Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cẩm Thuỷ Thang Thang - Chương 11: .

Cập nhật lúc: 2024-08-04 20:22:57
Lượt xem: 61

Ta ở lại chùa một ngày, tụng hết tất cả kinh Phật, đến chiều tối mới quay về Cố gia.

Vừa vào cửa đã thấy bên trong rối loạn như nồi cháo.

Cố Chấn Thanh cầm một phong thư trong tay, sắc mặt xanh đen, không biết đang bàn bạc điều gì với Cố Tử Uyên.

Thấy ta vào cửa, ông ta đột nhiên nổi giận: "Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi còn có tâm trạng ra ngoài nhàn rỗi sao?"

Ta vội vàng tiến lên hỏi thăm đã xảy ra chuyện gì.

Cố Tử Uyên sắc mặt trắng bệch: "Mẹ ta và tỷ tỷ ngươi, xảy ra chuyện rồi."

Tần thị và Sầm Tâm Nguyệt sau khi cầu phúc xong ở chùa Pháp Hoa, theo lệ thường là ban phát đồ cúng cho những người ăn mày lang thang.

Nhưng mà không biết vì sao số lượng người ăn mày hôm nay lại nhiều hơn so với ngày thường rất nhiều, trong nháy mắt đã bao vây bọn họ.

Mặc dù gia đinh và hộ vệ của Cố gia ở cách đó không xa, nhưng mà ai cũng không ngờ tới trong đám người ăn mày đó lại có kẻ gian trá giấu mình.

Chờ đến khi bọn họ phát hiện ra có gì đó không ổn, đuổi đám người ăn mày kia đi, Tần thị và Sầm Tâm Nguyệt đã không thấy đâu nữa.

Bức thư trong tay Cố Chấn Thanh chính là thư tống tiề n do đám người bắ t cóc kia gửi tới.

Bọn chúng lớn tiếng tuyên bố, nếu như Cố gia dám báo quan, liền chuẩn bị nhặt xác đi.

Cố Tử Uyên nói xong, mới hỏi ta: "Hôm nay ngươi đi đâu vậy?"

Ta đỏ hoe đôi mắt nói: "Mẹ chồng và tỷ tỷ không chịu dẫn thiếp đến chùa Pháp Hoa, thiếp liền tự mình tìm một ngôi chùa để cầu phúc cho chàng, sớm biết như vậy thiếp nên mặt dày mày dạn đi theo mới phải."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cam-thuy-thang-thang/chuong-11.html.]

Cố Tử Uyên phản bác: "Nàng nói gì vậy? Nếu như nàng cũng đi theo, bây giờ đã là ba người xảy ra chuyện rồi."

Hắn như trút được gánh nặng: "May mà nàng không đi."

Trong lúc nói chuyện, Cố Chấn Thanh bên kia đã quyết định.

"Không thể đưa tiề n chuộc."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

"Cũng không thể báo quan."

---

14.

Đêm đó, Cố gia phụ tử cãi nhau một trận lớn.

Kẻ bắt cóc đòi mười vạn lượng bạc, mặc dù Cố Chấn Thanh có thể bỏ ra số tiề n này, nhưng ông ta sao có thể cam tâm tình nguyện được chứ?

Một người vợ già sắc tàn, một người con dâu mới cưới không lâu.

Hai người phụ nữ, lại muốn lấy đi gia sản mà ông ta vất vả nửa đời người mới có được, nằm mơ đi.

Ông ta cũng không muốn báo quan, ai biết được Tần thị và Sầm Tâm Nguyệt ở trong hang ổ của bọn bắt cóc đã gặp phải chuyện gì.

Báo quan, chẳng phải là để cho người cả thành đều xem trò cười của Cố Chấn Thanh ông ta sao.

"Chuyện này đều là do Sầm Tâm Nguyệt hành sự phô trương, làm ra thanh thế lớn như vậy, sợ người khác không biết Cố gia chúng ta có tiề n."

"Mẹ con cũng vậy, ta thấy bà ta là đáng đời."

Loading...