Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cẩm Thuỷ Thang Thang - Chương 18: .

Cập nhật lúc: 2024-08-04 20:23:11
Lượt xem: 292

Ngọn lửa bị chôn vùi dưới lòng đất sinh sôi nảy nở, leo lên nhiều năm, cuối cùng cũng lóe lên tia lửa trên mặt đất.

Mượn thế gió xuân, thiêu rụi những cành khô lá héo che lấp.

Ngọn lửa bùng cháy dữ dội.

Mảnh đất chân tướng rốt cuộc cũng nhìn thấy ánh sáng.

Ba ngày sau, Cố Tử Uyên soạn một cáo trạng đưa đến phủ nha, vạch trần tội ác buôn bán muối tư, vận chuyển cống phẩm trái phép, tham ô lương thực cứu trợ thiên tai của cha mẹ hắn nhiều năm qua.

Làm Cố thiếu gia bao nhiêu năm, hắn chưa bao giờ hỏi đến chuyện làm ăn của Cố gia.

Vậy mà trong vòng ba ngày ngắn ngủi, hắn đã sấm rền gió cuốn điều tra tất cả các cửa hàng và kho hàng.

Hắn biết thương nhân đều là gian trá, cha mẹ hắn có thể trở thành nhà giàu nhất Giang Nam, không có khả năng hoàn toàn trong sạch.

Hắn làm quan, chính là vì có thể trấn áp bọn họ, để bọn họ không đến mức càng lún càng sâu.

Ai ngờ, bọn họ đã sớm sa chân vào vũng bùn rồi.

Không chỉ như vậy, hắn còn tìm được bằng chứng năm đó Cố Chấn Thanh hãm hại Sầm gia, vu oan Sầm gia thông đồng bán nước trong thư phòng của Cố Chấn Thanh, cũng giao nộp cho phủ nha.

Chuyện này vừa ra, cả triều đình chấn động.

Có kẻ lòng lang dạ sói, tham lam vô đáy.

Lại có người đứng giữa tình thân và luật pháp, không chút do dự lựa chọn vế sau.

---

25.

Ngày Cố Chấn Thanh bị bắt, là Cố Tử Uyên tự mình đi theo tri phủ đến bắt người.

Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được, bản thân ngày đêm mong chờ con trai thi đỗ làm quan, tưởng rằng từ nay về sau Cố gia có thể vừa có tiề n vừa có quyền, lại tự chui đầu vào lưới.

Bọn họ phẫn hận mắn h chử i con trai vong ân phụ nghĩa, không xứng làm con cháu Cố gia, ch ết rồi xuống địa ngục cũng không mặt mũi nào nhìn tổ tông mười tám đời.

Cố Tử Uyên đứng bên cạnh tri phủ, mặc kệ bọn họ mắn g chử i, từ đầu đến cuối không nhìn cha mẹ mình một cái, thần sắc lạnh lùng như sắt.

Chỉ có đôi lông mi khẽ run rẩy lúc gió thổi qua mới để lộ ra cảm xúc của hắn.

Hốc mắt hắn đã đỏ hoe từ lâu.

Không lâu sau, công văn của Hình bộ gửi xuống.

Toàn bộ gia sản của Cố gia bị tịch thu, Cố Chấn Thanh bị xử trảm, Cửu vương gia bị áp giải về kinh giao cho hoàng thượng xử lý.

Xét thấy Cố Tử Uyên đại nghĩa diệt thân, hoàng thượng vô cùng khen ngợi, không những đặc biệt tha cho hắn, không bị liên lụy, còn điều động chức quan của hắn đến Ngự Sử Đài, khích lệ hắn đừng quên tâm nguyện ban đầu, vì nước vì dân, trừng trị kẻ gian tà.

Cố Chấn Thanh ở trong ngục biết được tin tức này, ngửa mặt lên trời cười to, cười đến mức đột nhiên không còn tiếng động nữa.

Chờ đến khi ngục tốt đến xem xét, mới phát hiện ra ông ta đã tắt thở từ lâu.

Tần thị gào thét, cũng đập đầu vào tường t ự sát.

Coi như là giúp phủ nha tiết kiệm được một khoản tiề n thuê đao phủ.

---

26.

Ngày Cố Tử Uyên đến kinh thành nhậm chức, ta đến bến tàu tiễn hắn.

