Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BÍ ẨN SƯ TỬ ĐÁ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-10-13 08:39:10
Lượt xem: 113

15.

Anh ta gửi một ảnh chụp màn hình. 

 

Đó là ảnh cuộc nói chuyện của “Người nhàn rỗi” đang nói chuyện trong nhóm vừa rồi. 

 

Nhưng trong ảnh của anh ta, tên “Người nhàn rỗi” lại là “1801 cô Ngô”. 

 

Bất động sản Tiểu Vương: [Cô Ngô từ 1801, người ở đối diện trực tiếp với cô, cô ấy đã gọi cho cô trước đó phải không? Bảo cô mang sư tử đá đi? ] 

 

Tôi: [Ừ, tôi nhớ lúc đó cô ấy vẫn đang dùng số ảo. Cô ấy gọi mấy lần rồi tôi mới bắt máy. Kết quả là cô ấy tỏ ra rất hung hãn và nói rằng cặp sư tử đá cao mười centimet trước nhà tôi gần như khiến cô ấy sợ hãi! Tôi không đồng ý!]

 

Bất động sản Tiểu Vương: [Lúc đó cô ấy cũng gọi cho tôi nên tôi đã thêm cô ấy trên WeChat và ghi chú tên cô ấy.] 

 

Bất động sản Tiểu Vương: [Mấy người không phải là bạn bè, tên WeChat của cô ấy trong nhóm là "Người nhàn rỗi", và những gì hiển thị ở đây là tên ghi chú tôi đã đặt cho cô ấy.] 

 

Tôi: [Người nhàn rỗi là cô Ngô nhà 1801, đối diện tôi à?]

 

Bất động sản Tiểu Vương: [Thật ra lúc mới biết chuyện tôi dở khóc dở cười không biết tại sao cô Ngô lại nói dối cô trong nhóm. Bây giờ cô đột nhiên yêu cầu tôi mang con sư tử đá đi vào lúc nửa đêm, hình như tôi cũng hiểu được một chút...] 

 

Tôi: [Ý anh là, cô ấy gây ra một cuộc cãi vã lớn như vậy chỉ để trả thù việc tôi không đồng ý để mang con sư tử đá đi?] 

 

Người môi giới không trả lời trực tiếp câu hỏi của tôi mà liên tiếp gửi thêm hai bức ảnh nữa. 

 

Một bức ảnh cho thấy một vài chai nước hoa có cùng mùi hương mà tôi có ở nhà. 

 

Một bức ảnh khác cho thấy những đồng xu trên cửa sổ kính sát đất. Nhưng phong cách trang trí trong ảnh hoàn toàn không phải nhà tôi. 

 

Bất động sản Tiểu Vương: [Tôi chụp bức ảnh này tại nhà số 1702 ở tầng dưới.] 

 

Tôi vội hỏi: [Tại sao anh ấy lại có những thứ này ở nhà?] 

 

Tiểu Vương xóa đi, đánh đi đánh lại hồi lâu, cuối cùng gửi đi hai câu. 

 

Bất động sản Tiểu Vương: [Tòa nhà của chúng tôi có những thứ này ở mọi ngôi nhà từ tầng 17 đến tầng 19. Đó là lý do tại sao cô Ngô ở ngay cạnh nhà cô lại biết nhà bạn có những thứ này!] 

 

Bất động sản Tiểu Vương: [Về việc tại sao ba tầng này lại có, tôi cũng đã hỏi sếp, nhưng sếp bảo tôi đừng hỏi nhiều như vậy.]

 

16.

"Cốc cốc cốc!" 

 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

"Ting ting!" 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/bi-an-su-tu-da/chuong-5.html.]

 

Tiếng gõ cửa và tiếng thông báo WeChat vang lên cùng lúc. Tôi nhìn xuống điện thoại thấy hai tin nhắn từ “Người nhàn rỗi”. 

 

Người nhàn rỗi: [Nếu cô yêu cầu nhân viên bất động sản đến lấy con sư tử đá nhỏ và để anh ta mang nó đi, tôi luôn cảm thấy anh ta có gì đó không ổn.] 

 

Người nhàn rỗi: [Trước khi đi công tác, ngày nào tôi cũng đi cầu thang bộ về nhà để rèn luyện sức khỏe. Tôi đã gặp anh ấy vài lần ở cầu thang, thấy anh ấy đang nói chuyện với cô gái thấp bé ở nhà cô.]

 

Cô gái lùn? 

 

Tôi và Triệu Bình Bình đều cao 1,7 mét, trong khi Trương Tiểu Muội cao khoảng 1,55 mét. 

 

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên giọng nói của nhân viên môi giới bất động sản: 

 

"Cô Lâm, tôi đến rồi." 

 

Tôi còn chưa kịp phản ứng, Trương Tiểu Muội đã đột ngột xuất hiện, đưa tay ra mở cửa.  

 

Tôi đột nhiên ôm lấy cô ấy, giọng nói của tôi vô thức trở nên nghiêm túc: "Em đang làm gì vậy?" 

 

Trương Tiểu Muội có vẻ sợ hãi, đôi mắt cô ấy mở to. 

 

Cô ngập ngừng nói: “Vừa rồi em tắm hình như máy nước nóng có vấn đề, nên tôi đã nhờ quản lý lên xem, em sợ các chị đi tắm sẽ gặp nguy hiểm…” 

 

Tôi cố gắng nở một nụ cười: “Hôm nay muộn quá, để ngày mai Tiểu Vương sửa chữa.” 

 

Trương Tiểu Muội gật đầu hét lên từ ngoài cửa: “Tiểu Vương, ngày mai vui lòng quay lại!" 

 

Người quản lý có vẻ hơi do dự: "Cô Lâm, cô còn muốn lấy đồ ở cửa không?" 

 

Tôi suy nghĩ một lúc, trả lời anh ta: "Cầm lấy, đi đi!" 

 

Theo ý kiến của Tiểu Vương, nếu 1801 giả vờ làm “Người nhàn rỗi” chỉ để trả thù tôi, bằng cách loại bỏ con sư tử đá nhỏ, tất cả những gì tôi mất là thể diện. 

 

Nhưng nếu những gì “Người nhàn rỗi” nói là sự thật thì nó có thể cứu mạng tôi. 

 

Nhìn thoáng qua có thể thấy rõ cái nào quan trọng hơn. Nhưng vừa dứt lời, một giọng nói khẩn cấp vang lên. 

 

"Chờ một chút! Anh muốn mang đi cái gì?" 

 

Tôi theo bản năng nhìn về phía người đang nói, chính là Triệu Bình Bình lao ra khỏi phòng.

 

Loading...