Chỉ Số Sập Phòng Kỳ Diệu - Chương 12-13 (Hoàn)

Cập nhật lúc: 2024-07-03 00:18:25
Lượt xem: 696

12.

 

Hít sâu một hơi, cuối cùng tôi vẫn bấm bộ đàm, đồng thời sử dụng quyền năng "Mỏ neo vàng".

Sau đó, tôi bình tĩnh nói với Hạ Trầm ở hậu trường:

"Đi một đường dài như vậy rồi, chúng ta hãy tổng kết lại một chút nhé."

"Tất cả những "con mèo" trong trạm cứu trợ, thực chất đều không phải mèo thật, mà là phụ nữ bị đưa đến đây bằng thủ đoạn nào đó."

"Cái gọi là trạm cứu trợ chỉ là lời nói che mắt thiên hạ, mục đích thực sự, tôi nghĩ mọi người đều đã rõ."

"Từ bài đồng d.a.o rùng rợn, đến chiếc lồng sắt có thể nhốt vừa người phụ nữ trưởng thành, đến xác mèo bị phân thành nhiều mảnh, rồi đến hầm giam không thấy ánh mặt trời này dưới lòng đất trạm cứu trợ, không khó để đoán ra chuyện gì đã xảy ra ở đây."

"Còn về cái gọi là đoàn phim ngắn, rất có thể đã cấu kết với trạm cứu trợ, đạt thành thỏa thuận chung, cùng nhau giữ bí mật này."

"Ảnh đế Hạ, hay nói cách khác là đạo diễn Hạ, đây là ý mà anh muốn truyền đạt đúng không?"

Ánh sáng trong hầm giam đột nhiên trở nên lờ mờ hơn.

Trong góc tường, một chấm đỏ bắt đầu nhấp nháy, cùng lúc đó, giọng nói của Hạ Trầm vang lên từ bộ đàm.

Anh ta vẫn bình tĩnh như vậy, dường như không hề có chút cảm xúc nào, dịu dàng lên tiếng:

"Cảm ơn mọi người đã phối hợp diễn xuất, tất cả những gì mọi người trải qua đều đã được phát sóng trực tiếp trên toàn mạng, gây ra không ít tranh luận."

Tôi trừng to mắt trong bóng tối - Ôi trời, tiền vi phạm hợp đồng cũng không cần nữa, nói là phát sóng sau mà?

Hạ Trầm hoàn toàn không cảm nhận được sự oán giận của chúng tôi, tiếp tục chậm rãi nói:

"Rất nhiều khán giả để lại lời nhắn trong phần bình luận, hỏi tôi đã nghĩ ra kịch bản lần này như thế nào, lấy cảm hứng từ đâu."

"Giờ phút này, tôi cũng đang đối mặt với ống kính, chỉ muốn hỏi một người - đó chính là vị Đài trưởng đáng kính của chúng ta - Bạch Đài trưởng."

Trong hầm giam, bốn người chúng tôi đồng thời nhìn nhau với vẻ khó tin:

"Bạch Đài trưởng" mà Hạ Trầm nói - Bạch Trị Hiền, là Đài trưởng nổi tiếng nhất ở địa phương.

Ông ta là người đứng sau vô số tác phẩm kinh điển, hiện tại đã lớn tuổi, lui về hậu trường từ rất sớm, trở thành người quyết định mọi việc.

Hạ Trầm muốn đối chất với Bạch Đài trưởng trong buổi phát sóng trực tiếp trên toàn mạng, chẳng lẽ...m

Tôi có chút bất ngờ nhìn chằm chằm vào ống kính chấm đỏ kia, hình như đã hiểu ra điều gì đó.

Giọng nói của Hạ Trầm lại vang lên, anh ta khẽ cười một tiếng:

"Xem ra Bạch Đài trưởng đã già rồi, mắt mờ cả rồi, sớm đã không xem xét kỹ lưỡng quy trình của chương trình nữa."

"Nếu không thì cũng sẽ không đến mức vội vàng muốn cắt đứt buổi phát sóng trực tiếp, nhưng lại không tìm được người phụ trách cụ thể."

"Bạch Đài trưởng, nếu như ông đang xem thì tôi muốn nói cho ông biết, buổi phát sóng trực tiếp này đã được sao lưu toàn bộ, sẽ không đột nhiên "vô tình" biến mất, còn về địa điểm, cũng được cải tạo từ địa điểm có thật, chắc hẳn là ông cũng mới phát hiện ra vấn đề này."

"Về việc né tránh khâu kiểm duyệt chương trình, tự ý cải tạo địa điểm, tôi sẽ chủ động gánh vác trách nhiệm. Nhưng so với tôi, tôi rất mong chờ phản ứng của ông khi nhìn thấy căn mật thất này lần nữa."

"Phát hiện bí mật bị chôn vùi nhiều năm đột nhiên được phơi bày ra ánh sáng, không biết ông có ngạc nhiên không?"

