Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chỉ Muốn Bên Em - Chương 56

Cập nhật lúc: 2024-10-16 21:31:39
Lượt xem: 31

"Bây giờ thoa kem dưỡng cho anh."

 

Câu nói này làm cho hai người nhớ lại một màn kia.

 

Anh vừa mới tỉnh, người đầu tiên nhìn thấy là cô, lúc đó cô cũng đang thoa kem dưỡng ẩm cho anh.

 

Lúc nãy sau khi rửa mặt xong, giữa tay của Nguyễn Tố và mặt Quý Minh Sùng còn có bọt, lúc này tay của cô hoàn toàn chạm vào mặt anh. Anh có thể cảm giác được tay của cô đang "làm loạn" trên mặt mình. Kể từ khi anh có nhận thức, ngoại trừ mẹ anh ra, hình như không có người phụ nữ thứ hai thân cận với anh như vậy.

 

Trong năm năm qua, mặc dù anh đã trải qua rất nhiều thế giới, nhưng trong mỗi thế giới, anh cũng không cùng với người phụ nữ nào thân cận như vậy, càng đừng nói là phát sinh cảm tình.

 

Anh đột nhiên cảm thấy, như vậy là không được.

 

Anh phải nhanh chóng hồi phục lại mới được, ít nhất cũng phải tự gánh vác sinh hoạt, bằng không loại chuyện như thế này không biết còn xảy ra bao nhiêu lần nữa.

 

Lúc trước thời điểm anh về hưu, cấp trên cục thời không đã nói với anh, dựa theo tình trạng thân thể anh vốn dĩ mấy năm sau anh mới có thể tỉnh lại. Hơn nữa sau khi tỉnh lại cũng sẽ không khỏe mạnh giống như người thường. Nhưng mà có năm năm anh đã trải qua kia, sau khi về hưu anh cũng có không ít bồi thường. Một trong số đó là khôi phục lại sức khỏe nhưng cái này không thể vội vàng được, anh chỉ biết so với ca bệnh hồi phục tốt nhất nhanh hơn một chút. Không có khả năng hôm nay tỉnh lại, hai ngày sau đã có thể xuống giường đi như bay.

 

Anh có thể tỉnh lại nhanh như vậy, đã tốn rất nhiều sức lực, không thể quá gấp gáp.

 

Quý Minh Sùng thầm thở dài trong lòng một tiếng.

 

Sau khi Nguyễn Tố thoa kem dưỡng cho anh xong, lại nói: "Bây giờ mỗi tối vẫn phải cách hai tiếng trở người mát xa cho anh một lần.."

 

Quý Minh Sùng nhìn về phía cô.

 

"Thật ra," Nguyễn Tố thở phào nhẹ nhõm: "Anh không cần có gánh nặng tâm lý, cứ xem em như hộ công đi."

 

Cô cũng không phải có tâm linh tương thông với Quý Minh Sùng, chỉ là đặt mình vào góc độ của anh, cô liền có thể đoán được anh đối với kiểu chăm sóc của cô, có lẽ là không quen lắm.

 

Quý Minh Sùng nghe lời này của cô, trong đầu còn chưa kịp sản sinh ra ý nghĩ gì, lại lần thứ hai nghe đôi nhẫn kia trò chuyện.

 

Nhẫn nữ: "Tố Tố, mẹ không cho phép con nói bản thân như vậy! Con rõ ràng là thiên sứ! Đàn ông chó không được quá đáng, Tố Tố của ta chỉ là khách khí ở trên miệng thôi. Nếu thật dám sai sử Tố Tố như hộ công, ta cho ngươi móng vuốt!"

 

Nhẫn nam: "Em đừng nóng nảy như vậy mà, chủ nhân của anh cũng chưa nói gì a.."

 

Nhẫn nữ: "Cút ngay, thượng bất chính hạ tắc loạn, nói không chừng anh cũng là nhẫn chó! Em đau lòng Tố Tố quá a, rõ ràng đều là cô ấy chăm sóc cho đàn ông chó, mỗi tối đều phải thức dậy mấy lần!"

 

Nhẫn nam: ".. Cái này cái này.."

 

Quý Minh Sùng: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chi-muon-ben-em/chuong-56.html.]

