Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cả Nhà Bạo Quân Đều Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Ta Để Giữ Mạng - Tiểu thuyết - Chương 82: Cửu Cửu lại quay trở lại

Cập nhật lúc: 2024-10-15 12:21:50
Lượt xem: 102

Hai người kia thực sự quá xấu xa, luôn tìm cách bớt xén khẩu phần ăn của họ, mà họ lại không thể nói gì được.

Phải cho bọn chúng một bài học.

Nhưng Đế Giang đã ngăn hắn lại.

"Điện hạ? Tại sao người lại kéo ta?" Sơ Dương không hiểu.

"Có chuyện gì vậy?" Cửu Cửu cũng không hiểu, dừng bước và quay đầu hỏi.

Cửu Cửu vừa dừng, các nha hoàn và bà mụ phía sau cũng dừng lại theo.

Đế Giang nói: "Không có gì, công chúa mau về đi, nếu không tuyết càng lúc càng lớn, lát nữa sẽ khó mà về được."

"Được."

Cửu Cửu cùng Quế Ma Ma, các nha hoàn và Đại Hoàng rời đi.

Sơ Dương bất lực hỏi: "Điện hạ, tại sao người không cho ta nói? Chỉ cần công chúa nói một câu, chúng ta sẽ không phải ăn những thứ kia nữa!"

Vào fb của tài khoản Chu Yêu Yêu để xem trước 10 chương tại: https://www.facebook.com/profile.php?id=61566541635062

Đế Giang nói: "Hôm nay công chúa đã giúp chúng ta rất nhiều rồi, nếu lại làm phiền công chúa nữa thì không hay."

Mặc dù nói như vậy, nhưng thật ra Đế Giang lo rằng nếu chàng cứ mãi làm phiền Cửu Cửu, sẽ khiến nàng khó chịu. Nếu Cửu Cửu cảm thấy khó chịu, thì sẽ không đến thăm chàng nữa.

Chàng đã từng tận mắt chứng kiến có người vì làm phiền quý nhân mà bị quý nhân chán ghét.

Chàng không muốn bị Cửu Cửu ghét bỏ.

Vì thế chàng rút kinh nghiệm, không dám quá làm phiền Cửu Cửu, chỉ mong có thể thường xuyên gặp nàng.

"Được thôi!" Sơ Dương nói: "Nghe theo điện hạ vậy."

Vừa dứt lời, Giang Thành và Giang Tuyết Nhi đã đến mang cơm trưa.

Qquanh quẩn cả buổi sáng, chẳng mấy chốc đã đến giờ ăn trưa, thời gian trôi qua rất nhanh.

Giang Thành và Giang Tuyết Nhi như thường lệ, mang theo vẻ mặt hống hách đến, còn dẫn theo vài người, trông đều không lớn lắm, chỉ khoảng mười mấy tuổi nhưng tỏ ra rất kiêu ngạo, không thèm để ý đến ai.

Đến nỗi bọn họ không hề nhận ra rằng Cửu Cửu cùng mọi người vừa rời đi lại quay trở lại.

Cửu Cửu quên mất một việc, lần này quay lại để nói với Đế Giang.

Không ngờ lại trông thấy Giang Thành và Giang Tuyết Nhi đang đến đưa cơm.

【Hai người này không phải là người tốt sao?】

【Sao lại để bọn họ đến đưa cơm cho Đế Giang ca ca?】

【Đế Giang ca ca có quan hệ với ta, bọn họ không thích ta, chắc chắn sẽ không đưa cơm ngon cho Đế Giang ca ca.】

Nghĩ vậy, Cửu Cửu vội vã bước nhanh đến phòng Đế Giang. Khi đến cửa, nàng dừng lại.

Bởi vì nàng nghe thấy một số lời nói về mình.

Giang Thành đặt hộp cơm xuống rồi nói: "Chất tử à, nghe nói Thập Bát Công chúa đã đến thăm ngươi, thật không dễ dàng gì, nàng bận rộn như vậy mà cuối cùng cũng dành thời gian để thăm ngươi."

"Đã mấy tháng rồi từ lần trước nàng đến nhỉ?"

Lời nói này rõ ràng là đang mỉa mai Cửu Cửu.

Châm chọc một đứa trẻ mới ba tuổi rưỡi, suốt ngày bận rộn cái gì?

"Nàng căn bản không để ngươi vào mắt."

"Hôm nay nàng đến thăm ngươi, còn nghe nói mang cho ngươi than củi và chăn, chắc cũng là thấy ngươi đáng thương, bố thí cho ngươi thôi, nàng đâu có coi trọng ngươi."

Đế Giang bình thường không thèm để ý đến Giang Thành - tên vô lại này, nhưng hôm nay hắn lại dám trước mặt mình nói xấu công chúa, Đế Giang cảm thấy không thể chịu đựng được.

"Ngươi là một tên nô tài, dám sau lưng nghị luận về công chúa? Ngươi không sợ c.h.ế.t sao?" Chữ "chết" được Đế Giang nhấn rất mạnh.

"Ôi ôi ôi, ta sợ lắm, sợ đến c.h.ế.t mất, ta sắp ngất đây."

Giang Thành giả vờ rất sợ hãi, run rẩy, nhưng trên mặt hắn chẳng có chút sợ hãi nào, trong mắt còn có vài phần giễu cợt.

Đế Giang nhìn hắn như vậy, tức giận nói: "Tên cẩu nô tài giả bộ!"

"Ngươi dám gọi ta là cẩu nô tài?" Giang Thành có chút gấp gáp, cảm thấy bị xúc phạm.

