Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bí mật của chồng - 9

Cập nhật lúc: 2024-07-05 23:21:03
Lượt xem: 861

“Không thể.” Tôi tàn nhẫn trả lời.

Con bé giãy giụa hồi lâu: “Vậy con sẽ chọn mẹ.”

“Vì sao?” Tôi ôm lấy Manh Manh.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Con bé chớp chớp đôi mắt to: “Dì hỏi con, nếu dì và mẹ con chỉ có thể chọn một, con sẽ chọn ai? Con hỏi dì tại sao con phải chọn, dì nói ‘tình yêu không thể chia sẻ.’ Con không hiểu tại sao đồ ăn vặt có thể chia sẻ, đồ chơi có thể chia sẻ, nhưng tình yêu thì không thể chia sẻ. Nhưng con biết rằng con yêu ba mẹ và ba mẹ cũng yêu con. Bây giờ ba chia sẻ tình yêu của mình với các dì khác, ba không còn là một người ba tốt nữa. Vì vậy, nếu con chỉ có thể chọn một, con sẽ chọn mẹ.”

Những gì con bé nói khiến tôi cảm thấy cảm động.

“Mẹ, nếu con chọn mẹ, con thật sự sẽ không có ba sao?”

Khi nói điều này, Manh Manh sắp khóc: “Làm sao có thể? Ba mãi mãi vẫn là ba của Manh Manh mà.”

Tôi vỗ vỗ lưng con bé: “Ý mẹ chỉ là nếu chỉ có thể chọn một người ngủ cùng Manh Manh, thì Manh Manh sẽ chọn ai?”

“Đương nhiên là con chọn mẹ rồi.” Manh Manh xoa xoa cánh tay trong n.g.ự.c tôi: “Mạnh Manh có thể không ăn vặt, nhưng không có mẹ thì không thể sống được.”

Lòng tôi chợt mềm thành một vũng nước: “Ngủ sớm đi, mai còn phải dậy sớm đi học.”

Tôi xoa xoa khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của con, Manh Manh gật đầu rồi từ từ nhắm mắt lại.

Sau khi Manh Manh ngủ say, tôi ra ban công gọi điện cho ba mẹ mình.

Trong vài năm qua, mâu thuẫn giữa gia đình tôi và Đàm Gia Minh đã gần được tháo gỡ. Tuy nhiên, nếu hôm nay anh ta đã làm gì tôi, nhất định gia đình tôi sẽ không bỏ qua.

Ngày hôm sau, tôi đến nhà ba mẹ Triệu Mạn theo địa chỉ mà Tôn Dịch đã đưa và bấm chuông cửa. Triệu Mạn không sống cùng ba mẹ cô ta, ông bà ấy đang ở nhà.

“Xin lỗi, cô tìm ai?”Mẹ Triệu Mạn ra mở cửa.

“Tôi là vợ của Đàm Gia Minh.” Tôi không trả lời trọng tâm câu hỏi

Ba Triệu Mạn tình cờ đi ngang qua.

Hai ông bà liếc nhìn nhau, rồi quay lại nhìn tôi: “Chúng tôi không biết Đàm Gia Minh.”

“Đó là bạn trai của Triệu Mạn.”

Tôi cung kính đưa giấy chứng nhận mang thai của Triệu Mạn cho mẹ cô ta: “Anh ta là cha của đứa trẻ trong bụng cô ấy.”

Khi nhìn thấy giấy chứng nhận mang thai, cả hai người đều biến sắc. Tôi bình tĩnh gật đầu và vui vẻ ra về.

12

Tối hôm đó, Triệu Mạn giận dữ gọi điện cho tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bi-mat-cua-chong/9.html.]

“Tại sao cô lôi ba mẹ tôi vào chuyện giữa ba chúng ta?” Giọng cô ta hung hăn chất vấn tô qua điện thoại.

“Ba người?” Tôi cười khẩy: “Xem ra Cô Triệu đầu óc không được thông minh cho lắm.”

