Chú ấy hơn tôi 15 tuổi - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-06-30 17:58:14
Lượt xem: 107

Tưởng rằng gã sẽ trở nên dè dặt sau khi bị đánh hôm trước, nhưng kết quả lại càng tỏ ra trơ trẽn, suốt cả ngày tìm cách quấy rối tôi.

Cuối cùng - Sau giờ tan tầm buổi chiều, Thẩm Đạo lại quấy rối tôi trong căn tin, và khi gã định sờ soạng, tôi đã tát gã hai cái và quay lưng đi trước khi gã kịp phản ứng.

Tôi nộp đơn từ chức, dọn dẹp đồ đạc và rời khỏi nhà máy.

Tìm việc luôn cần thời gian, tôi ôm đồ về nhà Phó Quân Trạch.

Trong khoảng thời gian này, anh ấy vẫn ở công ty.

Nhìn thấy ngôi nhà trống trải của Phó Quân Trạch, tôi bỗng nhiên có hứng thú, muốn trang trí tổ ấm tương lai của chúng tôi một chút.

Phó Quân Trạch thích phong cách đơn giản, ngoài những món đồ nội thất cần thiết, không có thêm bất kỳ vật dụng nào khác, khiến cả căn nhà trở nên trống trải, thiếu sức sống.

Tôi tính toán thời gian, đến siêu thị gần đó mua một số thực phẩm, chuẩn bị về nhà tự tay nấu nướng.

Tuy nhiên, khi tôi cầm đầy thịt và rau về nhà, thì thấy một người phụ nữ đứng trước cửa nhà Phó Quân Trạch.

Chiếc váy dài kinh điển, giày cao gót, đôi môi đỏ rực, dáng người khá đẹp, khuôn mặt lại có vẻ không mấy nổi bật.

Tôi không lạ lẫm với cô ta, là Lục Kiều, bạn gái tin đồn của Phó Quân Trạch.

Cô ta được gọi là bạn gái tin đồn bởi vì đã từng công khai theo đuổi Phó Quân Trạch tại nhiều sự kiện nhưng Phó Quân Trạch chưa bao giờ công nhận mối quan hệ của họ.

Tôi cũng đã gặp cô ta vài lần, tại công ty của Phó Quân Trạch cũng như tại các buổi họp mặt của mẹ tôi và bạn bè.

Khi thấy tôi, Lục Kiều giật mình một lúc, dưới đáy mắt xuất hiện một tia vui mừng, nhưng rất nhanh sau đó đã bị che giấu.

Tôi biết rõ lý do vì sao cô ta lại vui mừng, người đàn ông mà tôi yêu lại yêu mẹ tôi vô cùng, nếu cô ta thấy tôi mà không vui mừng mới là lạ.

Tuy nhiên, cô ta che giấu rất tốt, sự vui mừng trong mắt cô ta cũng chỉ là thoáng qua, cô ta mỉm cười và vẫy tay với tôi, giọng nói như đang nựng một cô bé:

"Mộc Mộc, sao em lại ở đây?"

Tôi liếc nhìn cô ta một cái, tay cầm túi đồ mua sắm, lấy chìa khóa ra để mở cửa.

"Hiện tại tôi sống ở đây."

Lục Kiều giật mình, sau đó cười nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chu-ay-hon-toi-15-tuoi/chuong-16.html.]

"Dạo này mẹ của em không ở nhà à? Sao lại để em ở nhờ ở đây..."

"Không phải ở nhờ."

Tôi ngắt lời cô ta, mở cửa nhà.

"Từ nay về sau tôi sẽ sống ở đây, cùng với Phó Quân Trạch."

Lục Kiều hoànn toàn sửng sốt.

"Các người..."

Tôi nhìn cô ta, tiếp tục tuyên bố quyền lực với cô ta:

"Bây giờ chúng tôi đang yêu nhau."

7

Lời "yêu nhau" vừa nói ra, rõ ràng Lục Kiều giật mình.

Tôi đứng sau cửa nhìn cô ta, ban đầu nghĩ cô ta sẽ ngạc nhiên, sẽ đau lòng, nhưng không ngờ... người phụ nữ này bình thường đi theo phong cách lạnh lùng, lại có tính cách rất xảo quyệt.

Cô ta chỉ giật mình vài giây, liền thay đổi sắc mặt, khinh bỉ nhìn tôi từ trên xuống dưới.

"Hai người yêu nhau à?"

Tôi không chịu nổi, nhíu mày.

"Ý cô là gì?"

"Ý gì?"

Người phụ nữ ba mươi mấy tuổi này cười nhạt, đẩy cửa bước vào, nhìn quanh và châm chọc.

"Mẹ cô cũng là một kẻ ti tiện nhưng cô còn tiện hơn cả mẹ mình! Ở tuổi hai mươi đã muốn dụ dỗ chú bằng tuổi mình.”

“Thẩm Tri Mộc à, so với mẹ cô, cô thực sự là trò giỏi hơn thầy đấy!"

Tôi cười nhạt, siết chặt điện thoại trong tay.

"Dù tôi và Phó Quân Trạch có yêu nhau hay không, thì cũng không liên quan gì đến cô cả, còn cô..."

Bình luận

3 bình luận

  • Truyện đáng nhẽ nên dài thêm chút nữa. Nói về việc nu9 sống lại rồi thì bước tiếp và tìm đc 1 người yêu thương, trân trọng nu9 hơn. Nam chính xứng đáng đau khổ cả đời mà hối hận gặm nhấm nỗi đâu cũng như chứng kiến nữ chính hạnh phúc bên người khác.

    Thih Bun Da 3 tuần trước · Trả lời

  • Hay, đọc xong vẫn còn ám ảnh 😔🥲🥲

    Sym 2 tháng trước · Trả lời

Loading...