CHÂN ÁI CỦA HẦU GIA - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 22:26:09
Lượt xem: 6,481

3

Viên Thiếu Hiên đích thân đến cửa cầu hôn ta.

Hắn nói rằng trong yến tiệc thưởng hoa do Trưởng công chúa tổ chức, hắn đã nhất kiến chung tình với ta, không thể không cưới ta.

Kiếp trước sau khi thành thân, hắn cùng ta cầm sắt hòa minh, nồng tình mật ý.

Tự cho rằng phu thê tình thâm, ta liền hết lòng lo liệu việc nhà, hầu hạ mẹ chồng, đối đãi tốt với hạ nhân, thiện đãi tiểu thiếp.

Đặc biệt là đối với Tô Chỉ Nhược, ta càng thêm phần thương cảm.

Nàng ta là biểu điệt nữ (cháu họ) của mẹ chồng, từ khi chưa sinh ra đã được chỉ phúc vi hôn giữa hai gia đình.

Lại từ nhỏ cùng Viên Thiếu Hiên lớn lên, thanh mai trúc mã.

Nhưng khi vừa đến tuổi cập kê, gia đình nàng gặp nạn, trở thành con gái của tội thần.

Cuối cùng không chỉ mất đi hôn ước, mà còn chỉ có thể làm tiểu thiếp của vị hôn phu.

Bây giờ nghĩ lại, ta thật ngốc nghếch, biết rằng Viên Thiếu Hiên vì nàng ta mang tội mà hủy hôn, thì đã nên nhận ra bản chất thật của hắn.

Ban đầu ta không tin hai người họ không có tình cảm, còn rất để tâm.

Nhưng Viên Thiếu Hiên đối xử lạnh nhạt khắc nghiệt với nàng ta đến mức, đôi khi ta cũng thấy quá đáng.

Hắn thường xuyên mặt lạnh mắng nhiếc, thiếu ăn thiếu mặc, thậm chí động một chút là cấm túc.

Ta liền tin rằng phu quân đối với tiểu thiếp này thực sự là cực kỳ ghét bỏ.

Là nữ nhân, ta thay nàng ta mà cảm thấy đau lòng.

Nên mọi việc ta đều quan tâm chăm sóc, chu đáo đối đãi.

Trong cung thưởng cho hoa quả phương Nam, các chủ tử đều có phần, chỉ có Viên Thiếu Hiên là không cho Tô Chỉ Nhược.

Ta liền lén lút sai người đem phần của mình cho nàng ta.

Do tỷ tỷ của ta là Hoàng hậu, những loại hoa quả này trong phủ Thái phó không có gì lạ, ta cũng đã ăn đến ngán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/chan-ai-cua-hau-gia/chuong-3.html.]

Đến mùa đông lạnh giá, mỗi phòng đều có đủ than củi và áo bông dày, nhưng phòng của Tô Chỉ Nhược chỉ có áo bông cũ từ năm ngoái, than củi cũng thường thiếu hụt.

Ta biết là hạ nhân thấy gió chiều nào theo chiều ấy, nên đã đặc biệt nhắc nhở quản gia, còn sai tỳ nữ thân cận mang áo bông mới đến cho nàng ta.

Khi nàng ta bị tiểu thiếp khác là Phương thị hãm hại, nàng ta không thể biện minh, chỉ biết lặp đi lặp lại “trăm miệng cũng không thể giải thích rõ ràng”.

Viên Thiếu Hiên không điều tra, đã định cấm túc nàng ta.

Ta lại tốn công tốn sức tra rõ sự thật, minh oan cho nàng ta, trả lại sự trong sạch và tự do.

Sau này, ta qua đời vì khó sinh.

Ta tự cho rằng cuộc đời này dù ngắn ngủi, nhưng cũng đã viên mãn.

Không ngờ sau khi ta chết, linh hồn không vào luân hồi, mà lang thang trong thế gian.

Ta thấy Viên Thiếu Hiên sốt ruột nuốt trọn của hồi môn của ta, toàn bộ dâng cho Tô Chỉ Nhược.

Còn lập tức nâng nàng ta lên làm chính thất, vào cung xin phong hàm cho nàng ta.

Tô Chỉ Nhược bỗng chốc thay đổi dáng vẻ khổ sở như bạch liên hoa ngày trước.

Mặc bộ y phục gấm Ba Tư do tỷ tỷ tặng ta, đeo đầy trang sức vàng bạc châu báu, như hồ điệp cuối cùng cũng được thấy ánh sáng mặt trời, diễu võ giương oai tứ phía.

Đồng thời, nàng ta còn bớt xén tiền thưởng của hạ nhân, gây khó dễ cho các tiểu thiếp khác.

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

Nhưng Viên Thiếu Hiên chẳng mảy may bận tâm, ngược lại cưng chiều thả lỏng, để nàng ta tùy ý hành động.

Nhìn hai người thân mật gắn bó như keo sơn, lúc ấy ta mới nhận ra, hóa ra Viên Thiếu Hiên lạnh nhạt, khắc nghiệt với nàng ta không phải vì không yêu nàng ta.

Mà là vì yêu quá sâu đậm, nên mới dùng kế che mắt để bảo vệ nàng ta.

Hóa ra, bọn họ xem ta như kẻ ngốc để lừa gạt!

Linh hồn ta cười mãi rồi khóc, một lần nữa mở mắt, ông trời cho ta cơ hội làm lại từ đầu.

Lần này, ta muốn nhìn thật rõ ràng.

Không có ta đưa tay giúp đỡ, tình yêu chân thật của họ, liệu sẽ chịu được bao nhiêu thử thách.

Bình luận

15 bình luận

Loading...