Cao thủ trà xanh - Phần 7

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:24:17
Lượt xem: 867

Cố An Lâm càng cau mày chặt hơn, "Cô đến đây để nói với tôi điều này?! Cô đang làm gì để nhận lương vậy, một chút chuyện nhỏ này cũng phải hỏi tôi? Vũ Vi không ăn cô không xử lý được sao! Trả lương cho cô để cô nuôi cá trong đầu à? Không muốn làm có thể từ chức!”

 

Tôi biết rằng Cố An Lâm bây giờ đang khiển trách tôi vì tôi xin ý kiến, nhưng nếu tôi không xin ý kiến anh ta, sau này anh ta vẫn sẽ khiển trách tôi vì lý do tại sao tôi không đến xin ý kiến.

 

Không phải là không có cách tránh bão, mà là lần này cần phải đi ngược gió.

 

Tôi lặng lẽ cúi đầu, xấu hổ và run sợ đợi anh ta mắng xong, mới nói tiếp: “Không chỉ chuyện này, còn có một chuyện khác muốn báo cáo với anh, tôi bắt gặp Giám đốc Lưu và cấp dưới Lan Lam đang hôn nhau trong công ty. Chuyện tình công sở bị cấm trong công ty, họ là cấp dưới trực tiếp, chưa kể Giám đốc Lưu đã kết hôn. Giám đốc Lưu nên nộp báo cáo dự án của Cẩm Thành tại cuộc họp vào buổi chiều. Nếu báo cáo được thông qua, theo quy định, Giám đốc Lưu sẽ phụ trách các dự án lớn nên tôi muốn báo cáo anh để anh nắm rõ tình hình trước cuộc họp.”

 

Cố An Lâm im lặng một lúc, khuôn mặt căng thẳng của anh ta giãn ra, anh ta nói với tôi: "Tôi hiểu rồi, cô ra ngoài đi."

 

11.

 

Tôi bước vào phòng trà với chiếc túi giấy trên tay, lấy chiếc bánh kem bên trong ra và thoải mái thưởng thức.

 

Tôi đã chơi trò chơi này rất thích thú trong hai năm qua. Pudding dâu đựng trong túi giấy màu hồng, còn bánh kem đựng trong túi giấy màu trắng sữa. Tống Vũ Vi không bao giờ mở túi, tôi sẽ yêu cầu cửa hàng tráng miệng đổ đầy bánh kem vào túi bánh pudding dâu khi đặt hàng.

 

Sau đó tôi sẽ trốn trong phòng trà và thưởng thức chiếc bánh này một cách chậm rãi, nhai kỹ mà không lãng phí bất kỳ loại kem và vụn bánh nào, tôi cần loại khoái cảm này.

 

Khi tôi còn nhỏ, một chiếc bánh kem cốc nhỏ có giá hai tệ. Anh trai tôi phải đứng trước quầy, móc tiền ra nhẩm tính, đắn đo hồi lâu mới dám mua.

 

Kem dính rẻ tiền có hoa kem màu đỏ hoặc vàng trên cốc giấy dùng một lần, màu sắc của hoa rất không đồng đều, có thể nhìn thấy vết loang màu.

 

Nhưng đây là món ngon tột bậc của tuổi thơ tôi, tôi có thể cầm trên tay và ăn hết từ hàng bánh đến trước cửa nhà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cao-thu-tra-xanh/phan-7.html.]

Bất cứ khi nào cùng các bạn trong lớp cãi nhau, họ đều chế nhạo tôi không có cha mẹ! Tôi sẽ luôn tự tin hét lên rằng tôi có anh trai, anh trai tôi sẽ mua bánh cho tôi!

 

Bây giờ tôi trốn trong phòng trà và ăn những chiếc bánh đắt tiền với bao bì tinh xảo và trang trí đẹp mắt, nhưng thật khó để có tâm trạng lúc đó.

 

Tôi ăn bánh một cách chậm rãi, rồi gọi Tiểu Vương. Đã hai tháng kể từ ngày cha anh ta qua đời, với tư cách là một đồng nghiệp luôn có mối quan hệ tốt, tôi thường an ủi anh ta.

 

Chắc chắn, nỗi đau của anh đã giảm đi rất nhiều. Tôi trò chuyện với anh ta về kế hoạch cầu hôn của Cố An Lâm và đề cập đến nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô thành phố: "Tôi nghe nói rằng kế hoạch tái thiết lại bị đình trệ. Đó là một nơi rộng lớn và xa xôi như vậy. Tôi không biết khi nào nó sẽ được xây dựng lại."

 

Ở đầu bên kia anh ta cũng bày tỏ cảm xúc rằng tôi vẫn có thể tìm thấy một nơi hoang vắng như vậy ở Thành phố Tứ Xuyên.

 

Chúng tôi trò chuyện một lúc rồi cúp điện thoại.

 

12.

 

Lại nói, Tiểu Vương năm nay mới 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đã đến tập đoàn Long Bá chịu trách nhiệm lái xe cho Cố An Lâm.

 

Đừng coi thường vị trí tài xế, những người có địa vị xã hội như Cố An Lâm rất ít dùng những người trẻ tuổi như Tiểu Vương làm tài xế.

 

Tiểu Vương đã có thể nhận được công việc lương cao này vì Cố An Lâm có cảm tình với cha anh ta, tài xế cũ của Cố An Lâm, cha anh ta đã đ.â.m c.h.ế.t một người khi lái xe trong tình trạng say xỉn và phải ngồi tù.

 

Tiểu Vương đã nhận được công việc đó, vì vậy anh ta đã cố gắng hết sức hoàn thành tốt công việc. Anh ta là một thanh niên ngoan ngoãn, thường viết thư cho cha mình trong tù và không bao giờ bỏ lỡ bất kỳ chuyến thăm nào.

 

Say rượu lái xe đ.â.m c.h.ế.t người là phạm tội cẩu thả chứ không phải cố ý g.i.ế.t người, bị phạt tù có thời hạn đến ba năm. Cha anh ta rất thành khẩn thừa nhận lỗi lầm của mình, không trốn tránh, chỉ bị kết án hơn hai năm tù giam. Ông ta có thể sớm được ra tù và đoàn tụ với con trai.

 

Đáng tiếc, hai tháng trước cha Tiểu Vương bị xuất huyết não trong tù, cấp cứu không thành. Cha mẹ anh ta ly hôn từ khi anh ta còn nhỏ, cha anh ta không tái hôn, anh ta được cha nuôi dưỡng, tình cảm giữa hai cha con rất sâu đậm. Sau khi cha anh ta qua đời, tôi thấy vẻ mặt của Tiểu Vương như thể chính anh ta đã c.h.ế.t một lần.

Bình luận

3 bình luận

  • Nữ chính đỉnh quá. Thao túng tất cả và thoát đi an toàn luôn 👏

    Stella2412 1 tuần trước · Trả lời

  • truyện ngắn nhưng mà mị phải công nhận khá hay nha,nu9 giỏi suy tính lòng người, sát ngôn quan sát cực cường,cho nên có thể nhìn ra j đó rồi từ đó lợi dụng để đạt mục đích,thực sự là mốc 8 đời môi khi có người như nu9 là kẻ thù, nói chung đọc ko uổng phí tgian chút nào, thanks chủ nhà đã up

    ebe 2 tuần trước · Trả lời

  • Đỉnh, chất quá chị ơi. Kế hoạch trả thù và kiên nhẫn đỉnh của chóp ToT

    Kira 3 tuần trước · Trả lời

Loading...