Chợt Thấy Sắc Trời - 13

Cập nhật lúc: 2024-07-02 17:53:36
Lượt xem: 527

13.

Đại sư huynh dẫn mấy người chúng ta đi xuyên qua bí cảnh.

Ở đó giống như một cung điện dưới lòng đất.

Đại sư huynh đi trước mặt ta.

Tầm mắt ta luôn bị bóng lưng huynh ấy chắn mất.

Ánh sáng trong bí cảnh hơi u ám, thân hình huynh ấy hơi mờ ảo, thình thoảng nhìn thấy một bên góc mặt mà thôi.

Dung Phách líu ríu nói chuyện bên tai ta.

Đệ ấy nói: “Sư tỷ còn nhớ không, lần trước tỷ cũng nhặt được đệ ở trong bí cảnh đó.”

“Đệ bị phong ấn hai ngàn năm, người đầu tiên nhìn thấy sau khi tỉnh dậy chính là sư tỷ.”

Đột nhiên đệ ấy ngừng lại, hai mắt tỏa sáng: “Người đầu tiên đệ nhìn thấy chính là sư tỷ đó, thật tốt biết bao!”

Ta chỉ hờ hững đáp: “Tỷ biết….”

Nhưng tỷ cũng không muốn thế nha…

Từ khi bước vào bí cảnh Huyễn Châu, trong đầu ta bắt đầu xuất hiện một vài hình ảnh kỳ quái.

Tầm mắt ta lại chuyển sang bóng lưng của đại sư huynh.

Trong hình ảnh kỳ quái kia, ta và đại sư huynh đang thân mật.

Người lạnh lùng cao ngạo như huynh ấy lại lộ ra vẻ mặt nhuốm đầy dục vọng…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chot-thay-sac-troi/13.html.]

Dung Phách ở bên cạnh gọi ta: “Sư tỷ, sư tỷ?”

“Tỷ làm sao vậy?”

“Mặt tỷ đỏ bừng lên rồi kìa, có chỗ nào khó chịu sao?”

“...”

Ta xích lại gần đệ ấy: “Dung Phách, trong đầu đệ có xuất hiện hình ảnh gì kỳ quái không?”

Dung Phách: “Trong đầu đệ toàn là hình ảnh sư tỷ nhặt được đệ.”

“Đây không phải hình ảnh kỳ quái!”

Vậy thứ ở trong đầu ta là cái quỷ gì?

Đột nhiên, phía trước có một đám ma vật xuất hiện, ta lắc đầu, không nghĩ chuyện khác nữa, nhanh chóng rút kiếm xông tới.

Dung Phách bảo hộ ta: “Sư tỷ, đệ sẽ bảo vệ tỷ!”

Ta đẩy đệ ấy ra: “Không cần, để tỷ tự đánh.”

Sau đó, ta trực tiếp rút kiếm xông vào giữa đám ma vật.

Kết quả là, ta bị ma vật đánh cho hôn mê.

Ma vật này nhìn thì tưởng Kim Đan, nhưng thực tế lại có tu vi Nguyên Anh!

Ta phục!

 

Bình luận

1 bình luận

Loading...