13.

 

Kết thúc buổi ghi hình, tôi trở về nhà, nhanh chóng chuyển sang hiệu ứng đầu quả đào, bắt đầu livestream.

Đầu tiên là tố khổ chuyện bị đồng nghiệp "anh đuổi em chạy, em bay cao bay xa, trốn thẳng về quê", sau đó bắt đầu cập nhật tin sốt dẻo mới nhất:

"Mọi người ơi, Bạch Đài trưởng sập phòng thì tôi thật sự không ngờ tới, ông ta không có hợp đồng đại diện mà!"

Phòng livestream nhất thời không kịp ăn dưa khác, tất cả đều đang thảo luận về dưa của Bạch Đài trưởng.

Dù sao thì ông ta đã ở trong giới mấy chục năm, cơ bản là nhân vật cấp bậc cha chú.

Lần này coi như là trực tiếp bị đào ra vụ án cũ, còn lần theo manh mối, tìm ra được chân tướng của "Vụ án tiệc tối hoàng kim" năm xưa.

[Mấy tên cấp cao mà ông già họ Bạch dẫn dắt, thật sự không có tên nào là thứ tốt đẹp gì!]

[Nghe nói hầm giam chính là nơi bọn họ từng giở trò đồi bại, rất nhiều năm trước đã có cô gái bị lừa đến đó quay chương trình!]

[Thật sự quá ghê tởm, đây có khác gì "Đảo Lolita"* ở nước ngoài đâu?]

*Đảo Lolita: Nơi diễn ra các vụ ấu dâm

[Bề ngoài thì ra vẻ thanh cao, đằng sau lưng lại là một lũ cặn bã!]

Hạ Trầm đã âm thầm lên kế hoạch, trực tiếp giải quyết đám người già nua đã ẩn mình nhiều năm này, chứng cứ không thể chối cãi, bị đào ra rõ ràng rành mạch.

Tất nhiên, chỉ dựa vào một căn mật thất thì chắc chắn là không đủ.

Hạ Trầm đã âm thầm theo dõi nhiều năm, tìm được không ít người trong cuộc của vụ án năm xưa, thu thập được chứng cứ từ nhiều phía.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chi-so-sap-phong-ky-dieu/chuong-12-13-hoan.html.]

Cuối cùng, anh ta khéo léo lợi dụng buổi phát sóng trực tiếp ở mật thất, tái hiện lại hiện trường năm xưa, thu hút sự chú ý cực lớn, mới có thể khơi dậy sự phẫn nộ trong lòng công chúng, khiến cho vụ án chìm trong im lặng nhiều năm phải được đưa ra ánh sáng.

Tôi rất bội phục anh ta, nhưng vẫn không hiểu rõ ý định ban đầu của anh ta - dù sao thì nếu tất cả đạo diễn trong giới đều có giác ngộ như anh ta thì cũng quá hoang đường rồi.

Một tháng sau, những người tham gia ghi hình chương trình truyền hình thực tế về mật thất kinh dị hôm đó, lại được mời đến biệt thự của Hạ Trầm ăn tối cùng nhau.

Chúng tôi ngồi ở hàng ghế dưới, nhìn Hạ Trầm có chút tiều tụy trên bàn ăn, đều không tiện lên tiếng trước, anh ta bèn chủ động lên tiếng:

"Thật ra, tôi không họ Hạ, họ thật của tôi là Trịnh."

Ngay khoảnh khắc đó, tôi lập tức hiểu được động lực của anh ta - 

Sau khi chân tướng của "Vụ án tiệc tối hoàng kim" được công bố, cảnh sát cũng công bố hồ sơ vụ án: Ba nữ minh tinh trẻ tuổi c.h.ế.t trong hầm giam, một trong số đó tên là "Trịnh Vãn Tinh".

Chiếc vòng tay có chữ cái "Z" kia, rất có thể là di vật của nạn nhân này.

Người thân mất tích, ẩn nhẫn nhiều năm để phơi bày sự thật, Hạ Trầm quả thực là một nhân vật kiệt xuất.

Lúc trước, khi nhìn thấy "chỉ số sập phòng" trên đỉnh đầu anh ta cao ngất ngưởng 500%, bây giờ nghĩ lại, chắc là do thù hận quá lớn, rất có thể sẽ có những hành vi gây nguy hiểm cho xã hội, nhưng cuối cùng vẫn bị anh ta khống chế được.

Nhìn thấy phản ứng của chúng tôi, anh ta cũng không nói thêm gì nữa, chỉ đổi chủ đề:

"Có phải mọi người rất tò mò, tại sao lại chọn mọi người làm khách mời tham gia mật thất không?"

Tôi cũng đã nghi ngờ rất lâu rồi, nhưng vẫn kiên nhẫn chờ đợi anh ta nói tiếp.

