Cai Nghiện - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-06 08:49:46
Lượt xem: 1,534

Lúc Giang Đông ý thức được người tên Cố Dã này có khả năng thật sự tồn tại, sắc mặt anh ta âm trầm đến dọa người.

 

Anh ta ném ly rượu đi, một cước đá lên người kẻ đang giỡn cợt, anh ta nói:

 

"Nam Thiến, bây giờ em sửa miệng chịu thua tôi, tôi con mẹ nó sẽ không so đo với em."

 

Tôi quét mắt nhìn đống hỗn độn đầy đất, mỉm cười nói với anh ta:

 

"Đừng nha Giang thiếu gia, không so đo anh liền không giống Cố Dã của tôi rồi."

 

"Có điều, Cố Dã của tôi lúc so đo lên sẽ không quăng ly rượu, đá tiểu đệ thấp kém như vậy, anh ấy bị trêu chọc nóng nảy cũng không hé răng, trực tiếp mò súng lên đạn, còn không quên lắp thêm cái ống giảm thanh."

 

Nói xong, tôi lấy tay giả làm súng, ngắm thẳng vào đầu anh ta.

 

"Bằng!"

 

Gân xanh trên trán Giang Đông dữ dội nổi lên, tôi liếc anh ta một cái cuối cùng, sau đó mỉm cười xoay người rời đi.

 

Ồn ào hỗn loạn ở phía sau không còn quan hệ với tôi nữa, tôi lau vệt nước mắt trên mặt đi.

 

Tạm biệt, Cố Dã.

 

Nếu đã từng dứt khoát rời đi, vậy thì bất luận thế nào cũng không nên đến làm phiền nữa.

 

________

Sau cái đêm đó, cuộc sống của tôi bình yên trở lại.

 

Cố Dã không còn xuất hiện trong giấc mơ của tôi nữa, lúc không có việc gì khó tránh khỏi mất mát.

 

Giang Đông thông qua người khác truyền lời cho tôi, người kia nói:

 

"Chưa từng thấy anh Đông tức giận lớn như vậy, anh ấy thế mà lại cắt điện thoại của Lâm Ca quyết định theo cô về nhà. Chỉ cần cô chủ động tìm anh ấy mềm mại dỗ dành giống như trước đây, cô liền coi như hết khổ rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cai-nghien/chuong-4.html.]

 

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

Tôi trực tiếp chặn người kia, tôi quả thật hết khổ rồi, mỗi ngày đều không đau tim nữa, lúc làm việc cũng thoải mái hơn rất nhiều.

 

Vừa khéo đoàn kịch cũng bắt đầu tập kịch bản mới, đối diễn với tôi là nam diễn viên đang hot Thịnh Cảnh. 

 

Anh ta đến đoàn kịch tập luyện kỹ xảo, đoàn kịch vô cùng coi trọng, không tiếc thiết kế kịch bản mới cho anh ta.

 

Nhưng khoảnh khắc cầm lấy kịch bản kia, tôi cả người đều lông tóc dựng đứng.

 

Đó là một hồi sinh tử ngược luyến, nam nữ chính không cùng phe cánh, sau khi trải qua thăm dò trêu chọc, phòng tuyến tâm lý của hai người dần dần thất thủ.

 

Chân tình của bọn họ bị lời nói dối che giấu, như thật như giả trầm luân giữa tình yêu và dục vọng. Lựa chọn cuối cùng, nam chính dẫn đầu cầm súng nhắm về phía nữ chính.

 

Không sai.

 

Trong súng, không có đạn!

 

Dao găm của cô gái cắt qua cổ chàng trai, chàng trai mỉm cười nhận thua.

 

Kiếp sau, anh ta nói, kiếp sau em phải đưa tôi về nhà đấy....

 

Một bàn tay vô hình trong nháy mắt bóp chặt lấy cổ tôi, đau khổ giống như thủy triều dâng lên, nhấn chìm tôi vào trong đó.

 

"Nam chính này, tên là Cố Dã sao?" Tôi thì thào hỏi.

 

Thịnh Cảnh đúng lúc này tiến vào.

 

Anh ta bước từ ngoài cửa vào, ánh sáng sau lưng chiếu vào, hình dáng của anh ta giống như khảm lên một tầng viền vàng vậy.

 

Một đám người cầm kịch bản vừa đi vừa thảo luận gì đó, anh ta lễ phép lại xa cách hướng về phía tôi tỏ ý gật đầu, sau đó tự nhiên ngồi xuống sô pha bên cạnh tôi.

 

"Cái tên Cố Dã này không tệ, vậy thì dùng nó đi." Anh ta nói.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...