Chiếm Đoạt Em - Chương 11.2-12 (Hoàn)

Cập nhật lúc: 2024-07-07 20:54:29
Lượt xem: 2,866

Vừa vào cửa, anh ta đã nhìn thấy bàn tay đan chéo mười ngón của tôi với Thẩm Yến. Anh ta sững sờ:

"Các người… Hai người hiện tại không giả bộ nữa?"

Thẩm Yến khinh miệt liếc Thẩm Trạch Minh một cái:

"Thẩm Trạch Minh, mày thật to gan, mấy năm trước lừa tao và Sanh Sanh xoay vòng vòng, làm hại chúng tao hiểu lầm lẫn nhau, bỏ lỡ nhiều năm như vậy. Mày còn có mặt mũi cầu tao cứu mày?"

Thẩm Trạch Minh tự biết sự tình bại lộ.

"Bịch" một tiếng quỳ xuống, hướng tôi dập đầu một cái thật mạnh:

"Anh trai, nếu không phải em ham chơi, mỗi ngày tìm gái gú chơi bời, anh bây giờ chắc cũng không tìm lại được chị dâu đâu. Em… nhưng nhờ có em gây ra cản trở, anh và chị dâu mới nhận ra tình cảm sâu đậm của nhau… Có chia tay mới biết hợp nhau nhường nào… Cái này… Việc này rất là bình thường nha… Anh trai, anh ra tay cứu em đi."

Tôi nhìn mà trợn mắt há mồm. Thẩm Trạch Minh này thật sự co được dãn được.

Hai ngày trước còn nói với tôi: "Khương Sanh, chú ý thân phận của cô, đừng làm chuyện vượt giới."

Hiện tại mở miệng ra một câu chị dâu, hai câu chị dâu. "Anh trai à, bây giờ em viết bản thỏa thuận ly hôn, viết rõ ràng tội chứng của mình, lập tức ly hôn với chị dâu, được không? Ông nội sắp đến cửa rồi…

À… em biết rồi việc này nhất định là do anh xúi giục Tô Tang Tang làm, cô ấy n.g.ự.c to, não phẳng, sao có thể nghĩ ra loại chuyện bức vua thoái vị này."

Bản dịch thuộc quyền sở hữu của Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, được đăng tải duy nhất trên web MonkeyD, vui lòng không reup!!!!!!!!

Thẩm Yến có chút ngoài ý muốn:

"Aiza aiza, trước kia anh thật sự đã coi thường em rồi. Không ngờ em trai tốt này của anh vẫn có chút đầu óc. Sanh Sanh, em nói xem chúng ta làm sao cứu em trai đây?"

Tôi cười cười:

“Để anh hai đến rừng mưa nhiệt đới Châu Phi đi. Anh hai kết giao với vô số bạn gái, loại người nào cũng đã thử qua, nhưng chưa từng thử Kim Cương Ba Nhĩ nhỉ? Trong rừng mưa nhiệt đới Châu Phi, có rất nhiều cô gái giống Kim Cương đấy."

Thẩm Trạch Minh mặc kệ tất cả, giống như gà con mổ thóc điên cuồng gật đầu:

"Được được được, cảm ơn chị dâu."

Anh ta đang suy nghĩ, chỉ cần bảo trụ vị trí của mình tại Thẩm gia, sớm muộn gì cũng có một ngày, anh ta vẫn có thể trở về.

Đáng tiếc, anh ta không nghĩ tới. Ông nội Thẩm biết anh ta làm ra những việc trời đất không dung này xong, tức giận vô cùng. Về sau mỗi một năm, 365 ngày, chỉ có lúc ăn tết mới được trở về 3 ngày, 72 giờ trôi qua, nhất định phải trở về Châu Phi.

 

12

 

Sau khi Thẩm Trạch Minh được trợ lý của Thẩm Yến che chắn cho ra từ cửa sau, ông nội Thẩm tới. Ông ấy nhìn tôi, rồi lại nhìn Thẩm Yến, cuối cùng áy náy vỗ vai tôi:

"Nha đầu, là ông có lỗi với con."

"Con yên tâm, chuyện của con và Thẩm đại thiếu, ông giơ hai tay hai chân tán thành. Thẩm nhị thiếu làm ra chuyện động trời như vậy, trong lòng ông cũng buồn bực. Tấm thẻ đen này ông cho con, bên trong có mười tỷ, coi như là ông nhận lỗi với con."

Tôi: "???"

Xem ra, Thẩm Yến quyết đoán như vậy, là có di truyền của gia tộc. Người một nhà này làm việc đều dứt khoát, một chút cũng không dây dưa dài dòng.

Sau khi ông nội Thẩm gật đầu đồng ý, Thẩm Yến liền đưa ra một tờ giấy chẩn đoán bệnh không thể khiến người ta mang thai.

Tô Tang Tang choáng váng, điên cuồng gửi tin nhắn cho Thẩm Yến:

【 Không thể nào! Thẩm Trạch Minh sao có thể vô sinh!

【 Các người gạt tôi!

【 Thẩm Yến, anh ra đây cho tôi! Rõ ràng là anh bảo tôi làm như vậy! Bây giờ anh cắn ngược tôi một cái?

