Chạm để tắt
Chạm để tắt

CHÀNG TIÊN CÁ - 10

Cập nhật lúc: 2024-07-11 20:28:11
Lượt xem: 70

Đây là... A Già? Không, không thể nào. Hắn phủ định chính mình, A Già là một nàng tiên cá, nàng nhu nhược xinh đẹp không thể tự lo cho bản thân, chứ không phải là nam tiên cá mập trưởng thành cao lớn và mạnh mẽ trước mặt hắn, mặc xiêm y trắng và có móng vuốt như dao.

 

Không phải A Già thì có thể là ai? Hắn và Bạch Khanh Lăng trong lòng đều biết rõ, Côn Luân Khê chỉ có một tiên cá mập, chỉ có A Già do Bạch Khanh Lăng nuôi. Có lẽ ngay từ đầu hắn ta đã bị lừa.

 

Khuôn mặt xinh đẹp, giọng nói ngọt ngào, nó phải là một nàng tiên cá? Tình cờ, A Già liếc nhìn hắn với ánh mắt khinh thường, đôi mắt màu lam nhạt đó không có một chút thuần khiết nào, tất cả đều đang chế giễu và khiêu khích hắn.

 

Ôn Trí tức giận, lại không làm gì được, hắn đã cảm nhận được sự đáng sợ của nam tiên cá mập, tự nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

 

Hắn muốn thể diện, A Già lại không đáp ứng. Bất kể là Vô Vọng Hải hay là tu tiên giới, quy tắc đều như nhau.

 

A Già là tiên cá mập, không phải người tốt, cho nên hắn chỉ vào Ôn Trí, vô tội mở miệng: "Chính hắn đưa ta đến nơi này."

 

Ánh nhìn của mọi người dành cho Ôn Trí trong nháy mắt thay đổi. Ôn Trí nhìn về phía Bạch Khanh Lăng, nhưng điều A Già nói vốn là sự thật, Bạch Khanh Lăng cũng không phủ nhận.

 

Nàng cũng chán ngấy việc tự cho mình là đúng của Ôn Trí, dù sao cũng không có ai là thánh cả, cho dù Ôn Trí lừa được tiên cá mập vì nàng thì sao? Cũng không chắc rằng mục đích của hắn là đơn thuần. Tu tiên, không phải là cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh nhất sẽ sống sót sao?

 

Nhìn một đám đồng môn, Bạch Khanh Lăng không giống như dáng vẻ yếu ớt lúc trước, nói to và dứt khoát: "Bạch Khanh Lăng ta, từ hôm nay trở đi, đoạn tuyệt quan hệ với Côn Luân Khê!"

 

"Sư phụ, Chưởng môn, Trưởng lão…" Nàng nhìn qua đám ngụy quân tử đạo mạo kia: "Trong lúc này, Khanh Lăng không muốn nói nhiều lời, các người có thể tự lo liệu."

 

Xem như để lại cho họ chút mặt mũi cuối cùng, trả lại những thứ nàng được hưởng thụ những năm gần đây. Sau ngày hôm nay, hai bên không nợ nhau!

 

Hoàng Phục trưởng lão còn muốn động thủ, bị chưởng môn cố gắng ngăn lại, lắc đầu, xua lợi tránh hại là bản năng của người tu tiên, chưởng môn đã ngăn cản hắn, hắn liền hiểu được người cùng đỉnh lô, hôm nay không giữ được.

 

A Già đắc ý cười cười, ánh mắt nam hiểm nhìn Ôn Trí, hắn không thích ánh mắt Ôn Trí nhìn Bạch Khanh Lăng. Ôn Trí đang thèm muốn Bạch Khanh Lăng của mình.

 

Ý định muốn gi**ết Ôn Trí nổi lên, A Già vừa định động thủ, rồi lại đột nhiên dừng lại, có lẽ, để Ôn Trí sống mới càng đau khổ. So với việc trực tiếp xé nát con mồi, đôi khi tiên cá mập thích tra tấn tàn nhẫn hơn, điều này làm cho họ cảm thấy phấn khích và sảng khoái.

 

Bây giờ A Già không còn muốn ăn Ôn Trí nữa, ở cùng Bạch Khanh Lăng quá lâu, nên cảm thấy mùi trên cơ thể Ôn Trí thật sự bẩn thỉu, ghê tởm.

 

Hừ nhẹ một tiếng, hắn đột nhiên ôm lấy Bạch Khanh Lăng, nhàn nhã rời đi trước mặt mọi người. Ôn Trí nhìn họ đi xa, trong miệng cảm thấy đắng nghét, cổ họng cảm thấy có mùi m**áu tanh, hắn cố gắng nhịn xuống

 

Trong ba tháng ở Vô Vọng Hải, đối mặt tiểu tiên cá xinh đẹp như vậy, hắn thật sự không có động tâm sao? Nghĩ kỹ thì chắc là có, cho nên hắn mới kể chuyện cho nàng nghe, dẫn nàng chơi đùa, muốn gi**ết nàng lại không có thể động thủ...

 

Trong ba tháng ở Vô Vọng Hải, đối mặt tiểu tiên cá xinh đẹp như vậy, hắn thật sự không có động tâm sao? Nghĩ kỹ thì chắc là có, cho nên hắn mới kể chuyện cho nàng nghe, dẫn nàng chơi đùa, muốn gi**ết nàng lại không có thể động thủ...

