Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BÌ THI QUỶ - Chương 5 - Hết

Cập nhật lúc: 2024-09-04 18:51:30
Lượt xem: 325

16.

Cuối cùng, tôi quyết định không nghe ai mà nghe chính mình. 

Tôi đến sân thể dục vào sáng sớm, nơi có nhiều con trai nhất, dương khí mạnh nhất hơn nữa là nơi ánh sáng mạnh nhất. 

Để tôi xem lúc này bì thi quỷ nào dám xông ra lột da tôi! 

Không ngờ lúc đó mới mười hai giờ, bầu trời vốn đang nắng chói chang bỗng chốc trở nên u ám, mây mù đầy trời. 

Trong vòng vài phút trời bắt đầu mưa to, trong khoảnh khắc, sân thể dục không còn một ai. 

Phải chăng ông trời cũng muốn tôi ch. ế. t? 

Tôi thực sự không thể đứng dưới mưa được, liền chạy đến phòng thiết bị cạnh sân thể dục. 

Sống c.h.ế.t cũng không trở lại ký túc xá. 

Ai biết phòng thiết bị này là một tầng bán hầm. 

Và để tránh các thiết bị bị oxy hóa bởi ánh sáng, các cửa sổ đều được bịt kín. 

Tôi thực sự không ngờ rằng sau khi trốn đi, cuối cùng tôi vẫn ở một nơi vô cùng u ám. 

Nhưng dụng cụ thể thao bên trong đã được rất nhiều bạn nam chơi, nó cũng dính ít nhiều dương khí. 

Tôi cố gắng hết sức để an ủi bản thân. 

Ngay lúc đó, tôi nghe thấy có chuyển động ở bên trong căn phòng, tôi lặng lẽ đi tới thì biết đó là dì quản lý ký túc xá. 

Bà ấy đang dọn một chiếc bàn để dùng làm bàn cúng dường, trên đó có đặt tượng Quan Thế m Bồ Tát. 

Dì quản lý ký túc xá cho biết sáng nay bà đang thắp hương trong phòng làm việc thì bị các bạn sinh viên phát hiện tố cáo.

Bà ấy không còn cách nào khác đành phải tạm thời thỉnh Bồ Tát đến đây. 

Tôi hỏi có phải do bì thi quỷ báo không. 

Dì quản lý ký túc xá có vẻ hoảng hốt, nhanh chóng ra hiệu cho tôi nhỏ giọng, có thứ gì đó đang theo sau tôi. 

Vừa dứt lời, La Phân liền mở cửa đi vào, tôi giật mình, chẳng lẽ La Phân thực sự là bì thi quỷ? 

Không ngờ La Phân lại chạy tới, trực tiếp bảo vệ tôi. 

Quay qua mắng dì quản lý ký túc xá: “Nếu bà dám động đến bạn cùng phòng của tôi, tôi nhất định sẽ để sư phụ phong ấn bà mười ngàn năm.” 

Không ngờ La Phân lại đột nhiên làm như vậy, tôi mơ hồ ngay lập tức. 

Không ngờ, dì quản lý ký túc xá đột nhiên quỳ xuống trước mặt La Phân, vừa quỳ lạy, vừa cầu xin: 

“Bì thi nương nương, xin hãy để chúng tôi đi! Ký túc xá nữ đều đã bị các người đổi hết rồi, tôi cũng là một người mẹ, nhìn thấy rất đau lòng, nếu thực sự muốn thay đổi da thì cứ dùng da của tôi đi!" 

Dì quản lý ký túc xá cũng làm điều này, tôi càng bối rối hơn. 

Tôi vô thức di chuyển bước chân của mình đứng giữa hai người họ. 

Chỉ cần một người trong số họ là người tốt thì tôi có thể có chỗ dựa. 

Nếu họ không phải là người tốt mà chỉ đang diễn kịch để làm tôi hoảng sợ, vậy thì tôi chỉ có thể cầu xin Lục Thanh Phong cứu tôi. 

Lúc này, một tiếng động đột nhiên ập đến. Điện thoại di động của tôi đột nhiên reo lên.

Đó không phải cuộc gọi của Lục Thanh Phong mà là chuông báo thức từ điện thoại di động tôi. 

Tôi biết lúc 12 giờ trưa là giờ hạ chí, lúc dương khí cao nhất sẽ khắc âm khí, bọn họ nhất định sẽ ra tay. 

Lúc này, cả hai đều nhìn thẳng vào tôi, như thể có thể lao tới bất cứ lúc nào. 

Tôi lập tức lấy gương từ phía sau ra nhìn người quản lý ký túc xá. 

Dì quản lý ký túc xá hét lên và lộ nguyên hình, đó là một bộ xương khô không có m.á.u thịt, đầy mủ đen ngòm. 

Bà ấy vùng vẫy, cố gắng lao vào tôi, tôi ngay lập tức từ phía sau lấy ra một chiếc gương khác. 