【 Anh vì loại đàn bà đê tiện này, hiện tại chuyện gì cũng làm ra được sao! 】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chiem-doat-em/chuong-11-2-12-hoan.html.]

Thẩm Yến trở tay kéo truyền thông một cái, thế giới yên tĩnh trở lại.

Tôi nhìn thấy cái này. Thật sự rất muốn cười.

Tốt rồi, hiện tại toàn bộ dân mạng đều biết Thẩm Trạch Minh mắc bệnh, nhưng anh ta không dám phản bác, chỉ có thể cam chịu ở Châu Phi chịu nhục.

Thậm chí có fan của anh ta muốn tẩy trắng cho anh ta. Anh ta còn đứng ra đáp lại: "Cảm ơn các bạn hâm mộ đã nói giúp tôi, nhưng không cần, bởi vì những tài liệu đen này đều là thật, tôi ngoại tình, tôi đáng chết, tôi ở Châu Phi xúc phân, rất bận, đừng động vào tôi."

Có người phỉ nhổ hắn: +1

【@Thẩm Trạch Minh, em trai trên danh nghĩa lại thật sự là anh, mỗi ngày nhìn anh ăn chơi đàm đúm một chút cũng không giống loại người đang bị cắm sừng, chúng ta đều cho rằng Thẩm gia còn có thiếu gia thứ ba không biết tên. 】

【 Người anh em, @Thẩm Trạch Minh, cậu đang ở SS Hồng Thế Hiền sao? Cậu sẽ không mượn sự việc này để ăn miếng cơm trong giới giải trí này chứ? Tôi nói cho cậu biết! Cút! Không có cửa đâu! 】

【 Đáng đời, tra nam không được về nhà! 】

Chuyện Tô Tang Tang mang thai ép vua thoái vị này, hoàn toàn chính là tự đào hố chôn mình. Qua một đêm, cô ta mất 500 vạn fan hâm mộ, hoàn toàn rơi khỏi vị trí thần nữ. Không chỗ phát tiết, cô ta không cam lòng phát tin tức mắng tôi:

【 Tiện nhân, dựa vào cái gì mà số cô tốt như vậy.

【 Đi c.h.ế.t đi! Đi c.h.ế.t đi! Tiện nhân! Đi c.h.ế.t đi! 】

Tôi lưu trữ từng tin nhắn mà cô ấy gửi tới như một món báu vật. Sau đó trở thành tiêu đề bắt mắt của ngày hôm sau: Dưới sự nỗ lực tác chiến của Tô Tang Tang. Lúc này, cô ta thật sự không còn trò đùa nào để diễn nữa.

Cùng lúc đó, Thẩm Yến đăng ảnh chụp khuôn mặt của tôi trên Weibo của anh.

Cư dân mạng tinh mắt lập tức nhận ra:

【 Hot hot! Tôi phát hiện ra một điểm đáng ngờ! Người phụ nữ mà thái tử gia đang ôm kia, không phải là người chủ trì chương trình tạp kỹ mấy ngày trước sao! 】

【Được được được, tôi hiểu rồi, thái tử gia là vì muốn tăng độ hot cho Khương Sanh mới đồng ý tham gia chương trình, vì giúp cô ấy hot, ngay cả thanh danh cũng không cần, Thẩm Yến, anh quả thực không nên quá yêu! 】

【 ( Nhỏ giọng bức bách) Hay lắm, đăng cái ảnh mà bình luận nhảy vọt. 】

Tôi kéo cánh tay Thẩm Yến:

"Nếu không chúng ta vẫn nên khiêm tốn một chút... Có người sẽ mắng anh là tiểu tam."

Thẩm Yến ngồi thẳng người, lẽ thẳng khí hùng:

"Người cũng cướp rồi! Anh còn sợ người khác nói!?? Khương Sanh, anh không sợ, chỉ sợ em thật sự không cần anh thôi!"

...

Thủ tục ly hôn của tôi và Thẩm Trạch Minh rất nhanh đã được hoàn thành. Thẩm Yến vui vẻ chúc mừng tôi.

Lúc bữa tối dưới ánh nến sắp kết thúc, một phục vụ thần thần bí bí bưng một hộp quà lên.

Dưới ánh mắt ra hiệu của Thẩm Yến, tôi thấp thỏm mở ra. Một cái microphone toàn thân nạm đầy kim cương, dưới ánh đèn chiếu sáng lung linh.

Thẩm Yến cầm lấy nó, quỳ một gối về phía tôi:

"Sanh Sanh, em nguyện lấy anh không? Cái microphone này, em nhận lấy, về sau dùng nó phỏng vấn anh độc quyền.  Đời này, anh chỉ tiếp nhận em tới phỏng vấn anh. 

Chúng ta bắt đầu lại từ đầu đi, Khương Sanh, xin em, nhất định phải đồng ý ở bên cạnh anh."

Tôi rưng rưng đôi mắt, chủ động ôm lấy anh:

"Em đồng ý."

Lần này, tôi nghĩ… Chúng tôi sẽ bắt đầu lại từ đầu. Chậm rãi yêu nhau, chậm rãi đến già…

 

Toàn văn xong.

Bình luận

4 bình luận

Loading...