Chạm để tắt
Chạm để tắt

CHÚ CHÓ HUSKY SỐ MỘT KINH THÀNH - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-08-03 11:32:04
Lượt xem: 1,851

Nghiêm túc suy nghĩ một lúc: "Lúc đó, hình như ta chỉ mới gặp ngài một lần, hơn nữa còn là ở Lại bộ, ta còn..."

 

"Nàng còn mắng ta một trận té tát." Tiêu Cẩn Phong nói với vẻ mặt say sưa, như thể đang hồi tưởng lại.

 

Hình như đúng là có chuyện này.

 

Lúc đó, ta đang bận rộn mở rộng sản nghiệp, đi khắp nơi mua cửa hàng.

 

Cửa hàng mới mua, không ngoại lệ, đều bị Lại bộ gây khó dễ ở khâu thủ tục cuối cùng.

 

Quan viên phụ trách việc này của Lại bộ còn ám chỉ ta phải hối lộ cho hắn ta thì việc này mới xong.

 

Ta tức không chịu được, m.á.u nóng từ lòng bàn chân xộc thẳng lên đỉnh đầu, xông vào mắng cho hắn ta một trận té tát.

 

Ừm, mắng rất hả giận.

 

Mắng xong mới phát hiện ra...

 

Ta mắng nhầm người rồi! Người ta mắng là Nhiếp chính vương đương triều - Tiêu Cẩn Phong, người quản lý Lại bộ, đến Lại bộ thị sát.

 

Ai ngờ Tiêu Cẩn Phong không những không gây khó dễ cho ta, ngược lại còn nghiêm trị tên quan viên tham ô kia, ra tay chấn chỉnh Lại bộ.

 

Từ đó về sau, việc làm ăn của ta giống như diều gặp gió, ngày càng phát triển.

Anan

 

"Nàng không biết đâu, lúc nàng chỉ vào mặt ta mắng chửi, nàng quyến rũ biết bao."

 

Vẻ mặt Tiêu Cẩn Phong có thể dùng bốn chữ để hình dung:

Say mê như điếu đổ.

 

Chương 21: Bẫy rập 'ngọt ngào'

 

Lúc Tiêu Cẩn Phong khen ta quyến rũ, gu thẩm mỹ của hắn đã thoát tục.

 

Đạt đến một tầm cao mới.

 

"Nói đến chuyện cũ, ta còn nợ Nhiếp chính vương một lời cảm ơn."

 

Nếu không có hắn, chuyện bẩn thỉu giữa thương nhân Kinh thành và Lại bộ cũng chẳng biết bao giờ mới kết thúc.

 

Tiêu Cẩn Phong xua tay: "Đừng hiểu lầm, bản vương không phải..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chu-cho-husky-so-mot-kinh-thanh/chuong-11.html.]

Ta liếc mắt nhìn hắn, hắn lập tức đổi giọng: "Thật lòng muốn cảm ơn, vậy thì dùng chính mình để cảm ơn ta đi."

 

Lòng dạ hắn còn có thể lộ liễu hơn nữa không?

 

Mấy hôm sau, ta bắt đầu nhớ Tiêu Cẩn Phong của trước kia.

 

Tiêu Cẩn Phong của trước kia tuy rằng bị phân liệt nhân cách, nhưng ít ra cũng là ăn chay .

 

Không giống bây giờ, ăn mặn liên tục, không biết ngán là gì .

 

Hôm nay hỏi ta có muốn trải nghiệm cảm giác làm bánh rán không.

 

Sau đó ta bị lật qua lật lại "rán" suốt cả đêm.

 

Ngày mai lại nói, lần trước ta làm bẩn y phục của hắn, hắn cũng phải làm bẩn y phục của ta một lần mới huề nhau .

 

Được rồi, thì ra là đang đợi ta ở đây.

 

Tên cẩu nam nhân xảo quyệt!

 

"Tiêu Cẩn Phong, ngài là Nhiếp chính vương, có biết trách nhiệm của Nhiếp chính vương là gì không? Quốc gia không thể một ngày không có ngài! Bệ hạ chắc cũng nhớ ngài lắm rồi, ngài đi làm đi."

 

"Nhưng mà ta muốn ở bên cạnh nàng hơn..." Tiêu Cẩn Phong bĩu môi, tỏ vẻ không vui.

 

Này, sao hắn ta lại ra vẻ tủi thân trước?

 

"Có quốc mới có gia , việc nước trên hết, chuyện của chúng ta có thể gác lại sau, thật đấy."

 

Ta khuyên nhủ hắn hồi lâu, cuối cùng cũng đuổi được hắn ra ngoài.

 

Tiểu Đào cầm một tấm thiệp mời sáng loáng đến tìm ta: "Tiểu thư, Định Quốc Hầu phủ vừa gửi thiệp mời đến, nói là hoa sen hai màu trong phủ đã nở, mời tiểu thư đến tham gia yến tiệc thưởng hoa ."

 

Tấm thiệp mời nằm gọn trong tay ta, nặng trịch.

 

Lát nữa đốt thử xem có phải bằng vàng thật không.

 

"Coi như là đổi gió một chút, mặt mũi của Định Quốc Hầu phủ vẫn nên nể nang một chút."

 

"Nghe nói Công chúa cũng sẽ đến."

 

Thật sao? 

 

Nghe đến đây tự dưng cơn buồn ngủ của ta biến đi đâu mất.

Loading...