Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CẢNH XUÂN TƯƠI ĐẸP TRÔI QUA - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-09-10 12:04:42
Lượt xem: 2,248

Yến tiệc diễn ra được một nửa, Tô Vãn Nhu lại đột nhiên gọi ta qua một bên.

 

Nàng ấy khó mà mở miệng hỏi: "Ta nghe nói, ngươi cho rằng Thái Tử thích ta?"

 

Ta gật đầu.

 

Tạ Từ Châu thật sự đúng là để người ta đến giải thích cho ta.

 

Nàng ấy chậc một tiếng, nhỏ giọng nói: "Sao có thể chứ? Diêm Vương sống như hắn, ta tới gần hắn cũng sợ hãi, ngươi không biết đâu, có lần cha ta bắt ta yểm hộ cho hắn ra khỏi thành, ngồi trong cùng một cái xe ngựa, ta cũng run rẩy, kết quả hắn thì hay rồi, vừa ra khỏi thành đã quay đầu cưỡi ngựa đi, ngay cả lời cũng không muốn nói với ta nửa câu."

 

Chuyện như thế ta không biết.

 

Tuy nhiên, thì ra không chỉ có một mình ta lúc đầu sợ hắn như vậy.

 

Ta cười: "Ta biết rồi, cám ơn ngươi."

 

Nàng ấy còn nói: "Ta còn tưởng rằng cả đời này hắn cũng sẽ không thích cô nương nào đâu, Khương tỷ tỷ, sao ngươi làm được thế?"

 

Ta nói không nên lời.

 

Bởi vì hắn đã từng, quả thực chán ghét ta.

 

Nhưng mà trước đó ta rất ít tiếp xúc với Tô Tam cô nương này, thế mà không biết, nàng ấy là người nói nhiều như thế.

 

Nàng ấy hỏi ta rất nhiều, cuối cùng đưa ra được một cái kết luận.

 

"Quả nhiên, anh hùng khó qua ải mỹ nhân."

 

Dù lòng dạ hắn có cứng rắn hơn nữa, thời gian lâu dài, ai có thể cam đoan, một chén canh, một bộ đồ mới, một câu nói dịu dàng, hắn có thể thờ ơ được mãi chứ?

 

22

 

Lại hai ngày nữa trôi qua, ta đi gặp Lệ phi.

 

Vốn muốn thuận đường đi dò thám ý của Tạ Từ Châu nhưng ta lại bị Lệ phi giữ chặt, lại nghe bà ấy nhắc đến chuyện nạp thiếp cho Tạ Từ Châu.

 

Bà ấy lúc trước vẫn luôn không quan tâm nói cho xong, rồi gõ rồi đánh ta một chầu, kêu ta chủ động đi thu xếp.

 

Ai bảo Tạ Từ Châu vì để tránh phiền phức mà trước kia đẩy việc này lên trên người ta chứ.

 

Hắn nói, hắn không muốn nạp thiếp, cho dù nạp thì cũng phải được ta đồng ý.

 

Thái độ của hắn đặt ở đó.

 

Ta lúc đó lại còn thích hắn, đương nhiên cũng thuận theo ý hắn, giả vờ ngây ngốc, làm đồ xấu xa kia.

 

Nhưng bây giờ, Lệ phi nói xong, giống như hơi sợ ta đau lòng, lại nói thêm một câu.

 

"Minh Nguyệt, việc này con thấy thế nào?"

 

Ta đương nhiên… Cũng muốn làm một chuyện tốt trước lúc rời đi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/canh-xuan-tuoi-dep-troi-qua/chuong-11.html.]

 

Tương lai Tạ Từ Châu còn phải làm Hoàng đế, bên cạnh không có nữ nhân thì làm thế nào được?

 

Thế là, thái độ của ta nóng bỏng: "Mẫu phi có vừa ý ai chưa? Con cũng tiện giúp đỡ lựa chọn."

 

Lệ phi đã sớm chuẩn bị, cầm chồng tập tranh ở bên cạnh ra.

 

Nhưng không ngờ, vừa xem không bao lâu, bà ấy đã nhức đầu.

 

Không lâu sau, có một thái y tiến vào.

 

Sau khi châm mấy châm, Lệ phi dễ chịu hơn rất nhiều.

 

Ta liếc mắt nhìn thái y kia, lại phát hiện hình như đã từng gặp.

 

Người này, hình như trước đó ta đã từng gặp khi về Lâm An thì phải?

 

Chính là lang trung đến từ kinh thành trong miệng cha ta kia.

 

Sau khi thái y này đi, ta mới giả vờ như vô ý mà hỏi thăm: "Trước đó hình như con chưa từng thấy thái y vừa rồi."

 

"Đó là cao nhân mà Từ Châu mời từ Dược Vương Cốc về, đại khái khoảng nửa năm trước, Từ Châu đón hắn ta vào kinh thành ăn ngon uống sướng ở lại mấy ngày, sau đó đưa đi, nói là có người bệnh nặng nào đó, vừa mới trở về, lại coi trọng dược liệu trong Thái y viện, lúc này mới bằng lòng xem bệnh ở đầu cho bản cung."

 

Có gió thổi tới từ ngoài điện.

 

Ta giật mình ngẩng đầu: "Thì ra là như vậy."

 

Người nào đó, cho tới bây giờ cũng không nói với ta.

 

23

 

Lệ phi ôm tranh chân dung, lại bắt đầu hứng thú bừng bừng thảo luận với ta.

 

"Con thấy người này ra sao?”

 

"Người này thì sao?"

 

Ta đột nhiên có hơi mất hết tinh thần.

 

Chỉ nhìn sơ qua một chút: "Rất tốt, nhìn có vẻ tính cách không tệ, Tạ Từ Châu hẳn sẽ…"

 

Sẽ thích?

 

Hình như cũng không.

 

Để khiến hắn thích một người, rất khó khăn.

 

Lúc ta đang nghĩ ngợi, lại có tiếng nội thị thông truyền vang lên.

 

Là Tạ Từ Châu tới.

 

Bóng dáng của hắn chìm khuất trong ánh đèn lồng giao nhau, mờ ảo khó phân biệt, chiếc áo choàng trên người lại bay phấp phới trong gió lùa vào từ ngoài điện.

Loading...