Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bình an vô sự - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-05-02 01:42:27
Lượt xem: 2,566

17

Buổi tối, lần đầu tiên Trần Gia Lễ không chủ động gửi video cho tôi.

Điều này khiến tôi vô cùng lo lắng.

Không còn cách nào khác, tôi chủ động nhắn tin cho anh.

Màn hình sáng lên, hóa ra là Trần Gia Ngọc.

Cô ấy nhắm mắt nheo lại, chào hỏi:

"Chị cứ thắc mắc anh trai chị ngày nào cũng lúi húi trong phòng ngủ làm gì, chào em nhé An Nhiên."

 

Tôi vội vàng reo lên đầy phấn khích: "Gia Ngọc, Gia Ngọc, chị xinh đẹp quá!"

Chỉ một tiếng gọi đó đã thu hút sự chú ý của Hứa Vô Ưu trong phòng khách.

"Em gọi ai vậy? Gia Ngọc?"

 

Anh ấy đi đến trước màn hình, ngẩn người gọi một tiếng: "Gia Ngọc?"

Nhìn vào điện thoại của tôi, thấy tôi đang gọi điện thoại cho Trần Gia Lễ, anh ấy lại lắc đầu liếc tôi một cái.

Trần Gia Ngọc thấy anh trai tôi đến, bỗng dưng quay đầu lẳng lặng đi mất.

Hứa Vô Ưu đứng chôn chân tại chỗ, thở dài sau một hồi lâu, xoa đầu tôi rồi cũng quay người bước đi.

Hai người này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Không ngờ, vừa khi Hứa Vô Ưu đi, Trần Gia Ngọc lại cười hí hí xuất hiện.

"An Nhiên, lần trước muốn add WeChat của em, anh trai em nói điện thoại em hỏng, giờ sửa lại chưa..."

 

Trần Gia Lễ ho khan hai tiếng.

"Em còn có việc sao? Không có việc gì thì đi ngủ sớm một chút."

Hình như tôi đã phát hiện ra bí mật gì đó.

Thừa dịp Gia Ngọc còn chưa đi, tôi quyết đoán đọc ID Wechat.

"Gia Ngọc, chị add friend em đi, chúng ta chat trên WeChat.""

Trần Gia Ngọc trước khi đi nhìn Trần Gia Lễ một cái đầy kỳ lạ.

Phòng rất yên tĩnh, đôi mắt đen láy của anh nhìn thẳng vào tôi.

Nhìn đến mức tôi bỗng thấy bồn chồn.

Nhịp tim tôi rối loạn, cố gắng vắt kiệt óc suy nghĩ ra chủ đề.

Nửa tiếng sau mới phun ra một câu: "Anh Gia Lễ, anh còn muốn có thêm một em gái nữa không?"

Trần Gia Lễ khẽ cười một tiếng, vẻ mặt bất lực.

"Em thật là..."

Ánh mắt của anh như xuyên qua màn hình, thiêu đốt người ta.

Lặng im, im lặng vô tận.

Lâu lắm, anh mới nói: "Không, anh muốn một người vợ."

 

Tôi cụp mắt, lén nhếch môi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/binh-an-vo-su/chuong-8.html.]

"Vậy người anh thích trông như thế nào?"

Đôi mắt của Trần Gia Lễ, ẩn chứa tình cảm sâu đậm, nhìn chằm chằm vào tôi.

Lần đầu tiên nói thẳng thắn: “Thích kiểu người như em.”

Trên mặt tôi không có động tĩnh, lòng bàn chân điên cuồng giẫm đất.

A!

"Vậy em..." Lời tôi nói chưa dứt, Trần Gia Lễ đã không thể chờ đợi được nữa.

"Làm bạn gái anh nhé?"

 

Tôi muốn chui qua màn hình, lao vào lòng anh.

Nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, cúi đầu e thẹn: "Được ạ."

 

Khi cúp máy, mắt và khóe miệng Trần Gia Lễ đều nở nụ cười.

Tôi cuộn tròn trong chăn, vặn vẹo cơ thể thành hình xoắn ốc.

Bình tĩnh lại tâm trạng, tôi nhắn tin cho Trần Gia Ngọc.

Chuyện của tôi đã giải quyết xong, cũng nên tìm kiếm hạnh phúc cho anh trai tôi.

"Gia Ngọc, Gia Ngọc, ngày mai em đi tháo bột không có ai đi cùng, chị có thời gian không? Xong rồi mình đi dạo phố nhé?"

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Gia Ngọc trả lời rất nhanh: "Không vấn đề gì, Tiểu An Nhiên. Nói về anh trai chị, em đã nói chuyện với anh ấy chưa? Muộn thế này, không biết anh ấy đi đâu rồi."

Vừa mới xác định quan hệ, tên này đã không giữ đạo đức đàn ông rồi sao?

Tâm tư suy nghĩ m.ô.n.g lung, điện thoại reo lên.

Cuộc gọi của Trần Gia Lễ chỉ có hai từ.

"Xuống đây."

Bóng đêm buông xuống, gió đêm thổi nhẹ.

Tôi đi khập khiễng, được Trần Gia Lễ ôm vào lòng.

"Ngoan ngoãn, vội vàng gì thế? Em lại không chạy đi được."

Tôi ngẩng đầu nhìn anh cười: "Anh Gia Lễ."

Anh khẽ gật đầu, giọng nói trầm ngâm và khàn khàn, ôm lấy tay tôi siết chặt dần.

Cúi người, đầu anh áp sát vào tôi ngày càng gần.

Tôi nhón chân lên.

Lòng tôi rối bời.

Chỉ có hai tiếng tim đập thình thịch, trong đêm yên tĩnh, cuồng loạn mà hòa hợp.

Rất lâu sau, cũng không biết là điện thoại của ai rung lên.

Chân tôi mềm nhũn, lại được Trần Gia Lễ ôm lấy bằng một tay.

Ai lại không có mắt nhìn thế.

Nghĩ vậy, miệng tôi liền phát ra tiếng "tặc" đầy khó chịu.

Tiếng cười nhẹ của Trần Gia Lễ vang vọng trong không gian tĩnh lặng, như được khuếch đại lên gấp nhiều lần.

Trái tim xao động của tôi cũng không thể nào che giấu được trong màn đêm.

 

Loading...