Chị gái sự nghiệp - Phần 7

Cập nhật lúc: 2024-07-05 13:59:35
Lượt xem: 411

7

 

Vốn tưởng rằng Phó An sẽ không nhận lời, nhưng lần này nó do dự một chút, rồi kiên quyết trả lời: "Em muốn làm Giám đốc điều hành!"

 

Từ khi còn nhỏ Phó An chưa bao giờ thèm tranh giành bất cứ thứ gì với người khác, huống chi là cùng tôi tranh đoạt một vị trí mà nó hoàn toàn không thích, bởi vậy tôi và ba mẹ có chút bất ngờ ngoài ý muốn.

 

Nhưng đồng thời chúng tôi cũng đều ý thức được một vấn đề, đó chính là Đông Tiểu Huệ đã tẩy não và kiểm soát được Phó An.

 

Không khí yên tĩnh trong chốc lát, một tiếng ho nhẹ phá vỡ cục diện bế tắc. Giọng nói của mẹ tôi nghe có vẻ điểm tĩnh, dịu dàng nhưng lại làm cho người ta khiếp sợ.

 

"Tiểu An, chị của con trước khi ngồi vào vị trí Giám đốc điều hành cũng là bắt đầu làm từ nhân viên nghiệp vụ cấp dưới cùng đi lên. Cho dù con muốn làm Giám đốc điều hành, cũng phải hiểu rõ công việc của cấp dưới như chị con. Nếu không, từ trước tới giờ con chưa từng tiếp quản công việc kinh doanh của Tập đoàn, ba mẹ làm sao yên tâm giao vị trí này cho con được?"

 

Phó An nuốt một ngụm nước miếng: "Nếu chị đã dò đường rồi thì con cần gì phải lãng phí thời gian kia thêm nữa, cứ để chị hướng dẫn con nhậm chức luôn không phải là được rồi hay sao?"

 

"Đúng vậy ba mẹ, chị gái giúp đỡ em trai mình không phải là hợp lý sao? Cần gì phải để Phó An học lại từ cấp thấp lên? Vừa khổ vừa mệt, lại làm cho ba mẹ thêm đau lòng không phải sao?"

 

Nghe xong những lời này, vẻ mặt mẹ tôi không còn dễ chịu như vừa rồi, mà một lần nữa lộ ra phần nghiêm khắc như khi bà thống trị trung tâm thương mại, nói với Phó An và Đông Tiểu Huệ:

 

“Con, một kẻ ngu dốt như con cũng xứng đáng tranh giành với chị gái mình sao?”

 

Ba chữ "con cũng xứng" giống như một mũi tên nhọn đ.â.m vỡ khối thủy tinh trong suốt, âm thanh vỡ nát khiến không gian ngưng trệ. Phó An và Đông Tiểu Huệ không dám thở mạnh.

 

Phó An lớn lên trong tình yêu thương của ba mẹ và tôi, từ nhỏ mọi người chưa bao giờ nói năng nặng lời với nó nên khi nghe thấy lời phủ nhận của mẹ tôi, đôi mắt nó dần dần đỏ hoe vì khó tin.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chi-gai-su-nghiep/phan-7.html.]

 

Nó đứng bật dậy, hai bên cánh tay buông thõng xuống có chút căng thẳng bì bàn tay đang nắm chặt.

 

"Ba mẹ từ nhỏ cũng chỉ coi trọng bồi dưỡng cho chị, nhìn thì có vẻ là để cho con tự do, nhưng kì thực chính là sợ con cùng chị tranh giành tài sản mà thôi!"

 

Phó An nói xong bắt đầu kích động lên: "Ba mẹ đừng tưởng con không biết, thật ra bước tiếp theo là hai người muốn con đem cổ phần của con chuyển sang tên của chị, đến lúc đó con sẽ thật sự là hai bàn tay trắng. Con cũng là con của hai người, dựa vào cái gì mà bị phân biệt đối xử như vậy!"

 

Ngay khi những lời này vừa nói ra, tôi và bố mẹ nhìn nhau và ý thức được rằng không chỉ Đông Tiểu Huệ mới là kẻ gây rối. Bởi vì quả thật chúng tôi có kế hoạch chuyển toàn bộ cổ phần của Phó An sang tên tôi, nhưng không phải vì đề phòng Đông Tiểu Huệ, mà là bởi vì sự đấu đá trong nội bộ cổ đông của Tập đoàn.

 

Hơn nữa, cho tới bây giờ tôi và ba mẹ chưa từng tiết lộ chuyện này với người thứ tư, Phó An làm sao lại biết thông tin này?

 

Thấy tôi và ba mẹ đều không nói lời nào, Phó An ý thức được chúng tôi đúng là có ý định như vậy, nó lùi lại hai bước: "Được, được, thì ra hai người thật sự có dự định như vậy!"

 

Mẹ tôi nhanh chóng nắm lại quyền kiểm soát tình hình, bình tĩnh hỏi: "Tiểu An, chuyện cổ phần mẹ có thể giải thích rõ ràng với con, nhưng mẹ hy vọng bây giờ con có thể tỉnh táo lại, không bị người ta lợi dụng làm vũ khí.”

 

Khi nói đến câu cuối cùng, ánh mắt sắc bén của mẹ tôi nhìn về phía Đông Tiểu Huệ. Đông Tiểu Huệ chột dạ trốn sau lưng Phó An, bộ dáng yếu ớt đáng thương mê hoặc Phó An.

 

Phó An che chở cho Đông Tiểu Huệ, từ trước đến giờ cũng chưa bao giờ không nghe lời cha mẹ mà lúc này lại bày ra tư thế muốn chống đối chúng tôi.

 

"Nếu trong lòng hai người chỉ có chị gái thì con đây chỉ có thể dựa vào chính mình. Con muốn chứng minh cho hai người thấy, không có hai người con cũng có thể trở thành Giám đốc điều hành, con mới là người thích hợp thừa kế gia sản này so với chị gái!"

 

Nói xong, nó phớt lờ sự ngăn cản của tôi, lôi kéo Đông Tiểu Huệ rời khỏi nhà họ Phó.

 

 

Bình luận

1 bình luận

  • Anh Lương còn chờ vào cái ks rách để rước bà zìa bà ơi

    Hành lá 2 tuần trước · Trả lời

Loading...