Cạm Bẫy Ngọt Ngào - Chương 11: Hoàn

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:12:51
Lượt xem: 1,712

22

Vậy, thằng béo đó là Giang Yến Lâm?

Lẽ ra tôi nên nhận ra sớm hơn, lẽ ra nên nhận ra khi anh ấy hỏi tôi học tiểu học ở trường nào.

Nhưng mà, Giang Yến Lâm thay đổi quá nhiều rồi, ai mà nhận ra được anh ấy chính là thằng bé béo ú hồi nhỏ.

Giờ nghĩ lại, có lẽ Giang Yến Lâm bị bắt nạt không phải vì béo, mà là vì cái mặt cau có suốt ngày của anh ấy.

Ai mà nhìn không sợ.

Phải làm sao bây giờ?

Làm sao để dỗ đây!

Tôi còn chưa nghĩ ra cách, Giang Yến Lâm đã lau tay rồi đứng dậy: "Ăn no rồi."

Anh ấy đặt bát đầy thịt cua bên cạnh tôi, lẩm bẩm: "Ăn nhiều vào, cho nó lấp đầy não."

Tôi: "..."

Tên kiêu ngạo!

Thôi được rồi.

Xem như vì bát cua này, lát nữa hãy nghĩ cách dỗ anh ấy.

23

Buổi tối, dì đưa đồ dùng vệ sinh cho tôi.

"Phải rồi, bà chủ nhỏ, cậu Giang dặn tôi lấy mấy bộ tứ chiếc từ biệt thự về, tôi để ở ngăn trên cùng tủ quần áo."

"Bộ tứ hợp nhất? Không phải vứt đi rồi sao?"

Dì cười tít mắt: "Làm sao mà vứt được! Vài bộ chăn ga gối đệm này tháng trước mới mua về để dự phòng."

"Dì, dì vừa bảo là Giang Yến Lâm bảo dì mang về?"

"Đúng vậy, thằng bé luôn dặn dì là trừ ra bộ tứ hợp nhất ở phòng ngủ chính, còn lại đều mang về đây."

Hừ, tên Giang Yên Lâm này, thật là lắm mưu mẹo.

Thôi không dỗ nữa, kệ anh ấy giận c.h.ế.t đi.

Tôi tắm xong ra ngoài, Giang Yến Lâm đã nằm trên giường rồi.

Vẫn là nằm ở mép giường.

Thôi được rồi, dỗ anh ấy một chút vậy.

Tôi chui vào trong chăn, rúc vào trong.

"Giang tổng."

Không có phản ứng.

"Chồng à."

Có một chút cử động.

"Anh Giang."

Phản ứng rõ ràng.

"Nhìn này, em đều nhớ ra rồi, ôm em đi."

"Bỏ lỡ cơ hội này là không có lần sau đâu nhé."

Giang Yến Lâm nhanh chóng tiến sát lại, ôm tôi vào lòng.

"Em ôm anh nè, nhaa, đừng giận nữa được không?"

Anh ấy ngoảnh mặt đi, không thèm nhìn tôi.

"Anh mà giận nữa, em cũng giận luôn đấy."

Đàn ông, đúng là phiền phức hết sức.

Nếu không vì anh là thằng béo đó, tôi mới lười dỗ anh ấy bằng giọng ngọt ngào như thế này.

"Hứa Kiều Nhất, không thể như vậy được." Giang Yến Lâm cuối cùng cũng không thể bình tĩnh, tủi thân nói: "Em không thể dỗ anh một chút sao?"

"Anh chịu nói chuyện với em rồi à?"

Tôi rèn sắt khi còn nóng : "Em cũng không cố ý không nhớ ra, rõ ràng anh nhớ mà không nhắc em, em bị anh che giấu như đứa ngốc, chưa tính toán với anh nữa kìa."

"Hiểu lầm anh thích đàn ông là lỗi của em nhưng ai bảo em ngủ chung giường với anh mà không có phản ứng gì, còn nằm cách xa em như vậy, em không nghi ngờ em 'ấy' của anh sao?"

"Anh sớm nói thích em không phải tốt hơn sao? Sớm nói chúng ta sớm ôm hôn, nâng cao nhau rồi? Còn làm gì hợp đồng hôn nhân, nói gì sau hôn nhân không can thiệp lẫn nhau để đối phó với phụ huynh? Em còn biết làm gì ngoài công việc chứ?"

"Đổ lỗi cho người khác."

"Sớm nói thì em đã không phải ngày ngày lo lắng về việc tiền lương hưu của mình không được bảo đảm."

Giang Yến Lâm từ tốn giải thích: "Chỉ sợ em nghĩ anh có ý đồ xấu, tìm cớ thoái thác thôi."

"Anh đẹp trai, giàu có thế này, làm sao em có thể không thích anh được?"

"Cua khó bóc như vậy mà anh còn bóc cho em một tô to, anh tốt với em như vậy, sau này em sẽ càng thích anh hơn nữa."

"Hơn nữa, anh nói, dạo này em đối xử với anh không tốt sao? Vừa tận tay làm bento cho anh, vừa đích thân mang đến tận nơi đút cho anh ăn. Nhìn này, em còn đang dỗ anh, ai mà không phải là chồng dỗ vợ cơ chứ."

Tôi đã dùng hết tất cả những lời nói PUA mà tôi học được trong đời này vào đây rồi.

