Chồng tôi mất trí nhớ - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-07-06 09:40:54
Lượt xem: 112

"Em không về sao?"

"Có việc."

Hắn không nói nữa.

Cho đến trước khi xuống xe hắn đóng cửa lại: "Ôn Thiển, em nói anh không hỏi, nhưng em thật sự nghĩ đến việc nói cho anh biết sao? Hay là anh nên hỏi, em không muốn nói cho anh biết, hay là em cảm thấy không cần phải nói cho anh biết?!"

Bang!

Cửa xe đóng lại.

9

Về chuyện xảy ra giữa tôi và Giang Hoài.

Tôi sẽ trả lời thế nào nếu hắn hỏi?

Hẹn hò lập trình?

Cho dù ở chung cũng là chia phòng?

Bởi vì say rượu làm loạn mới ngủ cùng nhau?

Ngay cả kết hôn cũng là bố mẹ hắn nói: "Nếu Giang Hoài đã làm sai chuyện, nên chịu trách nhiệm.”

Một từ "sai" tóm tắt mối quan hệ của chúng tôi.

Nước chảy thành sông nhưng lại giống như là bị đẩy mạnh đi về phía trước. Không có lời cầu hôn, chỉ là kết hôn. Thậm chí ngay cả việc kết hôn cũng được chuẩn bị sơ sài và vội vã.

Bạn bè không khỏi thở dài: "Các cậu vội vã như vậy, nhưng rốt cuộc các cậu đang vội cái gì?"

Về câu hỏi này, cả Giang Hoài và tôi đều không có câu trả lời.

Tôi không biết Giang Hoài nghĩ gì.

Riêng tôi thì tôi không thể nói được.

Lúc tôi đến quán bar của Hàn Duyệt, cô ấy đang kéo nhân viên của mình uống rượu.

Nhân viên không có gì đặc biệt, ngoại trừ việc họ đẹp trai và có cơ bụng tám múi.

Cô ấy ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi.

“Là cậu lung lay? Hay là Giang Hoài đã không động được nữa?"

Sau khi kết hôn, Giang Hoài không cho tôi đi quán bar.

Hắn đặt ra nhiều điều cấm đối với tôi, chẳng hạn như không được phép ăn muộn, không được về nhà muộn và không được thức khuya.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chong-toi-mat-tri-nho/phan-8.html.]

Cấm là một trong số đó.

Đã có lúc tôi thích vượt qua ranh giới của hắn.

Mỗi lần thấy hắn nổi giận vì sự không trung thực của tôi, tôi không bao giờ chán.

Khi đó quán bar của Hàn Duyệt gặp tai ương, bởi vì tôi luôn thích chạy đến đây.

Mà mỗi lần tôi tới đây không đến nửa giờ Giang Hoài sẽ đến, giống như ngửi thấy mùi, sau đó bắt tôi về nhà.

Sau đó Hàn Duyệt chịu không nổi, cầu xin chúng tôi ngược cẩu nhẹ nhàng một chút.

Bây giờ, hắn không quản được tôi.

Đương nhiên, hắn cũng không muốn quản.

Hàn Duyệt nghe xong câu chuyện của tôi, liên tục lắc đầu: "Thật là m..áu tró. Thật là m..áu tró."

Mắt cô ấy trợn tròn: "Anh ta dây dưa không rõ với Hứa Du Du, cậu cũng làm tới đi! Làm như ai không có người yêu cũ vậy."

Tôi lúng túng: "Mình thực sự không có."

Vẻ mặt Hàn Nguyệt đầy vẻ khó tin: “Chúng ta là gì của nhau chứ, cậu còn giả bộ với mình? Không phải có Kỷ Lê sao? Nghe nói gần đây đã về nước.”

Không, những tin đồn này đến từ đâu?

Giang Hoài nói như vậy coi như có thể hiểu, vốn đầu óc của hắn đã có vấn đề.

Sao Hàn Duyệt cũng tham gia theo?

"Tình bạn trong sáng!! Mình và Ký Lê là tình bạn trong sáng!!! Đừng nói bậy."

"Không, không phải hai người có quan hệ sao? Khi còn học đại học."

"Ai nói thế?"

"Mọi người đều nói như vậy."

"Mọi người là ai...?"

"Mọi người!"

Chẳng phải mọi tin đồn đều chỉ giới hạn ở những người khôn ngoan sao?

 

Bình luận

2 bình luận

Loading...