác độc: “Hai lão bất tử, để xem bọn họ có sống được đến lúc ấy hay không đã.”

 

Ta thở dài: “Cũng phải, ông bà nội ngươi già rồi, chắc không chịu nổi. Nếu chẳng may ngã hay uống nhầm thuốc, khéo bảo đi là đi luôn.”

 

“Lộc nhi yên tâm, dù bọn họ không cần ngươi, đại nương vẫn sẽ thương ngươi, nơi này cũng là nhà của ngươi. Nếu thiếu gì cứ đến tìm đại nương. Dù ngươi có làm gì, đại nương sẽ giúp ngươi.”

'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'

 

Nó nghe vậy, nghiêm túc hỏi: “Ta không thích đọc sách viết chữ, đại nương có ép ta học không?”

 

Ta chịu đựng ghê tởm, xoa khuôn mặt nhỏ của nó: “Tất nhiên là không rồi. Lộc nhi muốn học thì học, không muốn học thì thôi.Tuy sản nghiệp của Lương gia không lớn, những vẫn nuôi nổi Lộc Nhi, không phải để Lộc Nhi đấu tranh giành giật tiền đồ.”

 

Kiếp trước, ta bị Lữ Thanh Hoan tính kế, để ta nhận nó làm con nuôi, cuối cùng biến Lương gia thành gia sản của Lữ Quan Lộc.

 

Đời này ta bèn chủ động đi làm nó bối rối, để nó cho rằng gia sản của Lương gia ta sau này sẽ là của nó.

 

Đôi mắt nhỏ của Lữ Quan Lộc đầy toan tính, tung tăng nhảy nhót quay về.

 

Loading...