Chạm để tắt
Chạm để tắt

Bí mật của chồng - 7

Cập nhật lúc: 2024-07-05 23:20:04
Lượt xem: 821

Đêm đó, tôi đã thu thập được thêm một số thông tin mới do Tôn Dịch cung cấp. Sau khi truy cập Internet để xác minh tính chính xác của giấy chứng nhận, tôi cảm thấy yên tâm hơn.

Đàm Gia Minh mất kiên nhẫn với sự chờ đợi: “Nghĩ kỹ chưa? Sự kiên nhẫn của tôi có hạn!”

Sau khi dỗ Manh Manh ngủ, tôi bị anh ta kéo vào phòng tắm. Rõ ràng Triệu Mạn ban ngày bị tôi nói xoáy, đã trút giận lên anh ta. Điều buồn cười là Đàm Gia Minh sợ Triệu Mạn sẽ báo cáo anh ta và khiến anh ta mất việc nhưng lại không sợ tôi sẽ đến công ty của anh ta để gây rắc rối và hủy hoại danh tiếng của anh ta.

“Anh có thể đi, nhưng tôi có điều kiện.” Tôi đóng chặt cửa phòng tắm.

“Nói!” Đàm Gia Minh lạnh lùng.

“Tôi không thể từ bỏ Manh Manh được. Vì ngoài con bé ra tôi không còn gì cả...” Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta: “Sau khi ly hôn, anh khoan hẵn rời khỏi nhà.”

“Hàn Tư Nhuỵ, rốt cuộc là cô không đồng ý ly hôn phải không?”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Anh ta phấn khích đến mức túm lấy cổ áo tôi bằng một tay và ấn mạnh tôi vào bồn rửa mặt.

Lưng dưới của tôi bị đau do va chạm. Tôi nhìn xuống tay anh ta, xinh đẹp và mảnh khảnh, đầy dấu vết của sự nuông chiều. Còn tôi, sau ba năm làm nội trợ, bàn tay tôi sần sùi và bong tróc, thậm chí dấu vân tay cũng mờ nhòe đi.

Tôi nhớ lại cuộc trò chuyện với Tôn Dịch. Anh ta hỏi tôi rốt cuộc định làm gì. Điều tôi đã nói lúc đó là: “Điều quan trọng không phải là tôi làm gì, mà là họ làm gì”.

Nhưng bây giờ, Đàm Gia Minh đã chủ động đốt cháy điểm mấu chốt của tôi.

9

“Đàm Gia Minh, chúng ta đã ở bên nhau ít nhất 10 năm.”

“Chỉ vì tôi không muốn ly hôn, bây giờ anh định làm gì tôi sao?” Tôi lặng lẽ nhìn anh ta cười khẩy.

“Tôi……”

Như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, anh ta ngỡ ngàng buông tôi ra.

“Đàm Gia Minh, anh không muốn duy trì cuộc hôn nhân này nữa, tôi đồng ý. Tôi sẽ cùng anh đến Cục dân chính,. “Nhưng Manh Manh còn nhỏ, chúng ta đều cần cho con bé thời gian, ly hôn mà chưa vội ra khỏi nhà là cách giải quyết tốt nhất, không hiểu sao anh lại tức giận như vậy.”

Tôi ngước nhìn anh với thái độ dò xét” Hay, anh sợ cái gì?”

“Tôi không có gì phải sợ.” Anh ta quay đi, nhìn xung quanh và nói với tôi: “Đó là bởi vì kế hoạch của cô quá...”

“Nếu như anh không tiếp nhận được, tôi có biện pháp khác.” Tôi trở nên đồng cảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bi-mat-cua-chong/7.html.]

“Cái gì?” Anh đột nhiên trở nên hăng hái hơn.

“Rất đơn giản.” Tôi dùng giọng điệu bình thường nói: “Chúng ta nên điều chỉnh phương án anh đưa ra trước đây.”

Anh ta mở to mắt kinh ngạc.

“Cô là con sư tử to mồm!” Đàm Gia Minh giận dữ.

