Chiếm Hữu - Chương 65

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:58:32
Lượt xem: 53

Đứng trong sân trường, Nhược Vũ có cảm giác như chỉ mới rời khỏi đây từ hôm qua. Không lâu trước đó, cô đã từng bước đi trong khoảng sân rộng này, vào lớp học, đến căng tin, thư viện…

Tuy nhiên, cô vẫn không quên mục đích mình đến đây ngày hôm nay. Muốn gặp được cả ba "nàng" không hề dễ. Thời điểm này, sinh viên đang được thư giãn, ngoài Mỹ Lâm đang lên mạng trong phòng thì hai cô nàng kia đều có hẹn.

Lúc Nhược Vũ bế con trai xuất hiện, suýt nữa Mỹ Lâm bị nghẹn miếng táo trong miệng.

Nhìn thấy ánh mắt hấp háy của cô ta, Nhược Vũ đoán ngay, chắc chắn hôm nay sẽ có một đại hội cực kỳ rôm rả trên mạng.

Tìm được Phan Thư Di cũng không phải dễ dàng, vất vả lắm cô mới thấy Phan tiểu thư đang lẻ loi trong phòng tự học ở thư viện.

Về lý do đến tìm cô ta, chắc phải kể tới công của Mỹ Lâm. Một hôm, nhân lúc nhàn rỗi, Nhược Vũ lên diễn đàn dạo một vòng, vô tình thấy được tác phẩm xuất sắc của Mỹ Lâm – "Phượng hoàng lâm nạn chẳng bằng con gà ~~".

Đại ý của bài đó là, sau nhiều lần thất bại trên tình trường, mĩ nhân Phan ở khoa tiếng Anh bị bố mẹ ép đi xem mặt, nghe nói đối tượng kết hôn là ông chủ đã qua hai đời vợ của một tập đoàn tài chính. Phượng hoàng sống dở c.h.ế.t dở, không còn khí chất thanh cao của công chúa như ngày xưa. Kết luận cuối cùng là, nhà họ Phan bất ổn, tiền của chả sớm thì muộn cũng cạn hết.

Nhược Vũ đọc xong thì không thể ngồi yên được nữa, vội vàng nghĩ đến việc đi tìm Phan Thư Di.

"Cô đến để chế giễu tôi hả?" Vẫn là quán cà phê tồi tàn đó. Phan Thư Di không hề tiều tụy như lời đồn, chỉ có điều, lớp phấn trang điểm không che được vẻ u buồn trên mặt.

Nhược Vũ thấy cô ta hỏi vậy thì giơ tay chặn lời, "Nếu muốn chế giễu thì tôi cần gì phải tốn công thế này, chỉ cần trốn sau màn hình máy tính là được rồi. Tôi tìm chị để bàn chuyện làm ăn."

Thật ra, Nhược Vũ đã cân nhắc chuyện này từ lâu rồi. Dưới Triệu thị có một công ty quan hệ xã hội, lúc còn làm nhân viên ở Triệu thị, Nhược Vũ đã hỏi đồng nghiệp xem công ty đó làm gì. Sau đó cô mới biết, cái gọi là "quan hệ xã hội" không chỉ đơn giản là đi chúc rượu, mà việc giới thiệu sản phẩm hay giúp công ty vượt qua những mối nguy cơ nhãn tiền đều thuộc phạm vi nghiệp vụ của công ty quan hệ xã hội.

Mặc dù ở những thành phố lớn không hiếm thấy những công ty như vậy, có điều, trong thành phố này thì chỉ có một, không có chi nhánh. Nghe nói, công ty này là do Triệu Vỹ Đình đích thân thành lập, sau đó những công ty lớn khác mới khai thác.

Đáng tiếc, vào tay Triệu Dương thì nó đã không được coi trọng, kết cục là bị giao bán. Nghe nói, người trong công ty cũng đã đi được bảy tám tuần rồi.

Một công ty nhỏ chỉ có một tầng hai gian mà Nhược Vũ lại nhớ rất rõ. Vì trước đây, Triệu Vỹ Đình đã từng nói với cô, mâu thuẫn bên trong Triệu thị rất lớn, ngày mà mọi thứ vỡ lở không còn xa nữa, chỉ cần có một bàn tay chọc ngoáy, mang miếng thịt thối này ra phơi nắng nữa thôi. Còn các nhà môi giới đã có móc nối với công ty quan hệ xã hội, đúng là quả đại bác đầy công lực!