Hai tấm gương phối hợp với nhau, bô xương đen đột nhiên biến thành một vũng mủ. 

La Phân có vẻ ngạc nhiên: "Làm sao cậu biết dì quản lý ký túc xá là một bì thi quỷ?" 

Tôi mỉm cười, nói, "Lúc đầu tôi không thể phân biệt được, nhưng tôi đột nhiên nghĩ, các người đều nói nhất quán với nhau, chỉ có dì quản lý nói Lục Thanh Phong là bì thi quỷ, mà cậu lại nói Lục Thanh Phong là luyện hồn sư.

Điều này ít nhất chứng tỏ hai người không cùng một nhóm.

Sáng nay tôi đến phòng quản lý để dâng hương cho Bồ Tát, phát hiện tàn hương lưu lại phía dưới có 4 cây, khi còn nhỏ tôi đã nghe một ông già nói rằng khi dâng hương cho Thần Phật đều là ba cây hương, chỉ có thắp cho quỷ mới thắp bốn cây.

Mà sau khi hương dâng lên khói không hướng lên bên trên, càng nói rõ Bồ Tát không chịu hưởng.

Nói cách khác, bức tượng Bồ Tát Không được khai quang, chỉ là một vật trang trí để gạt người khác.

Khi dì quản lý ký túc xá mỗi ngày thắp hương, thực ra bà ta đang cho mình mượn da của chính mình, đó cũng là để nuôi dưỡng chính mình. 

Vì vậy, bà ấy có thể không cần thay da trong một thời gian dài. 

Chỉ cần tôi có thể xác định được ai là bì thi quỷ, tôi sẽ biết cách phá vỡ tình thế. 

Vì vậy, khi đến sân thể dục, tôi đã mang theo hai chiếc gương, phơi nó ở dưới ánh mặt trời trong vài giờ. 

Không ngờ Lục Thanh Phong nói đúng, một tấm gương chứa đầy dương khí quả thực có thể g. i. ế. t ch. ế. t bì thi quỷ. 

Điều đó cũng chứng tỏ Lục Thanh Phong không phải là bì thi quỷ, những bì thi quỷ còn lại là cậu và hai người còn lại ở ký túc xá. 

Cậu có dám nhìn mình trong gương không?”

La Phân sửng sốt một lát mới kịp phản ứng, tôi nhìn cô ấy trong gương, thật bất ngờ La Phân vẫn ổn. 

Tôi lại chiếu gương nhiều lần, cô ấy vẫn còn nguyên vẹn, tôi đột nhiên nghĩ rằng trước đây La Phân đã được nhìn vào gương, chẳng lẽ cô ấy đang ở một cảnh giới cao hơn sao?

Hay cô ấy thực sự không phải là bì thi quỷ? 

La Phân nhìn tôi, ủy khuất bật khóc. 

Cô ấy không hề tức giận dù tôi liên tục nói xấu, cô ấy thậm chí còn cố gắng bảo vệ tôi, không ngờ bây giờ tôi vẫn nghi ngờ cô ấy.

Nói xong, La Phân tức giận quay người bỏ đi. 

Tôi nhanh chóng ôm lấy cô ấy, liên tục nói xin lỗi. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bi-thi-quy/chuong-5-het.html.]

Lúc này bên ngoài lại có một tiếng sấm nổ, trên cửa sổ xuất hiện một bóng quỷ. Tôi biết Lục Thanh Phong đã xuất hồn tới đây.

Nhưng tình huống hiện tại đã xác nhận La Phần không phải là bì thi quỷ, vậy thì Lục Thanh Phong nhất định chính là luyện hồn sư mà La Phân nhắc đến. 

May thay, tôi không đeo chiếc khăn lụa đỏ ánh ta đưa. 

Nhưng bì thi quỷ có thể xử lý bằng gương, tôi thực sự không biết phải làm gì với luyện hồn sư. 

Tôi sợ đến mức lao vào n.g.ự.c La Phân. 

La Phân cũng ôm chặt lấy tôi, bảo tôi đừng sợ, lúc này, tôi đột nhiên cảm thấy đau ở lưng và cảm giác như có vật gì đó dính vào. 

La Phân đột nhiên đổi giọng, nói một cách nham hiểm và kỳ quái: "Bì thi quỷ lột da không phải từ đỉnh đầu mà là từ phía sau.”

Tôi liền toát mồ hôi lạnh. 

Khi nói tôi cảm thấy móng tay của La Phân đang cắm xuống lưng tôi. Nhưng điều kỳ lạ là cô ấy đột nhiên ngừng cử động. 

La Phân cũng bối rối: "Chuyện gì vậy?" 

Tôi cười, rời khỏi vòng tay của La Phân: "Cô đã trúng bùa của tôi, làm sao có thể di chuyển?"

La Phân há hốc mồm: “Cô rốt cuộc là ai?”

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

Tôi lấy ra một miếng vỏ bưởi trên lưng có dấu móng tay của La Phân. 

