Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bị Bệnh - Chương 26

Cập nhật lúc: 2024-08-04 17:37:38
Lượt xem: 537

65

Thật lâu sau đó, Lâm Quốc Kiêu đỏ mắt hỏi ta: "Ngươi đã là tâm phúc của thập tam điện hạ, sao lại nhập quân cho Thập Lục điện hạ?"

Không cần ta đáp lại, Yến Trạm đã thay ta mở miệng, nói cho Lâm Quốc Kiêu đáp án:

"Nàng ấy tên là Quan Kỳ, lúc mười hai tuổi, thiên hạ bị dịch bệnh hoành hành. Ta cứu sống song thân đang bệnh nặng của nàng ấy. Cha mẹ của nàng là đồ tể, bảo nàng chặt một nửa con heo chiêu đãi ta. Ta nhìn kỹ thuật mổ heo của nàng rất thành thạo, là mầm mống tốt, liền dẫn nàng theo."

"Quan Kỳ vì báo ân, liền làm tâm phúc của ta. Ta đem nàng xếp vào Yến Từ cung, giám sát Yến Từ, chờ thời cơ hành động."

"Chờ." Yến Trạm nói, "Ta bảo nàng ấy đợi. Nàng hàng ngày ở cạnh Yến Từ, đợi đã mười năm."

Ta nhướng mày đứng sau lưng Yến Trạm, nghe hắn chậm rãi nói, nói về khát vọng vĩ đại , đến khổ tâm nhiều năm của bản thân.

Thế gian này cùng lắm cũng chỉ là thùng nước vo gạo, người người ngơ ngơ ngác ngác, yêu hận hỗn độn, thiện ác cũng hỗn độn.

Cái gì mà diệu nhân hành y cướu tế, hoàng tử trị hồng thuỷ cứu dân; Cái gì mà dược đồng thay mẹ chịu khổ, hiếu tử tận giường......

Quạ đen trong thiên hạ, xé xác người c.h.ế.t mà ăn, con nào mà không giống ta, dơ bẩn, bẩn thỉu như thế?

66

"Lâm tướng quân, ta biết ngươi chỉ muốn biên cương an ổn, bách tính không lo."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bi-benh/chuong-26.html.]

Yến Trạm nắm c.h.ặ.t t.a.y Lâm Quốc Kiêu, hướng dẫn từng bước, "Nhưng ngươi suy nghĩ một chút, người ngươi tin tưởng đối xử với ngươi như thế nào?"

"Ngươi vì Yến Đế đóng giữ biên quan, hắn lại ăn não con gái ngươi."

"Ngươi trợ trợ giúp Yến Từ một bước lên mây, hắn lại cô phụ tín nhiệm của ngươi."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

"Bệnh, bệnh! Đại Yến đã bệnh đến nguy kịch rồi. Người trong thiên hạ này ai cũng có bệnh, ngoại trừ, ngoại trừ ngươi và ta."

Yến Trạm nói khẽ: "Ngươi và ta, hãy cùng làm danh y cứu thế."

Ta biết từ nhiều năm trước tới nay, Yến Trạm chưa từng ngừng nhìn chằm chằm vào hoàng vị, nhưng hắn khác biệt với Yến Từ quá nhiều, hắn muốn làm người tốt.

Yến Trạm muốn làm một kẻ yêu dân như con, trung tâm hộ quốc, làm anh hùng nổi danh thiên hạ.

Thế là hắn kiên nhẫn chờ, hắn đem thợ mổ heo dốt đặc cán mai xếp vào bên người Yến Từ, chờ Yến Từ nghĩ cách vặn ngã Yến Thanh, đợi đến khi Yến Từ lộ ra dã tâm mưu triều soán vị, chờ Lâm Quốc Kiêu liên minh cùng hắn, chờ hắn xuất sư nổi danh, có thể gọi trăm ngàn tướng sĩ nối gót mình san bằng Yến cung, mở ra con đường quang minh chính đại cho bản thân bước lên Hoàng vị..

Chờ lại chờ, rốt cục cũng chờ đến ngày này, hắn cùng Lâm Quốc Kiêu sử dụng hai khối binh phù, điều động mười vạn đại quân, chạy tới Yến đô mai phục.

Mà ta, ta là công thần lớn nhất của Yến Trạm, lại nằm tại trong n.g.ự.c hắn, chờ hắn xem cuống họng cho ta.

Xe ngựa chạy lắc lư, ngón trỏ của Yến Trạm đè ép lưỡi của ta, ta miễn cưỡng nằm, để cho hắn nhìn đủ thì thôi.

Yết hầu ngắn hẹp như thế, dù hắn nhìn tới đầu, cũng trông thấu được lòng người.

Loading...