Chạm để tắt
Chạm để tắt

CÁ ƯƠN - 7 (FULL)

Cập nhật lúc: 2024-07-25 08:12:35
Lượt xem: 270

***

Mọi người trên sân đều cười. Sắc mặt Tống Lộ trắng bệch. Tống Hà nắm góc áo cãi lại.

 

"Tống Hà, nếu như cô phủ nhận, tôi có rất nhiều chứng cứ." - Hai người bạn cùng phòng khác của tôi chen vào chế nhạo Tống Hà.

 

Rồi cô ta tái mặt và cúi đầu xuống, không dám nhìn xung quanh trước những ánh mắt sắc lẹm của những người trên sân.

 

Tôi đã quen với những người như Tống Hà. Tôi chịu đựng mọi thứ vì Tống Lộ, và để cô ta cưỡi đầu cưỡi cổ tôi. Cô ta đối xử với tôi như một máy ATM và người hầu. Hay tại tôi quá ng..u nên không nhìn rõ tham vọng của cô ta.

 

Tống Lộ loạng choạng hai lần: "Anh thật không biết có chuyện như vậy, Diệu Diệu, chúng ta không thể quay lại sao? Hồi cấp ba, anh bảo vệ em, cũng chỉ có em bảo vệ anh, sao bây giờ anh hết lòng yêu em, em lại muốn từ bỏ anh?"

 

Tôi cười khổ. Tống Lộ ơi Tống Lộ, đến với anh ư, chuyện gì sẽ xảy ra?

 

"Tống Lộ, anh có thực sự thích hợp ở bên phụ nữ không? Tôi khuyên anh nên về nhà mà làm tròn trách nhiệm Mã Bảo Nam của anh đi... Mẹ anh sẽ yêu anh mãi mãi..."

 

Tống Lộ như phát điên, tiến về phía tôi, đôi mắt hắn đỏ hoe nhìn thẳng vào tôi. Trong lòng tôi có chút sợ hãi. Sợ rằng hắn, một kẻ mất trí, sẽ làm điều đó.

 

Anh trai tôi nhìn thấy cảnh này khi anh vừa từ công ty đến, vội vàng ngăn cản Tống Lộ: "Cậu lại muốn ăn h.i.ế.p em gái tôi à?"

 

Sau đó, Tống Lộ bị anh trai tôi ngăn cản. Hắn văng ra xa hàng chục mét.

 

Mẹ của Tống Lộ, mẹ chồng cũ của tôi, đã gọi video với tôi thông qua điện thoại của Tống Hà. Trên điện thoại, bà mẹ chồng đạo đức giả này đã lột bỏ mặt nạ, bà ta hùng hổ nói rằng tôi hại con trai quý giá của bà ta, lời lẽ y hệt năm đó khi tôi sảy thai.

 

Khuôn mặt bà ta hung dữ và thô tục. Thật đáng buồn.

10

 

Trước khi tôi và Tống Lộ kết hôn vào năm đó, mẹ hắn đã đến nhà tôi một lần để thảo luận về cuộc hôn nhân của tôi với Tống Lộ. Lúc đó bà ta thật đáng quý và dịu dàng làm sao. Bà ta làm tôi nghĩ rằng kết hôn có nghĩa là có thêm một người mẹ.

 

Đã lấy chồng xa lại chọn trúng Mã Bảo Nam thì làm sao có thể có nhiều mẹ hơn chứ? Là có thêm một tổ tông thôi.

 

Những gì tôi mơ là một gia đình hòa thuận thực sự, nào có cần nhiều mẹ hơn đâu, sự ghẻ lạnh giữa mẹ chồng nàng dâu ngày càng lớn sau khi tôi cưới con trai bà ta...

 

Ngay từ ngày đầu tiên tôi kết hôn, sự ghẻ lạnh đã nảy sinh.

 

Tôi nhìn người đàn bà kia đang la hét, ghi hình lại rồi đăng lên mạng. Sự đồng tình của cộng đồng mạng dành cho tôi khá cao. Mọi người cũng tránh Tống Lộ.

 

Tôi nghe nói có một bài viết về hắn: "Quá trình trưởng thành của Mã Bảo Nam"

 

Sau đó chuyện đó không liên quan gì đến tôi nữa. Tôi đã tốt nghiệp thành công và tận hưởng cuộc sống đại học.

 

Mối quan hệ với Hà Phiêu và những người khác ngày càng tốt hơn.

