Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 412

Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:21:11
Lượt xem: 29

"Tại sao lại không có ảnh hưởng? Năm trước em nghe nói cấp trên có ý định thăng chức cho đại đội trưởng, có lẽ chờ đội trưởng thăng chức, anh cũng có thể lên làm đại đội trưởng."

Lý Tú Cầm nói: “Nói nữa, ý của em cũng không phải là bỏ mặc nhà họ Tống, cho dù không ở nhà chúng ta, chúng ta cũng có thể tìm cho nhà họ Tống một chỗ tốt, ví dụ như...”

Cố Diệp Phi

"Được rồi, đừng ví dụ như vậy, nhanh đi giặt quần áo, chờ lát nữa ăn cơm." Khương Vệ Quốc cắt ngang lời nói của Lý Tú Cầm, hiển nhiên là hắn đã hạ quyết tâm để cho nhà họ sống ở đây.

Đúng lúc này, Nữu Nữu nãy giờ vẫn nghe cha mẹ nói, nhìn cha một lúc, nhìn mẹ một lúc rồi mới mở miệng lên tiếng.

Cô bé nói với giọng trẻ con: “Cha, mẹ, hôm nay trường học bị sập, Nữu Nữu cũng bị đè dưới nền đất của trường học.”

“Cái gì? Sao lại có chuyện này?” Lý Tú Cầm và Khương Vệ Quốc đều rất khiếp sợ, hai người nhanh chóng kiểm tra xem Nữu Nữu có bị thương chỗ nào không. Đặc biệt là Lý Tú Cầm, cô ấy lẩm bẩm: "Sao chuyện này lại có thể xảy ra được? Chung Lan không nói với mẹ về chuyện này."

"Giáo viên Chung nói rằng cha mẹ sẽ lo lắng nếu mọi người biết chuyện này, vì vậy không để cho Nữu Nữu nói...”

Nữu Nữu nhếch miệng kéo ống tay áo Lý Tú Cầm, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, dùng đôi mắt to đen láy nhìn Lưu Tú Cầm, nói ra từng câu từng chữ: "Nữu Nữu bị đè dưới trường học, trời tối như vậy... Nhưng Nữu Nữu thật dũng cảm, không sợ hãi chút nào..."

"Sau đó, chính là chú Tống đã đến cứu Nữu Nữu. Chú Tống nói với Nữu Nữu rằng chỉ cần có chú ở đó, Nữu Nữu sẽ không bị thương! Một viên gạch rơi xuống, chú Tống đã dùng tay đỡ cho Nữu Nữu, cục gạch đập vào tay chú Tống một cái, nghe có vẻ rất đau!"

“Nữu Nữu hỏi chú Tống có đau không, chú Tống nói nếu Nữu Nữu không đau thì chú Tống sẽ không đau… Nhưng mẹ…”

Nói đến đây, Nữu Nữu bĩu môi, có chút buồn bã mà nói: "Nữu Nữu rõ ràng là nhìn thấy, trên tay chú Tống có một vết bầm tím lớn, chú Tống nhất định là đã rất đau..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-412.html.]

Nghe Nữu Nữu nói xong, Lý Tú Cầm và Khương Vệ Quốc hai mặt nhìn nhau, cảm xúc khá là phức tạp.

Đặc biệt là Lý Tú Cầm, cô ấy cảm thấy xấu hổ vì những gì bản thân vừa nói. Để cứu con gái mình, Tống Thời Thanh đã phải liều mạng sống của bản thân và đến đống đổ nát để cứu người, nhưng cô ấy vẫn đang suy nghĩ về việc liệu nhà họ Tống có nên được sống trong nhà của bọn họ hay không.

Nghĩ đến đây, Lý Tú Cầm sờ sờ cái đầu nhỏ của Nữu Nữu, cười nói: "Chú Tống của con là một anh hùng vĩ đại. Sau này, chú Tống sẽ sống trong nhà của chúng ta. Nữu Nữu có thể gặp chú ấy mỗi ngày, chịu không?"

Nữu Nữu nghe thấy lời này, trên khuôn mặt nhỏ ngây thơ hiện lên một nụ cười, tràn đầy kích động, cô bé nhảy dựng lên khỏi ghế, hét lên: “Được lắm ạ!”

Dựa núi ăn núi, dựa sông ăn sông.

Vào mùa này, người miền núi có thể tìm thấy nhiều món ăn ngon trên núi. Ví dụ, rau mầm, dương xỉ, măng mùa xuân và các loại rau dại. Tuy là rau dại, nhưng những thứ này ở đời sau trong siêu thị cũng không rẻ.

Rau mầm trụng qua nước sôi, vớt ra vắt ráo nước, rau mầm to hơn thì xé làm bốn để tiện ăn hơn. Làm nóng nồi, cho dầu ăn vào, cho rau mần vào xào thơm, cuối cùng nêm chút muối ớt mì vào là xong.

Rau mầm có mùi thơm đặc trưng, giống như rau mùi, có người thích, có người không chịu được. Gia đình nhà họ Khương bao gồm cả Khương Tuệ Tuệ đều rất thích ăn rau mầm.

Rau dương xỉ trộn ngon hơn so với xào, đặc biệt là món rau dương xỉ trộn do Khương Tuệ Tuệ làm, món này luôn là món khoái khẩu của nhà họ Khương và là món nhắm rượu của Khương Đắc Thắng.

Đương nhiên, gần đây bởi vì Khương Đắc Thắng bị gãy tay, Phương Quý Chi rất nghiêm khắc đối với ông ấy, không cho ông ấy uống rượu, nhiều nhất chỉ có thể uống một hai ly.

Nhà họ Tống và Hàn Tiến Bộ đều tới, Phương Quế Chi lấy ra chân giò hun khói đã ướp mấy tháng để chiêu đãi, Khương Tuệ Tuệ xào chân giò hun khói với măng mùa xuân, khi vừa mới mở vung nồi ra, mùi hương đã lan ra cả nhà.

Loading...