 

Nguyễn Tố trước đây nói rất nhiều với Quý Minh Sùng còn đang hôn mê, bây giờ cũng không biết có thể nói cái gì rồi. Còn may Quý Minh Sùng rất nhanh đã nhắm mắt lại, sự xấu hổ trong căn phòng này mới thoáng tan đi một ít. Nguyễn Tố ngồi một bên trên giường gấp, gửi cho bạn cô một cái tin, dò hỏi chuyện mắt động nghi. Bạn cô nói, ngày mai có thể giao qua cho cô, còn nói thao tác rất đơn giản, trẻ con học mấy lần liền biết dùng. Tin này làm Nguyễn Tố yên tâm hơn một chút.

 

Hiện tại Nguyễn Tố đã quen mỗi đêm tỉnh lại mấy lần trở mình cho Quý Minh Sùng.

 

Nửa đêm, Nguyễn Tố mơ mơ hồ hồ tỉnh dậy. Cũng không nhớ tới chuyện Quý Minh Sùng đã thức tỉnh, giống như bình thường mà kéo anh, trở mình cho anh.

 

Giường bệnh cũng không lớn, nhưng Quý Minh Sùng không mập, còn có chút gầy ốm, Nguyễn Tố lại càng mảnh mai. Cô chui từ ổ chăn của mình ra, theo thói quen mà nằm bên cạnh Quý Minh Sùng. Cô lật người anh lại nằm nghiêng, vừa hay hai người dựa sát vào nhau, Nguyễn Tố thò tay ra mát xa cánh tay cho anh.

 

Quý Minh Sùng vừa rồi đã tỉnh.

 

Anh vô thức mở mắt ra, chỉ thấy người mát xa cánh tay cho anh vẫn còn nhắm mắt, cho người ta một loại ảo giác cô đang trong giấc mộng, mà cô làm hết thảy dường như đều là thói quen bản năng.

 

Nếu như lúc này Nguyễn Tố mở mắt ra thì sẽ một lần nữa cùng Quý Minh Sùng bốn mắt nhìn nhau.

 

Nhưng Nguyễn Tố mệt cực kỳ cũng buồn ngủ cực kỳ.

 

Trước kia thời điểm học lớp mười hai cô cũng có bản lĩnh như vậy, trời còn chưa sáng đã rời khỏi giường, ở bồn rửa tay ký túc xá nhắm mắt vẫn có thể đánh răng rửa mặt..

 

Cô không có ngủ, cũng không hoàn toàn tỉnh, đại khái chính là trạng thái nửa mơ nửa tỉnh.

 

Nhưng mà cô trước sau nhớ rõ cách hai tiếng phải trở mình mát xa cho Quý Minh Sùng, vì vậy bây giờ mặc dù chuông báo thức điện thoại không vang lên cô cũng sẽ tỉnh lại. Sau đó cô sẽ nghỉ ngơi trong vô thức, cơ thể cô sẽ tự động hoàn thành một chuỗi sự việc.

 

Ý thức rất thần kỳ.

 

Một khắc này Nguyễn Tố vẫn nghĩ rằng cô đang ở nhà họ Quý, không phải ở bệnh viện.

 

Bình thường cô và Quý Minh Sùng đều cùng nằm trên một chiếc giường, vì vậy sau khi cô trở người mát xa cho anh xong, cũng không xuống giường trở lại giường gấp mà nằm tiếp trên giường, trong đầu chợt lóe lên một ý niệm: Sao lại có chút chật?

 

Hai ngày này cô so với bình thường còn vất vả hơn nhiều, ban ngày đi làm, buổi tối cũng ngủ không trọn giấc. Đặc biệt là tối qua cô cơ hồ đều không ngủ được.

 

Cô quá buồn ngủ cũng quá mệt, cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

 

* * *

 

Quý Minh Sùng nằm ở bên cạnh hai mắt mờ mịt nhìn trần nhà.

 

Này làm sao anh có thể ngủ nữa?

 

Tuy là từ trong lời nói của mẹ anh và chiếc nhẫn nữ có thể phỏng đoán ra, anh và Nguyễn Tố đã cùng nằm trên một chiếc giường mấy tháng rồi. Nhưng lúc đó anh không có ý thức, cũng đang hôn mê.. Bây giờ anh có ý thức, anh tỉnh lại rồi, một cô gái nằm ở bên cạnh, anh thật sự không quen được, cũng không làm lơ được.

Loading...