 

Tôi cũng ổn định làm việc như một họa sĩ hoạt hình tự do trong năm tốt nghiệp đại học.

 

Trong vài năm đại học, tôi nghiên cứu truyện tranh và xuất bản một số tác phẩm, tác phẩm này khiến tôi có một chút nổi tiếng trên Internet, cũng kiếm được ít tiền.

 

Tôi dùng tiền để mua quà cho bố mẹ và anh trai mình. Cũng đã mua bốn vé du lịch.

 

Tôi dự định sẽ có một khoảng thời gian vui vẻ với một gia đình mình sau khi tốt nghiệp.

 

Mọi thứ thật đẹp.

 

Gia đình bốn người của chúng tôi đã hoàn thành bữa tiệc BBQ của mình và đang đi dạo trên bãi biển.

 

Tôi hít một hơi thật sâu, không khí mằn mặn nhưng sảng khoái xộc vào mũi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ca-uon/7-full.html.]

Những ngôi sao điểm xuyết trên bầu trời đêm, tỏa sáng rực rỡ.

 

Tôi nói nhẹ nhàng: "Mẹ, bố, anh trai, mọi người cũng tái sinh đúng không?"

 

Anh tôi cầm ly dừng lại, khuôn mặt tuấn tú có chút kinh ngạc. Mẹ rơm rớm nước mắt và im lặng. Bố nhắm mắt như sợ làm tôi giận nên không dám nhìn tôi.

 

"Diệu Diệu, anh trai không nói cho em, làm sao em phát hiện được?" - Anh trai tôi là người lên tiếng trước.

 

Tôi nhìn lên và đếm những vì sao, cố gắng không để chất lỏng bị gió thổi xuống.

 

"Vì cách anh nói chuyện với Tống Lộ."

 

Ở kiếp này, anh trai tôi chưa bao giờ nhìn thấy Tống Lộ.

 

“Đều là do con không cẩn thận lời nói.” -Bố mím môi nhìn anh trai.

 

"Diệu Diệu, mẹ chỉ sợ con tức giận thôi."- Mẹ lo lắng nhìn tôi, sợ tôi lại từ chối lòng tốt của họ.

 

Tôi bịt mũi và khóc không kiểm soát được: "Con xin lỗi ba mẹ, em xin lỗi anh..."

 

Tôi lao mình vào vòng tay của họ. Khóc như khi tôi còn là một đứa trẻ.

 

Lúc này, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng được trút bỏ. Gió biển hiu hiu, lăn tăn sóng vỗ nhẹ. Cuối cùng tôi cũng buông tay.

 

Sau đó……

 

Anh tôi và Hà Phiêu ở bên nhau!

 

Phiêu Phiêu nói rằng vì thấy anh trai của tôi đẹp. Tôi cũng nghĩ anh tôi đẹp trai. Phiêu Phiêu và tôi không cần phải rời xa nhau~

 

Tôi đã bận rộn trong thời gian đó. Manga trong tay đã sẵn sàng để xuất bản.

 

Tôi đã không đi họp lớp.

 

Theo Phiêu Phiêu, hiện tại Tống Lộ đã trở về quê hương, hắn làm ăn phát đạt và sự nghiệp được coi là ổn định.

 

Nhưng Tống Hà không thay đổi bản chất của mình, cô ta đã tìm một anh bạn trai ăn bám, và vay rất nhiều để có tiền bao nuôi bạn trai.

 

Tống Lộ giúp trả nợ, nhưng hố sâu không đáy, bao nhiêu cũng không đủ.

 

Mẹ của Tống Lộ ngay cả đạo đức giả cơ bản nhất cũng không làm được, ngày nào bà cũng chửi bới, cãi nhau với Tống Hà cứ hai ngày một lần khiến Tống Lộ mệt mỏi.

 

Hai người phụ nữ đó có dã tâm khống chế, khống chế cả đời Tống Lộ.

 

Tôi nghe nói hình như Tống Lộ bị c..hém c..hết trong một cuộc tranh cãi với Tống Hà.

 

Và mẹ hắn đã phát điên.

 

Phiêu Phiêu kể cho tôi nghe xong, cô ấy sợ rằng tôi sẽ buồn. Nhưng tôi không nói gì sau khi nghe những điều đó, những thứ đó quá xa vời với tôi.

 

Tôi chỉ muốn chuộc lỗi và được ở bên bố mẹ, sống cuộc sống mà tôi muốn sống, đừng để cuộc đời mình bị người khác kiểm soát.

 

(HẾT)

 

 

 

Loading...