Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng tôi chuyển tiền triệu cho thư ký - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-08-05 16:24:57
Lượt xem: 4,393

Hiển nhiên Giang Hàn không ngờ anh ta sẽ nói ra lời này, cô ta còn chưa kịp phản ứng, Cố Minh đã đưa cô ta lên xe.

Buổi teambuilding cuối cùng đã kết thúc trong máu.

Cố Minh đưa người đi bệnh viện, không chút do dự bỏ đi.

Lúc đó tôi vừa được đẩy ra khỏi phòng mổ.

Sắc mặt bác sĩ lạnh lùng, giọng điệu nghiêm khắc.

“Bệnh nhân bị xuất huyết tử cung nặng, vừa sảy thai mấy ngày trước, sao có thể uống rượu được? Chẳng lẽ muốn chết rồi sao?”

Cố Minh tình cờ nghe được những lời này khi đến nơi, sững sờ tại chỗ.

 

Lão Trương bình tĩnh và kiên nhẫn hỏi thăm tình hình của tôi.

Chờ bác sĩ rời đi, Cố Minh một bước chạy tới.

Anh ta túm lấy cổ áo Lão Trương, tức giận hỏi: "Anh có biết chuyện cô ấy mang thai không? Tại sao anh lại giấu tôi? Đứa bé là của anh sao?!"

Lão Trương choáng váng trước câu hỏi của anh ta, thậm chí còn tức giận hơn cả tôi. 

 

ông ta đưa tay đẩy Cố Minh ra, sau đó sắc mặt tối sầm, lạnh lùng nói: "Cậu vẫn còn đang bào chữa cho mình sao? Cậu cho rằng dự án của Cậu đã được thương lượng thành công?"

 

“Cô ấy không để tôi nói với Cậu vì không muốn Cậu quá căng thẳng. Tối hôm đó sau buổi đàm phán, cô ấy đã đến bệnh viện! Đứa trẻ không được cứu, nhưng lúc đó Cậu đang làm gì? Cậu đang bận. Chọn quà cho Giang Hàn! Người như Cậu căn bản không xứng với cô ấy!"

"Cho dù trước đây tôi có bị mù thì từ nay về sau Cậu hãy tự mình điều hành công ty!"

Nói xong, ông ta gọn gàng quay người rời đi để giúp tôi làm thủ tục nhập viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chong-toi-chuyen-tien-trieu-cho-thu-ky/chuong-8.html.]

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

 

Khi tôi yếu ớt mở mắt ra, tôi đã nằm trong phòng bệnh, Cố Minh đang ôm đầu với vẻ mặt suy sụp ở bên giường.

Nghe thấy tiếng tôi tỉnh dậy, anh ta chợt ngước mắt lên.

Tôi không muốn nhìn anh ta nữa, chỉ nhìn lên trần nhà nhẹ nhàng nói: "Ly hôn đi. Tôi đã soạn sẵn thỏa thuận rồi, anh chỉ cần ký vào là được."

Cố Minh nghe được lời này trên mặt lộ ra biểu cảm không cam lòng.

Đang định giải thích thì cửa phòng bị đẩy ra từ bên ngoài.

Giang Hàn khập khiễng đi vào, trên tay cầm một chồng tài liệu.

6

Nước mắt cô trào ra, trông cô có vẻ đau khổ.

Nhưng lần này, Cố Minh đã mất đi sự bao che tình yêu trước đây, thay vào đó trở nên lạnh lùng.

Anh ta nghiêm giọng mắng: “Vào mà không biết gõ cửa à? Ở công ty cũng làm như vậy? Ở đây cũng làm như vậy? Không ai dạy cô à?”

Trên mặt Giang Hàn nhanh chóng hiện lên một tia kinh ngạc, bước chân dừng lại tại chỗ.

Nước mắt tuôn rơi, cô ta lập tức quay người chạy ra khỏi phòng bệnh.

Các báo cáo chẩn đoán và hồ sơ bệnh án trong tay rơi rải rác trên sàn.

Tôi nhếch mép cười mỉa mai nói: "Anh ta lành bệnh nhanh quá. Đúng là còn trẻ sức khỏe cũng tốt."

Vừa nói xong, vẻ mặt Cố Minh liền  xấu hổ.

Anh ta đứng dậy nhặt từng bản báo cáo trên mặt đất lên, thản nhiên liếc nhìn chúng rồi chợt sững người. 

Loading...