Tôi dán vỏ bưởi lên móng tay của La Phân, mỉm cười nói: “Tôi là hậu duệ thực sự của Địa Sư. Để dụ một nhà ba người của cô ra ngoài, tôi đã phải giả ngu giả ngơ, tôi đã giả vờ đến buồn chán rồi.” 

Vừa nói tôi lấy ra một lá bùa, dán ra mặt sau của gương. 

"Vừa rồi tôi không cho cô lộ nguyên hình là bởi vì tôi không thêm lá bùa này vào, bây giờ chắc sẽ ổn thôi." 

La Phân lập tức sợ hãi, hét lên, "Chồng tôi sẽ không bỏ qua cô." 

Tôi cười cười nói: "Cô và chồng cô đang cố thu phục lòng người, nhưng không ngờ cuối cùng người thứ phục lại là tôi." 

Tôi quay người lại, hét ra ngoài cửa sổ: "Ông ơi, ông đã bắt được con đó chưa? " 

Ông nội: "Được rồi." 

Tôi vừa nói vừa lấy gương chiếu La Phân, trong nháy mắt La Phân biến thành một vũng nước đặc. 

 

Ngoại truyện 1: 

Ông nội tôi là môn chủ Phong Môn Địa Sư. 

Hôm khai giảng đưa tôi đến trường.

Khi tới cửa ký túc xá, nhìn thoáng qua liền biết người quản lý ký túc xá là một bì thi quỷ. 

Tôi nhờ ông nội nhanh nhanh bắt quỷ, ông nội lại nói bì thi quỷ thường đi theo nhóm, đừng bứt dây động rừng.  

Tôi lo lắng họ sẽ làm hại các sinh viên khác, nhưng ông nội nói bì thi quỷ thay đổi làn da có điều kiện rất nghiêm. 

Trước hết, ngày sinh và tử vi phải trùng nhau, thứ hai là liên tục dùng những từ ngữ khó hiểu khiến họ rơi vào trạng thái hoảng sợ, bối rối, sinh hồn hoảng loạn, da thịt tốt hơn khi tách ra. 

Điều quan trọng là da bong tróc sẽ tồn tại lâu hơn. 

Tuy nhiên, theo tình hình, họ vẫn chưa chọn được mục tiêu phù hợp. 

Tôi nói: "Vậy để con làm. Ông nội sẽ giúp con thay đổi tử vi. Con sẽ dụ bọn chúng đến, không để chúng làm hại các bạn cùng lớp." 

Ông nội nhìn tôi cười: "Con đã lớn thật rồi.”

“Nếu con có thể bắt được một bì thi quỷ về, từ nay về sau ta sẽ bắt đầu chính thức dạy dỗ con đạo pháp." 

Tô vô cùng vui vẻ. 

Vì vậy, ông nội đã giúp tôi thay đổi một số tử vi rất hiếm đối với bì thi quỷ. 

Một tấm da duy nhất có thể dẫn tới sự sống vĩnh cửu. 

Không ngờ chính làn da vĩnh cửu này đã gây ra mâu thuẫn giữa nhóm bì thi quỷ này. 

 

Ngoại truyện 2: 

Đêm đó khi tôi đeo cờ gọi hồn và sợi chỉ đỏ quỷ. 

Người lần đầu tiên chọc vào đỉnh đầu của tôi dẫn hồn phách tôi rời khỏi cơ thể thực ra là La Phân, không ngờ đúng lúc này quản lý ký túc xá lại bất ngờ đến gây sự với cô. 

Bọn họ ríu rít một đống chuyện mà quỷ, rôi cãi nhau, trên thực tế, tôi đã hiểu mọi thứ. 

Quản lý ký túc xá là mẹ chồng, tức là bà là trưởng bối, bộ da hiếm này trước hết nên để trưởng bối như bà lấy. 

La Phân là một người vợ quỷ, đồng nghĩa với việc đây là một cái bẫy do vợ chồng cô giăng ra, mẹ chồng không có tư cách ở đây cậy già lên mặt.

Không ngờ mối quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu của bì thi quỷ lại khó khăn như vậy. 

Hai người ríu rít, mắng mỏ nhau khiến tôi muốn bật cười. 

Còn phải giả bộ dạng quỷ trên giường để tỏ ra sợ hãi. 

Sau đó họ thực sự bắt đầu đánh nhau.

Còn trai quỷ ở một bên giúp vợ, bị mẹ cắn vào tay. 

Cuối cùng, chúng đã không hành động vì chưa quyết định được ai sẽ sở hữu bộ da đó. 

 

Ngoại truyện 3: 

Ông nội vẫn luôn ở bên cạnh để bảo vệ tôi. 

Nhìn tôi cuối cùng đã gặp khó khăn khi bắt quỷ, liền trực tiếp đến giúp đỡ.

Hơn nữa liền phong trước cho tôi danh hiệu Đạo sĩ - Thanh Vũ!

 

— Hoàn —

Loading...