Nếu mà không được nữa thì tôi bó tay rồi.

"Khụ khụ, nói nhiều thế này, em hơi khát nước rồi."

Giang Yến Lâm lật chăn ra khỏi giường: "Anh đi rót nước cho em."

Tốt lắm.

Nắm bắt được rồi.

Tiền lương hưu được bảo đảm rồi.

24

Đợi đến khi Giang Yến Lâm lấy nước xong trở lại, cơn giận của anh ấy đã tan biến.

Một cốc nước ấm vào bụng, tôi sẽ đi hỏi tội.

"Tại sao anh lừa dì vứt bộ tứ chiếc đi! Rõ ràng là anh chàng tâm cơ bảo dì lấy đi!"

"Có phải đã sớm muốn mưu đồ bất chính, không an phận thủ thường với em rồi không!"

"Vì vậy," bị tôi vạch trần sự thật, Giang Yến Lâm không hề cảm thấy xấu hổ: "Vợ ơi, em có đồng ý không?"

...

25

Tôi nằm trong vòng tay Giang Yến Lâm, mãi vẫn không ngủ được: "Vậy, anh nhận ra em từ lúc nào?"

Anh ấy vuốt ve mái tóc mảnh mai của tôi: "Nhận ra em ngay từ lần đầu gặp mặt, em có đôi mắt và lông mày rất giống lúc nhỏ."

"Em tưởng anh không thích phụ nữ vì trong lòng đã có người khác."

"Không có." Anh ấy hôn lên trán tôi, "Chỉ có em, luôn chỉ có em."

Thì ra.

Luôn luôn.

Chỉ có em.

 

(Chính văn hoàn)

 

Ngoại truyện

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cam-bay-ngot-ngao/chuong-11-hoan.html.]

Trên trang cá nhân của Giang Yến Lâm: Động não vì yêu (Riêng tư, chỉ người riêng tư mới xem được)

1

Không ngờ một ngày nào đó lại gặp lại cô ấy.

Cô ấy có đôi mắt và lông mày rất giống lúc nhỏ.

Cô ấy đến công ty với sếp để đàm phán hợp tác, tôi lợi dụng chức vụ để tiếp cận cô ấy.

Nhưng có vẻ như cô ấy không nhận ra tôi.

2

Để có thể gặp cô ấy, tôi đã hợp tác với công ty cô ấy làm việc.

Một công ty nhỏ và rách nát.

Cô ấy thật sự không nhớ ra tôi, tôi rất tức giận.

3

Làm sao cho hợp lý để cô ấy đến làm việc cạnh mình, phiền phức.

4

Cô ấy đăng bài trên vòng bạn bè nói không muốn cố gắng nữa, cơ hội của tôi đến rồi.

Ngoài tiền ra tôi chẳng có gì cả.

5

He he, cô ấy đã đồng ý đăng ký kết hôn với tôi rồi.

Gọi tôi là "chồng" rồi.

Sẽ sớm có vợ rồi.

6

Giấy đăng ký kết hôn còn chưa nóng hổi, đã phải đi công tác đột xuất.

7

Nuôi lũ này để làm gì.

Mình còn chưa có vợ.

Thèm vợ quá.

Đi công tác ba ngày rồi mà cô ấy không nhắn tin gì cho mình.

8

Kết thúc công tác! Ông đây cuối cùng cũng có thể về gặp vợ yêu rồi!

9

Vợ yêu đăng bài, bảo rằng "người yêu não tàn phải đào rau dại mười tám năm".

Bị vợ yêu phát hiện ra là mình yêu não tàn rồi à?

10

Giàu như tôi mà đi hái rau à?

Thôi, thôi không về nữa.

Vợ thích tiền, vậy ta cứ cố gắng kiếm tiền để cho vợ tiêu.

Vợ tiêu tiền của tôi, vui.

11

Vợ mua đồ cho tôi.

Ánh mắt thật tốt.

Chỉ là kích thước quần lót không mua đúng.

12

Lần đầu tiên ngủ chung với vợ, làm thế nào để không khiến cô ấy ghét?

Lo lắng.

13

Không muốn ngủ riêng giường với vợ nhưng cũng không dám đến gần vợ.

Ngủ mép giường thật mệt mỏi.

14

Vợ yêu nấu cơm cho tôi rồi.

He he, ngon thật.

15

Chơi bài cào với vợ yêu, cô ấy ôm tôi!

Sau này tôi sẽ giúp cô ấy thắng đậu mỗi ngày.

16

Vợ đưa tôi về quê ra mắt bố mẹ.

Cách mạng sắp thành công rồi.

17

Vợ yêu lần đầu tiên gọi tôi là "chồng" trước mặt người khác.

He he.

Tên bạn trai cũ và tên sếp cũ, coi như xong rồi.

18

Giận!

Vợ tưởng tôi thích đàn ông!

Vẫn không nhớ ra tôi!

Càng tức giận hơn!

Nhưng môi vợ mềm quá.

Muốn hôn.

19

Tôi đã bóc cho vợ yêu một tô thịt cua lớn rồi.

Cô ấy sao vẫn chưa đến dỗ tôi.

Tức.

20

Quả nhiên, vợ yêu của tôi là người vợ tốt nhất trên thế giới.

Tôi yêu Hứa Kiều Nhất.

(Hết)

 

Bình luận

3 bình luận

Loading...