Nhược Vũ đã gom góp một ít tiền riêng, nhưng vẫn thiếu "một chút" nữa để có thể mua lại công ty. Khi biết về tình cảnh của Phan Thư Di, trong đầu cô lóe lên một ý tưởng. Dù là lạc đà gầy thì vẫn to hơn ngựa, vị tiểu thư nhà họ Phan tuy còn là sinh viên nhưng quần áo giày dép đều mua từ Milan, Paris, số tiền cô ta có trong tay thật sự rất phù hợp để làm "kim chủ"!

Mặc dù Nhược Vũ và Phan Thư Di từng có xung đột, nhưng so với ông anh trai giả tạo của cô ta, Phan Thư Di vẫn nhanh nhẹn hơn, tương đối đơn thuần, dám yêu dám hận.

Trực giác mách bảo Nhược Vũ rằng, Phan Thư Di đáng tin cậy.

Trong căn phòng tồi tàn, Nhược Vũ bắt đầu vẽ ra một viễn cảnh hấp dẫn cho Phan tiểu thư, "Giá trị lớn nhất của công ty này là, khách hàng trước kia vẫn còn, với danh nghĩa Phan Thư Di trong giới thương trường thì việc giữ chân khách hàng không thành vấn đề. Hơn nữa, tôi đã liên hệ với một số nhân viên nòng cốt, họ sẵn lòng trở về làm việc. Đến lúc đó, nghiệp vụ sẽ ổn định, chỉ trong ba tháng là có thể phục hồi như trước!"

Thực tế, những nhân viên đó là do Triệu Vỹ Đình liên hệ giúp cô, đó cũng là điều kiện anh mãi mới chấp nhận. Khi đó, Triệu Vỹ Đình nói: "Gan em cũng to quá đấy, dù nhân viên có quay lại, em có tiền nuôi không? Hay là, chúng ta nghiên cứu mở một quán trà sữa đi!"

Dù bị Triệu Vỹ Đình chế giễu, nhưng Nhược Vũ vẫn quyết tâm thử một lần.

Đang nghe kế hoạch của Nhược Vũ, Phan Thư Di cười lạnh: "Cô dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ bỏ ra tám mươi vạn để giúp cô mua lại một công ty quan hệ xã hội không rõ ràng? Tôi với cô có thân thiết gì đâu?"

Nghe thấy Phan Thư Di hỏi vậy, Nhược Vũ trả lời kiên quyết: "Tôi cảm thấy, chắc hẳn chị muốn chứng minh cho gia đình thấy rằng Phan Thư Di ngoài vẻ bề ngoài còn có những giá trị khác!"

Một tháng sau khi Nhược Vũ vạch ra kế hoạch, Phan Thư Di lấy cớ sang Milan đặt đồ cưới, dùng tiền anh trai cho và bán chiếc xe Triệu Vỹ Đình tặng, chính thức góp phần vào việc mua lại công ty quan hệ xã hội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chiem-huu/chuong-65.html.]

Nhược Vũ vô cùng kích động, khi cô tìm Triệu Vỹ Đình nhờ liên hệ với những nhân viên cũ, anh nhìn cô với vẻ kỳ lạ một lúc rồi nói: "Đáng ra em nên đi bán hàng đa cấp! Em rất có tài tẩy não người ta..."

Với công ty quan hệ xã hội trong tay, Nhược Vũ đã có thể tiến hành bước tiếp theo trong kế hoạch của mình. Dù trước đó Tô Bội Sam chưa chịu giao tiền lãi cổ phần, nhưng Nhược Vũ vẫn là cổ đông của Triệu thị, và mục tiêu của cô là làm cho Triệu thị rung chuyển một lần nữa!

Có vẻ như Triệu Vỹ Đình không mấy hứng thú với kế hoạch của Nhược Vũ, nhưng vào thời điểm quan trọng, anh luôn giúp cô tính toán kỹ lưỡng.

Trên các tờ báo của thành phố, tràn ngập tin tức về ông chủ tập đoàn. Đầu tiên, một nữ nhân viên tố cáo Triệu Dương xâm hại cô ta, sau đó là hàng loạt tin đồn trên trang web của Triệu thị.

Internet trở nên ồn ào, chẳng khác gì một cuộc chiến chống sách lậu và hàng giả.

Kẻ thù của Nhược Vũ không chỉ có Triệu thị mà còn có Phan Gia Ninh. Tuy nhiên, Phan công tử đã vô tình đưa tiền cho em gái mình, cũng là gián tiếp góp vào công ty quan hệ xã hội.

Nhược Vũ còn liên tục thuê đội quân dân cư mạng và cánh nhà báo tác nghiệp, vô cùng bận rộn. Mỹ Lâm cũng đến công ty của Nhược Vũ thực tập, võ nghệ đầy mình cuối cùng cũng đã có cơ hội phát huy!

