Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 82

Cập nhật lúc: 2024-10-21 11:41:21
Lượt xem: 16

Biển người mênh mang, cô cũng không nhớ cô gái kia dáng dấp như thế nào, cô cũng không thể không đi làm liền ở chỗ này chờ. Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể đem bản thiết kế này đặt ở quầy phục vụ. Nếu như cô gái kia nhớ đến bản thân mình đã làm mất bản thiết kế, chắc chắn sẽ đến đây tìm.

 

Cô có một người bạn cũng làm công việc liên quan đến ngành thiết kế. Bản thiết kế sợ nhất là làm thất lạc, rò rỉ nội dung, bản thiết kế này cứ trực tiếp để ở quầy phục vụ như vậy sẽ bị người khác nhìn thấy, tựa hồ cũng không thích hợp. Nguyễn Tố tìm từ trong túi xách ra một cái túi lưu trữ tài liệu, cái này là cô thường dùng để đựng tài liệu đào tạo, bây giờ cô đơn giản dùng cái này để chứa bản thảo thiết kế.

 

Nhân viên làm việc ở tàu điện ngầm cũng rất nhiệt tình, có chỗ chuyên nhận lãnh vật bị thất lạc. Thấy quy trình nhận lãnh đều rất nghiêm cẩn, Nguyễn Tố cũng yên tâm rồi. Đưa tay lên xem, cô chút nữa là thét ra tiếng, cô sắp muộn giờ làm rồi. Cô cũng không màng để lại danh tính của mình, vội vàng chạy đuổi theo tàu điện ngầm. Mỗi tháng tiền thưởng chuyên cần rất thơm, cô thật không muốn buông tay.

 

Cô một đường không ngừng đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng đã quét thẻ thành công trước giờ vào làm một phút.

 

Mã Văn quét thẻ phía sau cô, còn cố ý đùa cô: "Được rồi, bảo vệ được ba trăm tệ tiềnn chuyên cần rồi."

 

Cô cũng vỗ vỗ n.g.ự.c mình, một đường đến đây, trên người đều ra mồ hôi: "May mà bảo vệ được.."

 

Mã Văn vui vẻ: "Còn may đây là ba trăm tệ, nếu là ba nghìn tệ, có phải mỗi ngày em sẽ đến sớm trước một tiếng không?"

 

Cô nghiêm trang mà phản bác: "Đâu chỉ là đến trước một giờ, em hận không thể ở lại đơn vị luôn."

 

* * *

 

Khi Nguyễn Tố bắt đầu một ngày làm việc mới, ba Nguyễn đến công ty, còn chưa mở máy tính lên, đã nhận được điện thoại của cô Nguyễn gọi đến.

 

"Về nhà rồi?" Ba Nguyễn vừa mở máy tính vừa hỏi: "Sức khỏe những người lớn trong nhà vẫn khỏe chứ?"

 

Cô Nguyễn hai ngày trước đã về quê để chủ trì việc sửa sang phần mộ tổ tiên, những cuộc điện thoại giữa hai anh em cũng ngày càng nhiều hơn.

 

Người lớn trong miệng ba Nguyễn, cũng là những người họ hàng thân thích.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chi-muon-ben-em/chuong-82.html.]

Nếu như muốn luận lại, ba Nguyễn cũng coi như là đã dốc hết lòng. Năm đó ông là sinh viên duy nhất trong thôn, lúc ấy người họ Nguyễn trong thôn đều bỏ tiền ra cho ông học đại học, trông cậy vào ông có thể có tiền đồ, ông cũng không phụ lòng mong đợi của những người đó. Tốt nghiệp đại học xong liền học người ta làm kinh doanh, gặp được vài quý nhân, từ một người nghèo khổ lắc thân biến thành Nguyễn tổng của ngày hôm nay.

 

"Đều khá tốt, Đường thúc năm nay muốn làm đại thọ tám mươi tuổi, em mừng hai vạn tệ."

 

Cô Nguyễn cùng ba Nguyễn nói một số chuyện thường ngày trong nhà, khi ba Nguyễn chuẩn bị gác điện thoại, một câu của cô Nguyễn đã hấp dẫn sự chú ý của ông.

 

"Anh, anh còn nhớ bà lão đoán mệnh thôn bên kia không, nghe nói tháng trước bà đi rồi. Em lại nhớ lại một chuyện, năm đó bà lão đoán mệnh tính thực ra là ngày sinh tháng đẻ của Tố Tố phải không?"

 

Ở trong thôn của ba Nguyễn, những người già đều rất tin vào điều này. Chính là lấy tên tuổi tìm người tính mệnh, cực kỳ chú trọng. Ông bà nội của Nguyễn Tố đặc biệt tin tưởng, đợi sau khi mẹ Nguyễn sinh con gái ra, lấy được ngày sinh tháng đẻ liền đi tìm bà lão đoán mệnh.

 

Bà lão đoán mệnh ở nơi đó có chút danh khí, bà không thường đoán mệnh cho người ta, nhưng đã đoán thì đều chuẩn. Nhìn thấy ngà sinh tháng đẻ ông bà nội đem đến, không nói nhiều, chỉ nói đứa con gái này thời trẻ sẽ nếm chút khổ, nhưng tương lai nhất định đại phú đại quý, quý không thể nói.

 

Đã qua nhiều năm như vậy, cô Nguyễn vốn đã quên chuyện này rồi, bây giờ về quê nghe tin bà lão đoán mệnh đã qua đời, lại nhớ đến chuyện này. Cô nhắc đến nghi hoặc của chính mình trong điện thoại: "Lúc đó đưa là ngày sinh tháng đẻ của Tố Tố, không phải Mạn Mạn, phải không?"

 

Nguyễn Tố và Nguyễn Mạn sinh ra cùng một ngày, nhưng giờ sinh không giống nhau.

 

Trước kia không biết đứa trẻ bị ôm nhầm, mọi người đều cho rằng ngày sinh tháng đẻ đó là của Nguyễn Mạn.

 

Sau này Nguyễn Tố được nhận trở về, cũng không có ai nhắc đến chuyện này.

 

Ba Nguyễn nghe lời này, cũng ngây ngẩn cả người.

 

Bản thân ông hồi trẻ không quá tin tưởng những chuyện này, dù sao cũng nhận được nền giáo dục tiến bộ. Nhưng ở trên thương trường nhiều năm, giao tiếp với không ít phú thương, ông cũng đần dần bị ảnh hưởng. Tuổi càng lớn, ngược lại liền bắt đầu tin những chuyện đó. Cây phát tài trong văn phòng trưng bày thế nào, trong nhà trang hoàng như thế nào, đều phải mời những đại sư đến tính trước.

 

Em gái nói đến chuyện này, ông cũng đã quên hết rồi, nhưng bây giờ nghĩ đến bà lão đoán mệnh, ông cũng nhịn không được hoài nghi: Người có số mệnh đại phú đại quý, quý không thể nói kia kỳ thật là Nguyễn Tố đi?

 

Nhưng mà, có thể sao?

Loading...