Chết Rồi! Vương Gia Hắn Không Ngốc - Chương 6:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 20:50:03
Lượt xem: 5,024

13

"Lại gặp nhau rồi, con tiện tỳ miệng lưỡi sắc bén."

Thành vương mang vẻ mặt nghiêm nghị bước về phía ta.

"Nơi này vắng vẻ, không có ai, để bổn vương âu yếm ngươi một chút nhé! Cho ngươi một bài học."

Hóa ra là vậy.

Huyện_Lệnh_94 M0nk3yD

Thì ra hắn ta đã lên kế hoạch từ trước!

Thành vương chỉ là một tên bất tài.

Không có gì đáng ngại.

Ta giơ chân đá vào hạ thân hắn ta, đồng thời ném bột thuốc vào người hắn.

"Ta xem ngươi còn làm gì được ai nữa, chúc ngươi ngày nào cũng không dậy nổi."

"A! Ngươi làm gì ta vậy!" Thành vương đau đớn lăn lộn trên mặt đất.

Hắn ta không phải thích trêu chọc phụ nữ sao, sau này sẽ chỉ có nước lực bất tòng tâm thôi!

Trước khi rời đi, ta lại bổ sung thêm vài đá:

"Vương gia nhà ta mà ngươi cũng dám bắt nạt, ta xem ngươi mới chính là kẻ ngốc!"

May mà Thành vương vì muốn nhanh chóng thỏa mãn dục vọng, nên chỉ đến tìm ta một mình, ta mới có thể thoát thân dễ dàng như vậy.

Giải quyết xong hắn ta, ta đến đông sương phòng tìm đường, vô tình nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Là tỷ tỷ!

Người dẫn đường cho tỷ ấy, vừa rồi ta mới gặp qua.

Là thiếp thân của Tiêu quý phi.

Ta vội vàng đuổi theo.

14

"Chủ tử, đây là bản đồ phòng thủ người muốn."

Tỷ tỷ dâng lên một cuộn bản đồ.

Vẻ mặt nàng ấy hồi hộp:

"Bản đồ phòng thủ đã bị đánh cắp, Tần tướng quân sẽ sớm phát hiện ra, mong Chủ tử ban thuốc giải, để ta đưa muội muội rời đi."

Tiêu quý phi liếc nhìn thiếp thân bên cạnh.

Nàng ta lấy ra hai viên thuốc đưa cho tỷ tỷ.

"Bản cung chưa xác nhận được bản đồ là thật hay giả, đây là một nửa thuốc giải, có thể làm chậm độc tính phát tác. Chờ sau khi bản cung thành công, nhất định sẽ không quên công lao của hai tỷ muội các ngươi."

"Chủ tử, ta liều ch/3t mới đánh cắp được bản đồ, người lại không tin ta, chỉ cho ta một nửa thuốc giải sao?"

Tỷ tỷ không thể tin nổi.

Tiêu quý phi lạnh lùng, phẩy tay áo, không nói thêm gì nữa.

Nữ tỳ đá tỷ tỷ một cái:

"Nơi này đến lượt ngươi lên tiếng sao? Còn không mau cầm đồ của ngươi rồi cút đi, cẩn thận nương nương thu hồi cả thuốc đấy!"

Sau khi tỷ tỷ đi ra, ta liền đuổi theo.

Nhưng nàng ấy đi quá nhanh, chẳng mấy chốc ta đã bị lạc dấu.

"Ch/3t tiệt!" Lúc này ta hối hận sao mình không chăm chỉ luyện võ, đuổi theo một đoạn ngắn như vậy mà cũng không đuổi kịp.

Hơn nữa, tỷ tỷ bị đe dọa, vậy mà ta lại không hề nhận ra.

"Linh Nhi, sao muội lại ở đây?"

Tần Tiêu đột nhiên xuất hiện.

Hắn vừa đến đã nắm lấy cổ tay ta.

Trên người hắn nồng nặc mùi rượu, rất nồng.