 

Tâm trạng của hắn đối với A Già rất phức tạp. Nhưng hắn cũng thật sự yêu Bạch Khanh Lăng, yêu rất nhiều năm, nếu không cũng sẽ không ngàn dặm vì nàng mà tìm kiếm, khổ tâm tìm cách cứu nàng... Nhưng nàng thờ ơ với điều này, thậm chí còn gh**ét hắn.

 

Hắn bị lừa gạt, Ôn Trí cười khổ, A Già từ "nàng" biến thành "chàng", Khanh Lăng chưa bao giờ là Khanh Lăng như hắn nghĩ, và giờ đây, tiên cá mập mà hắn lừa dối đã cướp đi nữ nhân mà hắn yêu nhiều năm.

 

Côn Luân Khê, sợ là... cũng không thể ở lại được nữa. Hắn không phải không biết tính cách chưởng môn, trưởng lão, chỉ là làm bộ không rõ mà thôi. Hiện giờ tình cảnh như vậy, hắn ở tu tiên giới dĩ nhiên là bị trừ khử, còn không bằng bị A Già đánh ch**ết, nhưng hắn cũng không muốn ch**ết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chang-tien-ca/10.html.]

 

Ôn Trí tự giễu cười, đây chính là tu tiên giới, cá lớn nuốt cá bé. A Già mạnh mẽ, có thể vô pháp vô thiên, xé hủy pháp trận, mang Khanh Lăng đi, hắn không bằng A Già, phải tiếp nhận chuyện bị trừng phạt.

 

Hắn hối hận, hối hận vì đã đi Vô Vọng Hải tìm kiếm. Sớm nên biết, tiên cá mập trân quý, chỉ tồn tại trong sách, không hề yếu đuối ngây thơ. Hắn thật sự thua rồi.

 

......

 

A Già bắt cóc Bạch Khanh Lăng trở về Vô Vọng Hải. Hắn vì Bạch Khanh Lăng của mình mà tìm một hòn đảo biệt lập. Cá mập ở đây đã tuyệt chủng và sẽ không làm hại Bạch Khanh Lăng.

 

Về việc có bạn đồng hành hay không, A Già không quan tâm lắm, tiên cá mập vốn cô đơn là quen rồi, ngoại trừ dính lấy bạn tình của mình, ai nguyện ý lui tới cùng cá mập khác chứ? Thật nhàn rỗi.

 

Bạch Khanh Lăng cực kỳ thích cuộc sống hiện tại, cũng không hề áp chế tu luyện nữa, lợi ích của cơ thể thuần âm sớm trở nên rõ ràng, trình độ tu luyện của nàng tăng lên với tốc độ đáng sợ.

 

Nàng cũng biết chuyện tiểu tiên cá A Già lúc trước lừa gạt nàng, giận hắn đã xem mình là như thức mà ăn đối đãi, giận hắn mấy ngày. A Già lo lắng đến mức quay đầu lại trong biển, cuối cùng không nhịn được mà khóc, nên Bạch Khanh Lăng đã mềm lòng và tha thứ cho hắn.

 

Dù sao hắn cũng đã là người hùng của nàng, lại vừa mới trưởng thành, trong lòng nhạy cảm lại bất an, nàng không rộng lượng thì phải làm sao? A Già cuối cùng cũng ngoan ngoãn.

 

Cho đến khi A Dã, một tiểu nam tiên cá mập lần theo mùi hương của Bạch Khanh Lăng đến hòn đảo biệt lập này thì A Già lại bùng nổ, chỉ bởi vì Bạch Khanh Lăng cảm thán một câu: "A Dã thật đúng là đáng yêu."

 

A Già bộc phát ghen tuông, bắt A Dã cam đoan nhiều lần là sẽ không ăn Bạch Khanh Lăng rồi đuổi ra thật xa.

 

Bạch Khanh Lăng vô cùng bất lực, tên tiên cá mập này quá dính người: "A Già sao có thể đối với bạn bè của mình như vậy?"

 

A Già ôm nàng, thân hình cao lớn dính vào người bạn đời của mình, bất mãn mở miệng: "Ta mới người hùng của tỷ."

 

Ý là, Bạch Khanh Lăng không nên khen A Dã đáng yêu, mà phải là khen A Già đáng yêu mới đúng. Nàng buồn cười nói: "A Già cần bạn bè.

 

“A Già không cần bạn bè." tiên cá mập lạnh lùng trả lời rồi nhíu mày: "A Già có tỷ tỷ, không cần bạn bè."

 

"Nhưng mà…"

 

"Không có nhưng mà!" A Già cắt ngang lời Bạch Khanh Lăng, nghiêm túc nhìn về phía nàng: "Ta và tỷ tỷ còn có chuyện rất quan trọng chưa làm."

 

Bạch Khanh Lăng khó hiểu: "Chuyện gì?"

 

Không đợi nàng kịp phản ứng, liền bị A Già ngã đè xuống. Nam tiên cá mập hét lên đầy phấn khích: "Chuyện sinh Tiểu ngư!"

 

(HẾT)

 

----

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình, hãy follow kênh của mình là fanpage Ký ức để theo dõi nhiều truyện hơn nha.

Các bộ truyện đã hoàn của page sẽ được update ở trang tiếp theo nha

Loading...