"Sao, có vấn đề gì không? Người khác chẳng phải đều gọi ngươi như vậy sao?" Đế Giang hỏi lại.

Giang Thành: "..."

Hắn là nô tài, điều này không sai.

Bị không ít người trong cung gọi là cẩu nô tài, cũng đúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ca-nha-bao-quan-deu-dua-vao-doc-tieng-long-cua-ta-de-giu-mang-tieu-thuyet/chuong-82-cuu-cuu-lai-quay-tro-lai.html.]

Giang Thành không thể phản bác.

Cũng chính vì không thể phản bác, Giang Thành càng tức giận, hắn giơ nắm đ.ấ.m lên định đánh Đế Giang.

Sơ Dương kịp thời giang tay ra, che chắn trước mặt Đế Giang, nhìn thẳng vào Giang Thành, nói: "Ngươi muốn ra tay sao? Trong cung có cung quy, dám tư đấu thì phải chịu tội."

Nghe thấy lời này, Giang Thành không phải vì sợ cung quy, mà lo rằng Cửu Cửu biết được hắn đánh Đế Giang thì sẽ lấy cớ này để dạy dỗ hắn.

Hắn thu nắm đ.ấ.m lại, không đánh nữa.

"Các ngươi, giỏi lắm."

Giang Thành đã nghĩ ra cách hành hạ Đế Giang rồi.

Từ nay về sau, mỗi ngày hắn chỉ cho một bữa cơm, để họ c.h.ế.t đói.

Xem họ còn dám mạnh miệng nữa không!

Giang Tuyết Nhi thấy trong phòng ấm áp, liền đi xem than trong phòng Đế Giang đang đốt.

"Lại là than xương bạc."

Giang Tuyết Nhi kinh ngạc.

Đây là loại than tốt nhất trong cung!

Không có khói, khó tắt, lại ấm áp, chỉ cung cấp cho những người có địa vị cao nhất trong cung dùng.

Chỉ có hoàng đế, thái hậu, hoàng hậu, thái tử, còn có Lý phi được sủng ái nhất và Thập Bắt Công chúa mới được dùng.

Không ngờ ở đây cũng có?

"Ca, mau tới xem? Chất tử đang đốt than xương bạc?" Giang Tuyết Nhi nói.

"Gì? Than xương bạc?"

Giang Thành cũng kinh ngạc.

Trước khi vào cung làm nô, tuy rằng là công tử, nhưng gia đình cũng không dùng nổi loại than này, hắn và muội muội chỉ từng nghe nói, chưa từng thấy, không ngờ Đế Giang lại dùng?

Hắn không thể tin nổi, tiến đến bên bếp lò kiểm tra, quả thật là than xương bạc.

Nhìn sang bên cạnh còn hai giỏ đầy, đủ đốt rất lâu.

"Chắc chắn là công chúa đưa cho hắn, công chúa đối xử với hắn thật tốt!" Giang Thành nghĩ thầm.

"Đúng thế." Giang Tuyết Nhi đồng tình.

Giang Thành nhìn đống than, đột nhiên nảy sinh tà niệm.

Hiện giờ hắn và muội muội làm nô trong cung, ngày tháng chẳng dễ chịu gì, không thể dùng than tốt, trong phòng cũng thường rất lạnh.

Nếu hắn có thể nghĩ cách mang một giỏ về, thì hắn và muội muội sẽ không phải chịu rét nữa.

Nghĩ vậy, hắn đột nhiên nói: "Tên chất tử giỏi thật, than xương bạc này chỉ những người tôn quý nhất trong cung mới được dùng, ngươi cũng dám dùng? Nhất định là ăn cắp than của quý nhân."

"Làm loạn cung quy như vậy, thật không thể tha thứ!"

"Hôm nay ta sẽ lấy hết số than này giao cho quản sự."

Nhưng thật ra, hắn chỉ định giao một phần cho quản sự, phần còn lại hắn và muội muội sẽ dùng.

Như vậy, thần không biết, quỷ không hay, hắn sẽ lấy được số than tốt này. Sẽ không ai phát hiện hắn trộm than cả.

Giang Thành tính toán rất kỹ.

"Ngươi nói bậy bạ gì vậy? Than này là công chúa đưa cho." Sơ Dương nói.

Giang Thành giả vờ không hiểu, còn nói: "Công chúa làm sao có thể đưa cho các ngươi thứ này? Các ngươi ít làm điều xằng bậy, còn đổ lỗi cho công chúa? Hôm nay, ta nhất định phải mang hết số than này đi!"

"Tuyết Nhi, qua đây giúp ca mang than."

Giang Thành gọi Giang Tuyết Nhi.

Giang Tuyết Nhi gật đầu, rồi nhìn về phía mấy người phía sau: "Người đông sức mạnh, các ngươi cũng giúp một tay?"

"Được!"

Những người này vốn là do nhà họ Giang sắp xếp trong cung, sau khi Giang Thành và Giang Tuyết Nhi vào cung làm nô, họ liền lo liệu cho huynh muội nhà họ.

Hai huynh muội nói gì, họ đều nghe.

Lúc này, bọn họ giúp Giang Thành cướp đống than, rồi chuẩn bị đi.

Sơ Dương muốn ngăn lại, nhưng hai tay khó địch nổi nhiều người, không ngăn được.

Giang Thành và Giang Tuyết Nhi cùng đám người kia khiêng đống than ra khỏi cửa. Nhưng không ngờ, vừa ra khỏi cửa, họ liền thấy Cửu Cửu

Loading...