"Giang Linh Nhi, ta chỉ là không cho muội luyện võ cùng mấy tên binh lính đó thôi, có cần phải giận dỗi như vậy không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chet-roi-vuong-gia-han-khong-ngoc/chuong-6.html.]

"Đừng tưởng ta không nhìn thấy, mấy tên nhóc đó đều để ý nàng.

"Ta thừa nhận, ta ghen đấy, nàng chỉ có thể là của một mình ta thôi.

"Ta không nên che giấu tình cảm của mình với nàng, Linh Nhi, đều là ta tự chuốc lấy cả.”

"Vì thế hôm nay nàng giận dỗi, không muốn đi tham gia yến tiệc với ta. Nhưng ta không ngờ nàng vẫn đến đây, là vì lo lắng cho ta phải không? Trong lòng nàng vẫn có ta phải không?"

Ta hít vào một hơi lạnh.

Tên này thì ra lại che giấu tâm tư như vậy đấy.

Những lời này, ta thực sự không nghe nổi nữa.

Ta: "Ta..."

Tần Tiêu ngắt lời: "Nàng bị lạc đường phải không, để ta dẫn nàng đi!"

Hắn không nói hai lời đã kéo ta đi.

Nói là muốn về Tướng quân phủ.

Không đúng, ta không muốn về Tướng quân phủ.

Ta đi rồi, Thẩm Kinh Mặc thì sao?

Lúc này ta mới phát hiện.

Hình như ta không nỡ rời xa tên ngốc Thẩm Kinh Mặc kia rồi.

15

Tần Tiêu bị người ta đánh lén từ phía sau, ngất xỉu ngay tại chỗ.

"Tỷ tỷ?!"

Ta hơi ngạc nhiên.

Tỷ tỷ kéo ta đến một góc tối.

Ta hỏi ngay không chút do dự.

"Tỷ tỷ, tỷ nói cho muội biết đi, rốt cuộc tỷ đang làm gì vậy? Nếu không muội thật sự rất lo lắng cho tỷ!"

Tỷ tỷ kể cho ta nghe:

Sau khi gia đình sa sút, chúng ta đã trở thành gián điệp được Tiêu quý phi nuôi dưỡng.

Ta học y, còn tỷ ấy học võ.

Nhiệm vụ của ta là đánh cắp bản đồ phòng thủ, còn tỷ ấy là hạ độc và giám sát Thẩm Kinh Mặc - người có khả năng lớn nhất trở thành Thái tử lúc bấy giờ.

Ta không muốn chúng ta bị đe dọa, vì vậy đã lén lút điều chế thuốc giải.

Ta tự mình thử thuốc, kết quả khiến bản thân mất trí nhớ.

Vì vậy tỷ tỷ nảy ra ý định đổi thân phận.

Thẩm Kinh Mặc đã ngốc rồi, ta ở bên cạnh hắn cũng không có nguy hiểm gì.

Nhưng Tần Tiêu lạnh lùng, tàn nhẫn, rất khó tiếp cận.

Vì vậy tỷ tỷ đã chủ động đến nơi nguy hiểm hơn.

"Tỷ tỷ, xin lỗi, đều tại y thuật của muội không cao siêu." Ta càng lúc càng tự trách.

Tỷ ấy vỗ vỗ vai ta: "Tỷ đã hứa với cha mẹ, nhất định phải bảo vệ muội thật tốt."

"Vậy, Thẩm Kinh Mặc trở nên ngốc nghếch, thật sự là vì tỷ tỷ sao?"

Tỷ tỷ đột nhiên cười ẩn ý với ta:

"Sau này muội sẽ biết."

Nàng ấy lại nhét cho ta hai viên thuốc:

"Tỷ tin Linh Nhi nhất định có thể điều chế ra thuốc giải.

"Bây giờ tỷ phải quay lại giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, chờ sau khi Linh Nhi điều chế ra thuốc giải, chúng ta sẽ cùng nhau bỏ trốn."

Nói xong, nàng ấy vác Tần Tiêu đang hôn mê lên vai, rồi bỏ đi.

Ta: "..."

Bình luận

6 bình luận

Loading...