Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cá chạch ngắm trăng - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-08-01 23:29:49
Lượt xem: 13

“Không thể nào, hôm qua rõ ràng con đã đậy nắp giỏ kỹ rồi, còn đè lên một viên gạch nữa!”

Tôi bò tới, hoảng hốt lật tung cái giỏ tre, không từ bỏ hy vọng, lật đi lật lại cái giỏ tre.

“Viên gạch đâu, rõ ràng tôi đã để một viên gạch mà!”

“Gạch cái con mẹ mày!”

“Đồ vô dụng, chỉ biết ăn còn lại không làm được gì!”

Tôi quỳ dưới đất, lưng lại bị đá hai cú mạnh.

Nhưng tôi không kêu đau, cũng không rên rỉ.

Tôi không trách cha, vì tôi đã để mất cá chạch ngắm trăng của chị, nghĩa là đã hủy hoại cả cuộc đời của chị.

Ở làng chúng tôi, con gái sau khi đính hôn phải mang cá chạch ngắm trăng làm của hồi môn.

Khi nào câu được cá chạch ngắm trăng thì khi đó mới có thể về nhà chồng.

Nếu trong ba năm kể từ ngày đính hôn mà không câu được cá chạch ngắm trăng...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ca-chach-ngam-trang/chuong-2.html.]

Tôi rùng mình, nghĩ đến kết cục đáng sợ ấy, lòng tôi lạnh buốt.

Chỉ còn một tuần nữa là tròn ba năm chị gái đính hôn.

Không mang được cá chạch ngắm trăng, chị sẽ bị đem đi hiến tế cho ao cá chạch.

Ao cá chạch nằm trên núi phía bắc của làng, xung quanh trồng một vòng cây hòe và cây liễu.

Vào ban đêm, tất cả đàn ông trong làng đều bị cấm lại gần ao cá chạch.

Bởi vì cá chạch ngắm trăng thích phụ nữ, đặc biệt là những cô gái còn trinh từ 18 đến 20 tuổi.

Và hôm qua chính là sinh nhật 20 tuổi của chị.

Bắt đầu từ hôm nay, chị sẽ không còn cơ hội câu cá chạch ngắm trăng nữa.

“Cha, cha xin đừng đánh nữa!”

Đào Hố Không Lấp team

“Là con không có phúc phận để gả đến trưởng làng, tất cả là do số phận của con, Tiểu Hạ chỉ là vô tình ngủ quên, con không trách em ấy!”

 

Loading...