Hạ Trầm mỉm cười nhìn lướt qua chúng tôi, cho đến khi anh ta lên tiếng, những người còn lại có mặt đều đồng loạt co rút đồng tử.

"Quyền năng hệ thống của tôi là có thể nhìn thấy hệ thống của tất cả mọi người trên thế giới này."

!!! Đây là con át chủ bài gì vậy?!

Tôi trừng to mắt, nhìn những người còn lại với vẻ khó tin, bọn họ cũng đều nhìn nhau với vẻ mặt kinh ngạc, lộ rõ vẻ mặt "xong rồi, bị lộ rồi".

Rõ ràng, mọi người đều tưởng rằng bản thân đang che giấu bí mật động trời, kết quả là trước mặt Hạ Trầm lại "lộ hàng" hết.

Hạ Trầm đợi chúng tôi bình tĩnh lại, bèn đứng dậy đi vòng ra sau lưng chúng tôi.

Đầu tiên, anh ta đứng sau lưng tôi, mỉm cười nói ra hệ thống của tôi:

"Hệ thống của cô là "Lợi Dụng Lòng Nước Đục", có thể nhìn thấy "chỉ số sập phòng" trên đỉnh đầu của mỗi người."

Anh ta đi vòng ra sau lưng Điền Tư Tư, tiếp tục nói:

"Hệ thống của cô là "Nữ chính phim kinh dị", chỉ cần bị dọa sợ là có thể bộc phát ra diễn xuất chân thật như đoạt giải Oscar."

Sau đó, anh ta đặt tay lên vai Hạ Tử Vi, chậm rãi lên tiếng:

"Hệ thống của cậu là "Nhập hồn", có thể khiến đạo cụ hoặc NPC trở nên chân thật, sống động, thậm chí là cưỡng ép tạo ảo giác cho người có mặt, dựa vào cảm xúc của bản thân."

Cuối cùng, anh ta đi đến bên cạnh Trình Khắc: "Hệ thống của anh đối với tôi là có ý nghĩa nhất."

"Hệ thống "Thấy gì được nấy", có thể ghi nhớ những gì mà bản thân nhìn thấy, nghe thấy vào trong đầu, có thể lưu trữ và sao chép thông qua giấc mơ."

Bốn người chúng tôi lập tức chìm vào im lặng, trong đầu đều đang điên cuồng nhớ lại cảnh tượng lúc đó:

Chẳng trách sự sợ hãi của Điền Tư Tư lại chân thật như vậy, chẳng trách lúc đi cùng nhóm với Hạ Tử Vi, tôi luôn có cảm giác tên tội phạm đang ở bên cạnh mình...

Ngay lúc này, tôi nghe thấy hệ thống phát ra âm thanh "tinh" quen thuộc.

[Tiến độ nhiệm vụ: 100%.]

[Chúc mừng cô, đã nhận được quyền năng cấp cao nhất "Lao móc kim cương" - "Chỉ số sập phòng" mà cô quan sát sẽ giống như kim cương được cắt gọt, có thể chính xác đến mười sáu chữ số sau dấu phẩy!]

...... Nó thật chu đáo, tôi khóc ròng luôn đây này.

Tôi im lặng tắt hệ thống, lại thấy Hạ Trầm cười với mình.

Xong đời rồi, anh ta chắc không nghe thấy âm thanh nâng cấp quyền hạn của tôi đấy chứ?

Quả nhiên, anh ta giơ ngón tay lên, ra hiệu "suỵt" với tôi.

Hừ, coi như anh ta còn biết điều.

Kết thúc bữa tối, Hạ Trầm lại lấy ra một chiếc USB, đặt giữa bàn ăn:

"Cảm ơn mọi người đã giúp tôi tìm lại chân tướng, nhưng ở đây, tôi có một lời mời mới."

Điền Tư Tư đặt chiếc bánh tart dâu tây trong tay xuống, nhìn chằm chằm vào chiếc USB với vẻ mặt đầy ẩn ý: "Đạo diễn Hạ, anh sẽ không muốn thành lập một đội ngũ hệ thống, giúp cảnh sát phá án đấy chứ?"

Hạ Trầm khẽ mỉm cười, dường như đã lường trước được câu hỏi của cô nàng:

"Thực ra, hiện tại cảnh sát đã thành lập một đội ngũ bí mật như vậy, với tư cách là người giám định hệ thống, tôi cũng đã gia nhập."

"Đội ngũ bí mật này có tên là "System X", phụ trách thu thập thông tin điều tra, phá giải những vụ án cũ, tôi rất chân thành... mời mọi người gia nhập."

Mấy người chúng tôi nhìn nhau, sau một hồi im lặng ngắn ngủi, đều đồng loạt bật cười:

"Coi như đây là tăng ca đi, đạo diễn Hạ phải trả thêm tiền đấy!"

<Hoàn>

Bình luận

5 bình luận

Loading...