Ta nói rõ thân phận mình là con cháu Sầm gia cho hắn biết.

Hắn không hề ngạc nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cam-thuy-thang-thang/chuong-18.html.]

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

"Quyển sổ sách kia rõ ràng như vậy, nhất định là người nắm rõ chuyện làm ăn của Cố gia chúng ta mới có thể viết ra được."

"Chuyện làm ăn của Cố gia, ngoài cha ta ra, người rõ ràng nhất chính là nàng."

"Ngày hôm đó vị đại ca kia chặn đường, lựa chọn giao đồ vật cho ta mà không phải phủ nha, ta liền đoán được, là nàng."

"Nếu như là người ngoài, có thể trực tiếp đến phủ nha tố cáo Cố gia chúng ta, tuyệt đối sẽ không đán h rắn động cỏ."

Quả nhiên là Cố ngự sử danh tiếng lẫy lừng sau này, không có gì có thể qua mắt được hắn.

Ta hỏi Cố Tử Uyên: "Vậy chàng có biết tại sao ta lại làm như vậy không?"

Hắn nhìn dòng sông cuồn cuộn trước mặt:

"Nàng muốn xem xem, ta có vì tình riêng mà bao che cho cha mẹ, tiêu hủy chứng cứ hay không."

"Nếu như ta thật sự làm như vậy, nàng sẽ thế nào?"

Ta kiên định mở miệng: "Ta sẽ giế t cả chàng."

Hắn cười chua chát: "Cho nên nàng không phải vì muốn bảo vệ ta, để ta không bị liên lụy, mà là sợ ta trở thành con cá lọt lưới."

Ta cúi đầu xuống, không nói gì.

Thuyền phu bắt đầu gọi khách lên thuyền.

Cố Tử Uyên bước về phía cầu thang, đúng lúc giẫm chân lên bậc thang, hắn đột nhiên xoay người quay lại trước mặt ta.

"Nói cho ta biết, chuyện mẹ ta và tỷ tỷ nàng bị bắ t cóc, không liên quan đến nàng, có phải không?"

Khoảnh khắc này, ta vậy mà lại muốn khóc.

Rõ ràng hắn đã đoán được tất cả, vậy mà vẫn còn cố chấp hỏi một câu như vậy.

Cần gì chứ?

"A Ninh, đi cùng ta."

Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta: "Ta không trách nàng, là Cố gia chúng ta nợ Sầm gia các ngươi. Chúng ta bắt đầu lại từ đầu, quên hết tất cả mọi chuyện, được không?"

Ta nhìn hắn, khóe miệng nở nụ cười:

"Cố thiếu gia, chàng là quân tử, quân tử khác với người thường ở chỗ, có thể khắc chế bản thân."

"Cho nên chàng có thể đè nén những thù hận đau khổ này, bởi vì chàng cảm thấy là Cố gia nợ Sầm gia."

"Nhưng mà chàng có thể khắc chế cả đời sao? Nhiều năm sau, dung nhan ta già nua, tình yêu của chàng không còn nữa, chàng có thể đảm bảo sẽ không dùng chuyện hôm nay làm vũ kh í, phản lại đâ m về phía ta sao?"

Cố Tử Uyên không chút do dự: "Ta có thể. Giống như tỷ tỷ nàng, cho dù nàng ấy có biến thành bộ dạng gì, ta đều sẽ không rời không bỏ."

Ta lắc đầu: "Nhưng mà ta không thể."

Ta không phải là quân tử, cũng không làm được điều rộng lượng như vậy.

Phân biệt rõ ràng hắn và vợ chồng Cố Chấn Thanh, đã là giới hạn lý trí của ta trong đời này.

Ta không muốn cả đời sau này, nhìn thấy hắn liền nhớ đến cha mẹ hắn đã giế t cha mẹ ta như thế nào, hại nhà tan cửa nát như thế nào.

Ta sợ nếu như có một ngày, tình nghĩa không còn, ta sẽ không chút do dự giơ d.a.o đâ m vào tim hắn.

Sầm gia chỉ còn lại một mình ta.

Ta nên sống thật tốt, không thể vì thù hận mà hủy hoại bản thân mình nữa.

"Cố thiếu gia, chúng ta đường ai nấy đi."

Cẩm thủy thang thang, cùng quân trường biệt.

Nguyện quân thiên vạn tuế, vô tuế bất phùng xuân.

Loading...