“Hàn Tư Nhuỵ, cô…”

Có một tiếng động lớn từ đầu dây bên kia như thể có thứ gì đó đã bị đập vỡ.

Tôi phớt lờ sự hỗn loạn từ phía cô ta và chỉ nói chuyện một mình: “Cô Triệu, có một chuyện cô cần biết, kết hôn và ly hôn là chuyện giữa hai nhà. Cô yêu cầu Đàm Gia Minh ly hôn với tôi và cưới cô, thì đây trở thành chuyện của ba nhà. Tuổi cô đã cao, dễ xấu hổ, tôi hiểu. Nhưng mang thai là chuyện lớn, tôi giúp cô báo với ba mẹ cô một tiếng, sao cô không cảm ơn tôi nhỉ?”

Triệu Mạn thốt ra một tràn "tinh hoa dân tộc" với tôi.

Tôi rất bình tĩnh: “Cô suy nghĩ cho kỹ, chúng tôi ly hôn rồi có nên để Đàm Gia Minh ra khỏi nhà không?”

“Cô quên đi!”Triệu Mạn cả giận: “Ba mẹ tôi có biết chuyện của tôi cũng không sao. Họ là ba mẹ tôi. Dù có tức giận đến đâu, họ cũng sẽ bảo vệ tôi. Cô chỉ là một kẻ thất nghiệp, không có quan hệ, không có thế lực, cô không thắng được tôi đâu!”

“Vốn dĩ nếu như cô ngoan ngoãn để Manh Manh cho Đàm Gia Minh nuôi, tôi có thể nói Tiểu Đàm cho cô nhiều tiền hơn, nhưng cô lại không biết xử sự. Đã như vậy, vẫn như cũ, cô sẽ không có một xu." Bị thúc đẩy bởi sự tức giận, Triệu Mạn trở nên oai phong hơn.

Tôi cảm thấy khó hiểu, bộ não cô ta hoạt động không tốt lắm, làm thế nào có thể lấy được bằng tốt nghiệp ở nước ngoài và ổn định cuộc sống. Chắc phải tốn không ít.

“Vì cô Triệu rất coi thường những người thất nghiệp như tôi nên không còn gì để nói. Tôi không cần cô sợ tôi. Trước sau, tôi chỉ có một yêu cầu, để Đàm Gia Minh rời khỏi nhà.”

“Cô nằm mơ đi !” Triệu Mạn cúp điện thoại.

Đúng là không thể nói chuyện tử tế với cô ta. Cô ta không muốn uống rượu mừng thì tôi cho cô ta uống rượu phạt vậy.

Cả đêm Đàm Gia Minh không trở về, chắc là lại đi dỗ dành đại ân nhân của mình.

Anh ta đã gửi cho tôi rất nhiều tin nhắn “đe dọa”. Vẫn như cũ, anh ta muốn giành được quyền nuôi Manh Manh, muốn tôi đừng cố gắng thay đổi kết quả của vụ ly hôn và nói rằng tôi không có cơ hội thắng nếu ra tòa... Anh ta khá bực bội.

Tôi chợt thấy thương hại anh ta, được Triệu Mạn dỗ ngọt quá lâu, CPU hỏng rồi.

Tôn Dịch gửi tin nhắn cho tôi, hỏi tôi có ổn không.

[Cô ta lại tìm anh à?] Tôi hỏi.

Tôn Dịch trả lời [Đúng.]

[Tôi đang gây rắc rối cho anh.] Tôi nghĩ nghĩ rồi trả lời anh ta: [Anh cứ chặn đi, tôi xử lý được.]

Sau khi anh ta trả lời [Được], tôi không nhắn lại nữa.

Sáng sớm hôm sau, tôi trả rất nhiều tiền cho một người chạy việc vặt giúp tôi gửi thư mời cho ông chủ XK. Tóm lại là đi uống trà chiều với sếp XK.

 

Loading...