CÂY BÔNG GÒN NỞ HOA - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-07 10:36:35
Lượt xem: 844

Anh ta rất coi trọng hình tượng của bản thân, tôi nói như vậy chắc chắn là ngày mai cả khu sẽ biết rằng Lâm Quân là loại đàn ông không chăm lo cho gia đình. 

Anh ta tự xây dựng hình tượng là một người đàn ông lương thiện, chăm chỉ làm việc, cố gắng kiếm tiền nuôi gia đình. 

Bây giờ, chỉ một câu nói của tôi đã phá vỡ hình tượng anh ta.

Anh ta bước tới, nắm ch/ặt lấy cổ tay tôi, nghiến răng nói: 

"Cô sợ con gái mình không nh/ảy xuống hay cô đã thực sự có một gia đình riêng ở bên ngoài rồi?" 

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

Tôi dùng hết sức hất tay anh ta ra, cố tình gắt gỏng mắng lại: 

"Không trách được khi tôi không thể nào dạy nó nên người, tất cả là tại có một ông bố vô trách nhiệm như anh. Anh cứ khăng khăng cho rằng tôi có người khác ở bên ngoài, sao anh không đưa ra bằng chứng?" 

Lâm Quân không ngờ rằng tôi sẽ chất vấn anh ta trước mặt bao nhiêu người như vậy, tức giận đến mức mặt mày đen xì. 

"Bằng chứng ở ngay đây này." 

Mẹ chồng tôi đến.

Tôi ngẩng lên nhìn, thấy bà Trương Đại Hoa dắt theo em chồng tôi đứng ngoài đám đông, hai người nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi với vẻ mặt như muốn ă/n t/ươi n/uốt s/ống tôi.

"Mọi người nhìn xem, nhà họ Lâm chúng tôi cưới phải thứ gì, không những có đàn ông bên ngoài mà còn sinh ra đ/ứa c/on h/oang."

Trương Đại Hoa hét lớn, em chồng ở bên phân phát tờ rơi. 

Rõ ràng là họ đã có sự chuẩn bị từ trước. 

Rất nhanh, mọi người trong tay đều nhận được một bản sao xét nghiệm quan hệ huyết thống, lần xét nghiệm này biểu thị Lâm Mạn Mạn và Lâm Quân không cùng huyết thống, hai người không phải cha con ruột.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cay-bong-gon-no-hoa/chuong-4.html.]

Em chồng xông đến trước mặt tôi, giơ tay định t/át tôi, "Con khốn này, lại để anh tao nuôi đứa con hoang cho mày bao năm nay, hôm nay tao phải đ/ánh ch/ết mày." 

Tôi giơ chân đạp văng cô ta ngã xuống đất. 

Em chồng á lên một tiếng, ngã lăn ra đất không đứng dậy được. 

Trương Đại Hoa như điên xông vào túm tóc tôi, tôi túm lấy cánh tay bà ta, rắc một cái, lập tức làm tr/ật luôn cả cánh tay của bà ta. 

Tôi là con gái một trong nhà, bố mẹ sợ tôi lớn lên bị người khác bắt nạt, từ lúc tôi tập đi đã tìm thầy dạy võ cho tôi. 

Trương Đại Hoa kêu r/ống lên như lợn bị ch/ọc t/iết, nghe rất chói tai và khó chịu. 

Lâm Quân cũng định động thủ với tôi, nhưng bị ánh mắt lạnh lẽo của tôi ngăn lại. 

Một bên, bà cô sợ tôi gây chuyện, vội vàng ngăn tôi lại, nhỏ giọng hỏi: 

"Này Lưu Ngọc, tờ giấy này là giả phải không?" 

Lúc đầu, mọi người vẫn còn bán tín bán nghi, cho đến khi tôi không hề sợ hãi đ/ánh ng/ã hai người đó, mọi người mới đoán chắc tờ giấy là giả, nếu không thì tôi đâu dám làm thế?

“Giả cái gì mà giả, đây là thật. Nếu không phải vì tôi biết Lâm Mạn Mạn không phải con gái ruột của tôi, tôi mới luôn không chu cấp cho họ, tại sao tôi phải nuôi thứ con hoang do cô ta đẻ ra chứ!” 

Lâm Quân thừa nhận là anh ta không chu cấp tiền bạc gì cho chúng tôi. 

Mọi người bừng tỉnh, hóa ra con người Lâm Quân xây dựng trước đây đều là giả tạo, thương yêu gia đình cái quái gì, có chí tiến thủ, công tác liên miên, nỗ lực nuôi gia đình, toàn là thứ vớ vẩn giả dối.

Lâm Mạn Mạn vẻ mặt không thể tin nổi, hét lớn lên “Làm sao bố có thể không phải là bố con? Bố nhất định là bố con, bà ta mới không phải là mẹ con chứ”.

Lâm Quân giả bộ đau buồn nói “Bố xác thực không phải là bố con về mặt huyết thống, nhưng bố đối xử với con như con gái, nếu con nguyện ý, con có thể tiếp tục gọi ta là bố”. 

Lâm Mạn Mạn khóc nấc lên, như không thể chấp nhận hết thảy mọi chuyện, miệng không ngừng mắng nhiếc tôi:

“Tại sao bà lại phản bội bố con tôi? Tại sao bà không đi ch/ết đi? Tôi hận bà, bà không phải là mẹ tôi, cả đời này tôi sẽ không bao giờ nhận bà, bà b/iến khỏi thế giới của tôi đi…".

Bình luận

3 bình luận

Loading...