Chồng tôi mất trí nhớ - Phần 4

Cập nhật lúc: 2024-07-07 10:27:01
Lượt xem: 144

Đó là lúc Giang Hoài tốt nghiệp trung học.

Khi đó hắn thi đậu đại học, lại theo đuổi được Hứa Du Du, rất đắc ý, vì thế vào kỳ nghỉ hè năm ấy tổ chức một chuyến đi chơi.

Tôi vốn không muốn đi, nhưng không chịu nổi sự khích tướng của Giang Hoài.

“Không phải là sợ tôi đấy chứ?”

“Xuy, sợ anh? Anh là cái thá gì!”

Cứ như thế, tôi đi tới đó.

Đêm đó Giang Hoài ôm Hứa Du Du thể hiện tình cảm, khiến người ta sốt ruột không thôi.

Để chuyển hướng sự chú ý, tôi chơi trò Thật hay Thách với mọi người.

Trong đó có một vấn đề, hỏi tôi thích đàn ông như thế nào

.

Tôi nghĩ nghĩ thuận miệng nói: "Thành tích tốt, đẹp trai, tính cách dịu dàng ổn trọng, quan trọng là nói ít ít.

Thật ra thì đây cũng chỉ là hình mẫu tiêu chuẩn trong truyền thuyết, ai cũng không để ý, ngoại trừ Giang Hoài.

Hắn nhẹ nhàng đi tới phía sau tôi, thình lình hỏi: "Ai?”

Tôi bị hoảng hồn

“Cái gì ai?”

"Người cô thích, là ai?"

Tôi trợn tròn mắt.

“Liên quan quái gì đến anh!”

Tôi cứ tưởng mọi chuyện cứ thế trôi qua.

Kết quả đợi đến khi cuộc vui kết thúc, hắn lại hỏi một lần: "Rốt cuộc là ai?"

Khi đó tôi đã không muốn để ý đến hắn nữa.

Một tuần sau hắn đến chặn cửa nhà tôi, vành mắt thâm quầng: "Cô nói cho tôi biết đi, rốt cuộc cô thích ai?!"

“Liên quan gì đến anh?”

“Tôi tò mò quá. Cô không biết tò mò hại c..hết mèo sao?”

“Tôi cười khẩy: "Vậy để cho sự tò mò nghẹn c..hết anh đi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chong-toi-mat-tri-nho/phan-4.html.]

Chuyện cũ nhiều năm trước, Giang Hoài không nhắc tới tôi cũng sắp không còn nhớ nữa.

"Cho nên anh tò mò đến mức cuối cùng đi đến kết luận tôi thích Kỷ Lê hả?"

Giang Hoài gật gật đầu.

Hắn liệt kê từng cái một: "Trong cùng độ tuổi thì Kỷ Lê có thành tích tốt nhất. Tuy rằng không đẹp trai bằng anh, nhưng cũng ưa nhìn. Tính cách của anh ta, ổn định như đỉnh Everest. Quan trọng nhất, không ai khiến anh ta nổi giận được, anh chưa từng thấy ai nói ít hơn anh ta, em không thích anh ta thì thích ai?”

“Tôi thích.... em gái anh.”

"Anh không có em gái!"

Cuối cùng tôi và Giang Hoài đánh nhau một trận, tôi vớt tất cả đồ đạc trong tay lên đập vào người hắn, hắn vừa trốn vừa cầm gối lên phản kích tôi.

Tôi vốn lo lắng làm sao ngủ được, nhưng bây giờ đỡ hơn rồi, không cần ngủ nữa!

6

Sau một đêm gà bay chó sủa, tôi bắt đầu bận rộn.

Không chỉ phải xử lý chuyện của mình, còn phải chăm sóc Giang Hoài.

Hiện tại không thể trông cậy hắn, chỉ hy vọng hắn không gây thêm phiền phức cho tôi.

Sợ cái gì thì cái đó tới, người này cạy cửa phòng sách của tôi, ngồi ở trước bàn máy tính của tôi, giải mã khởi động máy của tôi.

Lúc này hắn đang bơi trong sự riêng tư của tôi.

Tôi mở bộ đàm theo dõi, nghiến răng nghiến lợi: "Tên họ Giang kia, anh đang làm gì vậy?"

Âm thanh bất ngờ khiến Giang Hoài hoảng sợ, hắn thiếu chút nữa ngã khỏi ghế.

"Chết tiệt, ai đang nói chuyện đấy?"

“Tôi.”

“Em ở đâu?”

“Hướng sáu giờ, nhìn lên trên.”

Giang Hoài nhanh chóng phát hiện camera giám sát.

Hắn giận dữ đến trước camera, hét vào mặt tôi từ góc độ c..hết người: "Ôn Thiển, thật vô liêm sỉ, em đang theo dõi anh."

Tôi cười: "Ai vô liêm sỉ đấy nhỉ? Học được rất nhiều, còn có năng lực phá khóa!"

Ánh mắt Giang Hoài mơ hồ, nhưng vẫn cứng cổ: “Đây không phải là nhà anh sao? Anh vào phòng làm việc nhà mình còn phải báo cáo sao? Còn em, cửa đã khoá lại còn có mật mã, có phải có bí mật gì giấu anh không?"

 

Bình luận

2 bình luận

Loading...