Trong số khách hàng của Nhược Vũ, có một công ty ở London hào phóng chi một khoản tiền lớn, giúp giảm bớt phần lợi nhuận của đại cổ đông Phan Thư Di.

Trước ngày đính hôn của Phan Thư Di một ngày, Triệu Vỹ Đình và Nhược Vũ cùng ra sân bay tiễn cô ta đi Mỹ.

"Cô...vì sao lại giúp tôi?" Trong lòng Phan Thư Di ngổn ngang đầy cảm xúc.

Nhược Vũ cười, "Sai rồi, là chị giúp tôi. Lúc trước là giúp tôi trốn thoát, bây giờ là giúp tôi mua lại công ty. Không cần biết mục đích của chị là gì, tóm lại là chị đã giúp tôi, tôi rất cảm kích, cho nên, có thể giúp chị thì tôi sẽ làm."

Phan Thư Di không quen với vẻ dịu dàng của cô nàng đanh đá cá cày nên vội vàng đeo kính râm, hất cằm nói: "Kể cả thế, tôi với cô cũng không thể làm bạn được, giữa chúng ta chỉ là quan hệ lợi dụng lẫn nhau thôi. Sau này nếu công ty có chuyện gì, cứ liên hệ với tôi qua email, còn nữa, nhớ gửi tiền lãi vào tài khoản của tôi đúng hạn."

Kiểu vênh váo của vị thiên kim tiểu thư này khiến Nhược Vũ trợn tròn mắt.

Sau đó, Phan Thư Di xoay người lại nhìn Triệu Vỹ Đình. Người đàn ông này vẫn giống như lần đầu cô ta gặp. Cuộc đời thay đổi rất nhanh, nhưng lại không làm thay đổi nhuệ khí trong đôi mắt anh. Đối với người đàn ông đã từng bỏ mình, việc có được anh, vẫn luôn là điều mơ hồ mà cô ta không thể buông bỏ được!

Cô ta chỉ nói: "Đối xử tốt với vợ anh! Cô ta gặp phải anh đúng là xui xẻo. Nghèo như anh mà vẫn lấy được vợ, đúng là không công bằng!"

Nói xong, không quan tâm đến sắc mặt của Triệu Vỹ Đình, cô ta xoay người đi vào cửa soát vé.

Triệu Vỹ Đình nhìn theo bóng dáng cô ta, lạnh lùng nói: "Vũ Vũ, nếu như chúng ta "quên" gửi tiền cho vị đại tiểu thư bỏ nhà ra đi này, chắc là không sao đâu nhỉ? Không biết làm ăn xin ở Mỹ có tươm tất không?"

Nhược Vũ đẩy anh, "Làm gì cơ? Tháo dây g.i.ế.c lừa? Hay là muốn tẩy sạch nợ phong lưu của anh?"

Đáng tiếc, cơn ghen của cô còn chưa kịp phát tác, cái miệng cô đã bị Triệu Vỹ Đình dùng môi bịt lại.

Trước sự công kích từ báo chí và internet, cuối cùng, Triệu Dương đã đuối sức.

Cuối cùng, ông ta đã phải hạ mình, chặn Nhược Vũ ở cửa.

"Tiểu Vũ...Dạo này con thế nào? Cháu ngoại ta cũng lớn thế này rồi cơ đấy!"

Tiểu Giai cảm thấy cánh tay đang ôm mình khẽ run lên, không hiểu vì sao, suýt nữa thằng bé đã bị mẹ đánh rơi xuống đất. Rất nhiều năm sau, thằng bé mới biết, lúc ấy, mẹ nó bị sốc khi chứng kiến cảnh một ông già cố gắng tỏ ra làm người cha hiền từ!

Bình luận

4 bình luận

  • Tớ mới đọc tới chương 11 thui nhưng tớ không hiểu tại sao nữ chính có quyền làm hỏng laptop của người khác 1 cách vô lí thế ạ, tớ hơi lấn cấn vụ này luôn mặc dù nu9 là nu9 nhưng hơi mất thiện cảm ấy :((

    Đàm Trang 1 tuần trước · Trả lời

    • Là do nữ 9 sợ nam9 lưu ảnh của cô trong máy ý, có điều các file đều phải có mật khẩu mới vào được nên nu9 làm hỏng máy luôn 🥹

      Diệp Gia Gia 1 tuần trước · Trả lời

    • Ad ui chương 20 với 21 có bị cách đoạn mào không ạ, mình thấy bị nhảy chương hay sao á

      Đàm Trang 1 tuần trước · Trả lời

    • hong có bị cắt đoạn ạ, nội dung theo bản dịch luôn ý cậu 🫶🏻

      Diệp Gia Gia 5 ngày trước · Trả lời

Loading...