“Thật sao?” Tôi cong khóe môi” Tôi đã đặt cọc trước cho căn nhà này, anh lại muốn tôi rời đi, anh không thấy mình xấu xa sao?”

Đàm Gia Minh có lẽ đã bị sốc trước sự mạnh mẽ của tôi, anh ta không thốt nên lời một hồi lâu. Tôi không thể không bật cười. Tôi đã kiềm chế sự nóng nảy của mình và học cách trở thành một người vợ, người mẹ dịu dàng và dễ chịu. Nhưng chỉ trong ba năm, anh ta đã quên mất tôi đã từng chiến đấu như thế nào ở nơi làm việc.

“Đàm Gia Minh, anh có còn nhớ tại sao tôi nghỉ việc không?” Tôi nhướn mày hỏi anh ta.

Anh ta mấp máy môi vài lần, nhưng không trả lời.

“Không nhớ? Vậy tôi nhắc lại cho anh.” Tôi cười nhạt: “Là do ba mẹ anh cho Manh Manh uống nước rau thay vì nước lọc trong thời gian dài khiến con bé bị viêm thận, phù nề toàn thân phải nhập viện. Tôi thường xuyên xin nghỉ phép và lãnh đạo đã có ý kiến nên tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc nghỉ việc!”

Đàm Gia Minh cúi đầu thấp hơn nữa.

Nhớ lại quá khứ, trong lòng có vô số mảnh băng nhỏ sắc nhọn đàm vào, đau đến không chịu được. Trong lòng đầy bất bình, tôi ước mình có thể nôn nó ra thật nhanh.

“Khi mới kết hôn, cha mẹ anh muốn tôi sinh con cho anh, họ hứa là sẽ giúp đỡ trông nom cháu, cho nên tôi quyết định sinh con cho anh. Sau khi sinh Manh Manh, họ nói rằng tôi thiếu kinh nghiệm và hối thúc tôi quay lại làm việc trước khi hết thời gian nghỉ sinh. Tôi đi làm trở lại mà không phản đối gì, nhưng tôi biết sự thật là họ không muốn mất đi thu nhập hằng tháng từ 50.000 đến 60.000 tệ của tôi. Bọn họ mới nhận chăm sóc Manh Manh mấy ngày, kêu ca vất vả, tôi cũng không nói gì, một tháng cho gửi cho cha mẹ anh 4.000 tệ. Cha mẹ anh hại thận Manh Manh, tôi cũng chưa từng chỉ trích một câu. Ba năm qua, ba mẹ anh không ngừng cứ trách tôi không đủ tư cách làm mẹ, anh có biết, ba năm nay tôi sống thế nào không? Anh nói tôi ba năm không đi làm, không thể lo cho Manh Manh một cuộc sống tốt, sao có thể không sợ gió lớn c.h.é.m đầu lưỡi chứ?”

**(Gió lớn c.h.é.m đầu lưỡi, ý chỉ cẩn thận lời nói, đừng ăn nói viển vông.)**

Tôi nhìn khuôn mặt kinh tởm của Đàm Gia Minh, nheo mắt và mỉm cười: “Đàm Gia Minh, hãy tự vấn lương tâm của anh rồi trả lời xem, anh có thể mua được ngôi nhà này nếu không có tôi không? Từ khi Manh Manh được sinh ra, vui thì anh đến chọc ghẹo, không vui thì ngó lơ, vì sao phải giành quyền nuôi con? Nếu Manh Manh đã quen sống ở đây, vậy anh có thể đi.”

Cuối cùng, tôi đổi giọng: “Mà này, nếu lương tâm của anh bị chó ăn, tôi không ngại chia sẻ với anh một chút.”

Các điều kiện cuối cùng không được thương lượng, Đàm Gia Minh tức giận đến mức đóng sầm cửa lại và bỏ đi.

Tiếng động quá lớn, khiến Manh Manh tỉnh giấc.

[Bạn đang xem Bí mật của chồng được edit bởi team Nhân Trí page, đăng tại Monkeyd]

 

Loading...